Văn phòng Giáo vụ Đại Học thành phố Kinh.
Đường Tuế Như, Bạch Thải, Nam Ương Ương còn có mấy người bị đánh đứng ở trước mặt chủ nhiệm giáo vụ.
Chủ nhiệm Giáo vụ nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của Nam Ương Ương, trái tim tự nhiên căng thẳng, đây chính là con gái Tổng thống a!
Ông chết chắc rồi!!!
Nam Ương Ương được cho phép ngồi xuống, người khác vẫn phải đứng.
“Là em đánh bọn họ! Một mình em chịu trách nhiệm, chủ nhiệm, thầy cho bọn Tuế Tuế ra ngoài đi!” Bạch Thải bỗng nhiên mở miệng.
“Không cần, em không ra đi, tất cả là do em, cậu ấy mới đánh bọn họ!” Đường Tuế Như đứng thẳng tắp, dù sao đã thông thông báo người trong nhà, trong chốc lát ba cô tự nhiên sẽ đến đón cô!
Những người này không dám không cho Lão nhị Đường gia mặt mũi!
Phòng thực nghiệm hóa học của Đại học Kinh là do Đường gia bỏ tiền xây, còn có học bồng hạng hai của trường cũng là Đường gia thiết lập, thậm chí học sinh tốt nghiệm khoa y dược đều có mong muốn vào bệnh viện của nhà cô làm việc!
Cô một chút cũng không lo lắng!
Ba cô đến đón cô, thuận tiện đón thêm Bạch Thải là chuyện đơn giản!
“Tuế Tuế……” Bạch Thải nhìn khuôn mặt nhỏ kiên nghị, bỗng nhiên cảm thấy hình như mình đã làm sai.
Cô là muốn khiêu chiến điều lệ chế độ của trường học, cô ở trong trường học biểu hiện không tốt, ba mẹ mới có khả năng đem cô tiễn đi.
Cơ hội tới cũng nhanh, nhưng lại liên lụy đến Tuế Tuế.
“Mình không có việc gì! Vốn dĩ chính là bởi vì mình! Cậu yên tâm, mình có thể đi, cậu cũng có thể đi! Bất quá quyền cước công phu của cậu thật là lợi hại! Giỏi quá! Về sau chúng mình đi ra ngoài chỉ cần có cậu, sẽ không sợ bị người xấu khi dễ!” Đường Tuế Như vỗ vỗ bả vai cô, “Chị em tốt! Mình về sau liền dựa vào cậu che chở!”
Bạch Thải khuôn mặt trước sau bình tĩnh lộ ra cười cười, sau đó gật gật đầu.
Chủ nhiệm giáo vụ nhìn bọn họ xưng huynh gọi đệ, hoàn toàn không biết nên xử lý như thế nào!
Trời a!
Ở đây mỗi một người đều không thể chọc đến!
“Tiểu thư!”
“Chú Cố!” Nam Ương Ương lập tức đứng dậy, “Chính là hai người bọn họ, đặc biệt là cô ta, khi dễ con! Đuổi học bọn họ đi!”
Nam Ương Ương đưa ngón tay chỉ Đường Tuế Như.
Trợ lý thân cận của Tổng thống Cố Diệu, chủ nhiệm chân mềm nhũn, đắc tội thiên kim Tổng thống thiên kim, chỉ hy vọng không liên lụy đến trường học là được.
“Chậc chậc chậc……” Đường Tuế Như hướng phía cô ta le lưỡi, “Chỉ biết cáo trạng, cô cho rằng chỉ có cô biết sao?”
Đường Tuế Như vừa nói xong, cảm giác được cửa văn phòng có người mở ra đi đến gần mình, “Ba!”
Thanh âm kích động của cô khi thấy khuôn mặt tuấn tú lạnh lẽo củ Diệp Cô Thâm, lập tức cười tủm tỉm sửa lại miệng, “Thân ái……”
Thân! Ái!!
Diệp Cô Thâm trong lòng đột nhiên dâng lên một trận gợn sóng, sắc mặt lại không có gì dị thường đi đến, sủng nịch xoa xoa tóc cô, “Gây chuyện?”
Chủ nhiệm giáo vụ thấy Diệp Cô Thâm tiến vào, hai chân mới chỉ mềm một chút giờ hoàn toàn vô lực, ngồi chết ngay tại chỗ.
“Ân!” Đường Tuế Như ngoan ngoãn ngửa đầu, “Mấy người này chặn đường em, không cho bọn em đi, bạn cùng phòng của em tính tình khó chịu, liền đánh họ một chút, giúp em hết giận, sau đó cứ như vậy!”
Cô ở trước mặt ông nội bán manh quen, giờ dùng để đối phó Diệp Cô Thâm quả thực dư dả.
“Diệp thủ trưởng, mặt em bị đánh đỏ, đây là chứng cứ, còn có những người này, bị đánh thảm như vậy! Huống chi, em ngăn lại cô ấy lại chỉ là muốn xin lỗi chuyện sáng nay, cô ấy thế nhưng hoàn toàn không phân rõ trắng đen xống lên đánh bạn học của em, có phải là cần xin lỗi bọn em không!”
“Cô không cần bôi đen Tuế Tuế nhà chúng tôi, là tôi đánh cô! Nếu xin lỗi cũng là tôi cần xin lỗi, bất quá, tôi sẽ không nói xin lỗi cô! Cùng lắm thì đuổi học đi!” Bạch Thải lạnh lùng nói.