Số thứ nhất?
Đường Tuế Như chết sống túm chặt tay của Diệp Cô Thâm, “Không xuống không xuống không xuống!”
“Nhuyễn Nhuyễn, anh cũng muốn xuống xe.” Diệp Cô Thâm cầm lấy bàn tay của cô, “Anh ôm em xuống?”
“Nha nha nha……” Tuế Tuế nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của anh, bỗng nhiên nhào vào trong lòng ngực của anh, “Chú Diệp, đi nhận giấy hôn thú phải xinh đẹp nha! Sơ mi trắng cũng không có mặc, em mới không đi đăng ký kết hôn đâu!”
Tuế Tuế bỗng nhiên ngã vào trong lòng ngực, Diệp Cô Thâm nhất thời nhảy dựng, trên mặt mang vẻ nghiêm trang nghi ngờ, ánh mắt sủng nịch như muốn chảy ra nước, “Vậy em nói phải làm sao bây giờ?”
“Đi mua áo sơ mi trước, sau đó lại đi lãnh chứng, chú Diệp, cả đời chỉ có một lần! Dù thế nào cũng phải hoàn mỹ! Tính tình ông nội tính nóng nảy, một chút không hiểu tâm tư của cô gái như em! Hư!” Tuế Tuế ở trong lòng ngực của Diệp Cô Thâm, trừng mắt nhìn ông nội Đường đang ngồi ở phía trước.
Ông nội Đường vẫn cười cười như cũ, cháu gái ngoan và Cô Thâm lại thân mật như vậy!
Còn ngã vào trong lòng ngực người ta, thật quá không biết xấu hổ rồi nha!
“Được.” Diệp Cô Thâm vui vẻ đồng ý.
“Vậy ông nội, con và chú Diệp đi mua quần áo trước, ông cứ đi về trước đi! Được không?” Chờ khi ông nội không ở đây, cô cô sẽ thuyết phục Diệp Cô Thâm!
Hừ!
Trong lòng Tuế Tuế đang nảy ra mưu ma chước quỷ, nhưng ông nội Đường lại dễ dàng bị cô lừa gạt như vậy sao!
“Ừ, các con đi đi, ông ở Cục Dân Chính chờ các con.” Ông nội Đường nói xong liền xuống trước.
Chờ bọn họ?
Cái này không giống với trong tưởng tượng của Tuế Tuế nha!
Này này này!
Ông nội, không cần chờ!
Diệp Cô Thâm lôi kéo Tuế Tuế đi vào cửa hàng tổng hợp ở gần đó, cái đầu dưa của cô gái không biết đang suy nghĩ cái gì!
Đi vào một cửa hàng trang phục nữ, chọn cho Đường Tuế Như một cái áo sơ mi màu trắng, Diệp Cô Thâm cầm ở trong tay, cùng cô đi vào phòng thử đồ.
Tuế Tuế thất thần đi vào trong gian thử đồ mới phản ứng lại, cô thay quần áo, vì sao anh cũng ở trong này!
“Có phải anh nên đi ra ngoài hay không?” Cô ngửa đầu, có chút ủy khuất nhìn anh.
Diệp Cô Thâm cúi đầu tới gần cô, lưng của cô dính vào trên tường, hô hấp dồn dập nắm chặt bàn tay nhỏ, “Chú Diệp, em đang thay quần áo mà!”
“Nhuyễn Nhuyễn……” Diệp Cô Thâm bỗng nhiên ôm lấy cô, cúi đầu, khuôn mặt tuấn tú áp sát vào cổ cô, giọng nói mát lạnh trầm thấp vang lên, “Em không muốn gả cho anh sao?”
Không biết tại sao, Đường Tuế Như lại nghe ra một tia ủy khuất.
Diệp Cô Thâm cũng biết ủy khuất!
Lần đầu tiên gặp mặt, sau đó mỗi một lần gặp mặt, Diệp Cô Thâm ở trước mặt người ngoài đều có bộ dạng lạnh lùng nghiêm túc, giống như chỉ khi ở trước mặt cô mới lộ ra một mặt đáng yêu như vậy.
Đúng vậy, cô bỗng nhiên cảm thấy bộ dáng này của Diệp Cô Thâm có chút đáng yêu.
“Nếu em không đồng ý, anh sẽ không ép em.” Trong lòng Diệp Cô Thâm đang đau đến nhỏ máu, “Nhưng mà Nhuyễn Nhuyễn, anh sẽ không từ bỏ em!”
Trong lòng anh chỉ có một người!
Chỉ muốn ở bên cô, cũng chỉ có cô mới có thể đi vào tim anh.
Ở trong lòng anh, một khi đợi thì đã là mười ba năm.
Về sau, vẫn còn thời gian rất dài.
“Không phải em không đồng ý nha……”
Giọng điệu mềm mại, ngọt ngào tiến vào bên tai anh, phanh phanh phanh va chạm vào tim anh.
“Em đồng ý?” Cơ thể của anh trở nên căng chặt, cánh môi ấm áp không khỏi mất khống chế dán vào cổ cô, trầm thấp gọi, “Nhuyễn Nhuyễn……”
“Đừng, thật ngứa ……” Tuế Tuế đưa tay đẩy anh ra, “Anh mau đi ra, em muốn thử quần áo!”
“Không muốn đi ra, anh giúp em!” Diệp Cô Thâm giang hai tay ôm cô lại, giúp cô cởi chiếc áo sơ mi màu lam nhạt ra rồi mặc chiếc áo sơ mi màu trắng vào.
Tuy rằng sẽ lập tức kết hôn, nhưng vẫn còn chưa kết hôn mà, sao anh lại có thể không biết xấu hổ nhìn cô thay quần áo như vậy chứ!
Da mặt của Diệp Cô Thâm đủ dày nha!