“Không sợ! Ông nội nuôi và bà nội đều rất tốt!”
“Chẳng lẽ em không cảm thấy anh còn tốt hơn sao?” Diệp Cô Thâm có chút ghen tị, trong mắt của cô vợ nhỏ anh hẳn phải là người tốt nhất.
“Anh mới không tốt! Lúc nào cũng muốn áp bức em! Anh siết tay của em tới phát đau luôn!” Cô cúi đầu nhìn cổ tay trắng nõn của mình hiện lên một vết ửng đỏ nhàn nhạt.
Làn da của con gái quá căng mịn, anh chỉ nhẹ nhàng nắm một cái đã hiện lên vết đỏ rồi.
Ông cụ Diệp và Diệp Cô Thâm cùng nhau chơi cờ, Đường Tuế Như ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh Diệp Cô Thâm, cô biết chơi cờ vua, bởi vì cô cũng đã từng chơi với ông nội Đường rồi.
Nhưng mà cô không tinh thông cho nên đều bị thua.
Diệp Cô Thâm thấy cô nhìn nghiêm túc, bỗng nhiên kéo cô một cái, thân thể nhỏ nhắn của cô ngã lên trên đùi của anh, cánh tay mạnh mẽ cứng rắn vòng qua cái eo nhỏ của cô.
“Chú Diệp……”
Đang chơi cờ yên lành, anh lại tính làm cái gì nữa đây?
“Biết chơi không?” Trong giọng nói trầm thấp của Diệp Cô Thâm lộ vẻ dò hỏi.
“Biết một chút……” Cô sớm biết thế này, lúc nãy đã không nhìn nghiêm túc như vậy rồi!
“Em tới đây.” Diệp Cô Thâm nhẹ nhàng kéo eo nhỏ của cô lại, “Chơi cờ với ba anh đi, về sau không có anh ở đây, em có thể qua đây trò chuyện với ông nhiều hơn.”
Ba anh?
Đường Tuế Như tối mặt, Diệp Cô Thâm, anh thật đúng là không hề coi cô như người ngoài nha!
Ông cụ Diệp ngồi ở đối diện vui vẻ không chịu được, cuối cùng con trai cũng đã thông suốt rồi!
Không phụ sự mong đợi của mọi người, Đường Tuế Như thua.
“Tại sao anh không nhắc nhở em!” Đường Tuế Như hờn dỗi nhìn anh, dùng khuỷu tay đụng chọt vào lồng ngực cứng rắn của anh một cái.
Bộ dạng đáng yêu này khiến Diệp Cô Thâm không khỏi áp sát vào cô, “Anh đâu có hỏi.”
“Em không hỏi anh liền không nói sao! Cái gì cũng phải đợi người khác nói anh mới làm!” Đường Tuế Như không phục thu dọn tàn cục, sau đó lại bày ra một ván cờ mới.
Cánh môi mềm ấm của Diệp Cô Thâm dừng ở trên khuôn mặt nhỏ của cô, bởi vì đột ngột không kịp phòng ngừa, cho nên Đường Tuế Như hoàn toàn không hề phản ứng lại được.
“Chú Diệp……”
Anh lại làm cái gì vậy?
“Ừm, em đã nói không thể để em kêu thì anh mới làm, vậy thích như thế này không?” Thì ra anh không hề biết con gái lại thích đánh lén nha.
Mặt của cô phừng một cái đỏ lên.
Ngoan ngoãn cúi đầu, ông cụ Diệp ngồi đối diện cười đến sảng khóai, làm cô hận đến mức không thể khiến thời gian bay qua nhanh.
Ngồi ở trên đùi của Diệp Cô Thâm, bị anh ôm lại chơi cờ, tư thế thân mật như vậy, hoàn toàn giống như đang ở thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt.
Ván thứ hai, có Diệp Cô Thâm chỉ điểm, cô thắng!
Ông cụ Diệp ngồi ở đối diện không chơi nữa, ồn ào nói muốn ăn cơm!
Trên bàn cơm,còn có một đôi vợ chồng, thoạt nhìn không lớn hơn ba Đường mẹ Đường bao nhiêu, là anh hai và chị dâu của Diệp Cô Thâm.
“Tuế Tuế học ở đại học Kinh Thị đúng không? Con trai nhà của bọn chị cũng học ở trường đó!” Diệp đại phu nhân Đoàn Luyến khôn khéo giỏi giang nhìn cô nói.
“Thật trùng hợp nha……” Tuế Tuế cười trả lời.
Ở Kinh Thành có đại học Kinh Thị, đây hẳn cũng coi như một chuyện rất bình thường thôi.
Mặt của Diệp Cô Thâm không có cảm xúc gắp đồ ăn cô thích cho cô, con người đen nhánh đều lộ vẻ nhạt.
“Cái tên nhóc kia bọn chị đều quản không được, trong nhà là một tên tiểu ma vương, đã nói cuối tuần muốn nó trở về rồi! Kết quả, bây giờ lại không thấy bóng dáng ở đâu!”
“Người trẻ tuổi bây giờ đều tương đối không nghe lời……” Tuế Tuế không biết nên nói như thế nào mới phải.
Dù sao, cô cô căn bản cũng không biết con trai của bọn họ là ai!
Người của Diệp gia đối xử với cô thật tốt, ngay cả anh hai và chị dâu của Diệp Cô Thâm cũng đối xử đặc biệt tốt với cô.
Đặc biệt là Đoàn Luyến, sau khi ăn cơm chiều xong, thậm chí còn đưa vòng ngọc gia truyền cho cô.
Đồ vật quý giá, lại có kỷ niệm ý nghĩa như vậy, cô đương nhiên không thể nhận!
Tuế Tuế tắm xong, nằm ở trên giường lớn trong phòng của Diệp Cô Thâm, “Chú Diệp, có phải anh đã đánh tiếng trước với người nhà mình, nói bọn họ đối xử với em một chút, bằng không anh sẽ uy hiếp bọn họ hay không?”
______________________________________________________