Cuối cùng Phó Nhụy cũng cho anh một ánh mắt, nhưng chỉ nhìn một cái rồi không có sau đó nữa.
Bởi vì nam thần của cô đang đánh nhau, Phó Nhụy thét chói tai, không rảnh quan tâm Diệp Hâm.
“…” Mẹ nó, sớm muộn cũng phải tống cổ tên kia ra khỏi đầu cô.
Diệp Hâm khó chịu trong lòng, bàn tay lưu luyến bên ngoài quần lót Phó Nhụy, sau đó ngón tay đẩy quần lót ra chui vào trong.
Bởi vì hàng năm cầm bút nên ngón tay có chút thô ráp, sờ tới khe hở khiến Phó Nhụy có chút run rẩy.
“Đừng làm bậy.” Phó Nhụy thấp giọng nói, cô còn đang xem nam thần, thời điểm mấu chốt không muốn bị quấy rầy.
Diệp Hâm hiểu ý Phó Nhụy, nhưng lần đầu tiên anh không màng ý cô, cắm thẳng ngón trỏ vào bên trong.
Lúc hai người đi du lịch, mỗi ngày hầu như sẽ vật lộn một lần, địa điểm cũng không chỉ giới hạn ở trên giường.
Bởi vì ở nước ngoài cởi mở hơn so với trong nước, cho nên bọn họ trừ làm tình ở khách sạn còn làm ở bãi biển, ban công, thậm chí là rừng cây nhỏ không có ai.
Thân thể hai người sớm đã hòa hợp, mặc dù Phó Nhụy không có ý muốn làm chuyện này, nhưng sau khi ngón tay Diệp Hâm cắm vào bên trong, chỉ chốc lát đã có mật dịch trơn trượt chảy ra.
“Nhụy Nhụy, em ướt.” Diệp Hâm cắn lấy vành tai cô nói.
Sao Phó Nhụy không có cảm giác được chứ? Nhưng cô vẫn kiên trì trước bộ phim, “Xem xong phim rồi tính.”
Phó Nhụy cho rằng anh sẽ nghe lời mình mà rút tay ra, không nghĩ tới anh lại thọc vào rút ra vài lần.
Sau khi một ngón tay thông thuận, Diệp Hâm lại tăng thêm một ngón tay nữa, hai ngón tay chuyển động bên dưới tiểu huyệt làm nước chảy không ngừng.
Nếu không phải âm thanh bộ phim ở mức rất lớn, chắc chắn những người xung quanh đều có thể nghe tiếng tiểu huyệt chảy nước.
Một tay Diệp Hâm cắm ở tiểu huyệt Phó Nhụy, một tay kéo quần mình xuống lộ ra côn thịt sưng to cương cứng.
“Nhụy Nhụy, Nhụy Nhụy.” Diệp Hâm bắt lấy tay Phó Nhụy, để cô cầm lấy côn thịt.
Diệp Hâm một bên thổi khí bên tai cô, một ngón tay cắm trong tiểu huyệt, con bắt cô dùng tay giúp mình, sao cô có thể chú tâm mà xem phim được nữa?
Diệp Hâm ngậm lấy vành tai nhẹ nhàng cắn, sau đó hôn lên mặt cô.
Rốt cuộc Phó Nhụy không còn cách nào xem phim nữa, phối hợp với Diệp Hâm dùng tay giúp anh vuốt ve côn thịt, trong miệng còn phát ra tiếng rên rỉ.
Phó Nhụy phối hợp làm Diệp Hâm càng thêm hưng phấn, “Nhụy Nhụy, chúng ta còn chưa thử làm ở rạp chiếu phim đâu.”
“Cái gì?” Phó Nhụy mở to đôi mắt ngập nước ra nhìn anh.
“Ngồi lên.” Diệp Hâm rút tay cô ra, lôi cô lên đùi mình.
“Sẽ bị người khác thấy.”
Phó Nhụy tuy rằng mê chơi, cũng cùng Diệp Hâm trải qua dã chiến, nhưng khi ấy đều đã chắc chắn là không có ai.
Nơi này chính là rạp chiếu phim, xung quanh đều là người, lỡ bị nhìn thấy thì phải làm sao?
“Sẽ không, ở đây rất tối, hơn nữa ghế dài người khác sẽ không thấy.” Diệp Hâm vừa nói vừa cởi quần lót cô ra.
Anh rất thích Phó Nhụy mặc váy, chỉ cần cởi quần lót ra là có thể thuận tiện mà cắm vào.
Phó Nhụy ỡm ờ bị kéo lên đùi anh, Diệp Hâm lập tức nắm côn thịt tiếng vào.
Một khắc kia, hai người đều thoải mái hừ ra tiếng, dù sao cũng là người từng trải, chỉ sờ thôi căn bản không thỏa mãn nổi.
Diệp Hâm ôm lấy eo thon của Phó Nhụy, tách hai chân cô ra ngồi trên đùi, nắm lấy eo thon di chuyển lên xuống.
Phó Nhụy đối mặt với màn hình, vốn tưởng có thể tiếp tục xem phim, kết quả sau khi Diệp Hâm vừa động, trước mắt đều trở nên mờ mịt, gì cũng không thấy rõ.