Yêu Anh Là Điều Em Không Thể

Chương 1: "Giờ, cô ấy hoàn toàn tự do và chỉ là người của một mình tôi thôi"



______________________

Tiết trời mùa thu ở nước X này hơi hướng hơi se se lạnh. Cô gái ăn mặc có chút mỏng manh đứng khuất trong góc hẻm của một khu phố xa hoa lộng lẫy, cơ thể hơi run lên nhè nhẹ, trên tay cô là một điếu thuốc vừa mới chăm lửa.

Rít nhẹ một hơi cho đỡ lạnh rồi định bước lại vào trong quán bar, nhưng bất chợt một lực kéo mạnh đã làm điếu thuốc trên tay cô rơi xuống đất.

Cửu Tuyên Âm nhăn mặt, định bụng sẽ quay qua chửi ngay người đó, nhưng nét mặt của cô dịu lại ngay khi thấy anh ta. Trên môi Tuyên Âm nhanh chóng đã nặn ra một nụ cười nhẹ nhàng quyến rũ.

"Sếp, sao lại đến đây giờ này?"

Đôi bàn tay thanh mảnh của cô vuốt ve nhẹ nhàng lên lòng ngực săn chắt kia, dường như đây không phải lần đầu hai người gặp nhau và hành động thân mật như vậy.

"Gọi tôi là gì?"

"Dạ? À, chủ nhân? Hay...tổng giám đốc?"

Người đàn ông nắm lấy bàn tay đang ve vãn lồng ngực mình qua, kéo cô sát lại gần.

"Đừng chọc tức tôi"

"Sếp à, anh không nói sao em biết?" Giọng cô nàng nũng nịu, vẻ mặt có chút uất ức

Người đó không nói nhiều nữa mà trực tiếp mở cửa sau kéo cô vào trong. Vừa đặt chân vào mày anh đã cau lại, thật khó chịu với mùi hương trong đây.

"Anh đưa em đi đâu vậy?"

Cửu Tuyên Âm rất ngoan ngoãn đi theo anh, dù trên đường đi cô hơi nói nhiều một chút, tuy vậy người đàn ông kia cũng chẳng thèm đáp lại một lời.

Đến phòng quản lý, không nói gì mà anh ta tự đạp cửa tông vào.

Tên quản lý bụng béo đang mải mê đếm tiền thì liền giật mình, sấp tiền rơi hết xuống đất bay tứ tung lên, lão ta vội bò rạp xuống mà ôm lấy tiền lại.

"Lão Bạch, sếp lớn đến này"

Cô nhẹ giọng nhắc nhở

Người đàn ông liền liếc mắt xuống, cô nhẹ nhàng cười đáp lại.

Lão ta nghe được vội ngước mắt rồi đứng lên, hai tay chắp ra trước câu nệ, chuẩn bị bắn ra vài lời nịnh nọt đây.

"Ôi chao, sao ngài đến mà lại không báo tôi trước ạ!"

"Lỗi tôi?"



"Không không, lỗi tôi lỗi tôi ạ, sếp mau qua đây ngồi xuống, rồi tôi kêu..."

"Dừng, hôm nay nhanh gọn thôi, tôi tới để mua cô gái này"

Lão ta có chút đứng hình, đánh mắt nhìn qua cô, Cửu Tuyên Âm từ nảy giờ vẫn luôn giữ nụ cười trên môi, khuôn mặt lại vô tội như mình chẳng biết gì cả.

"À...chuyện này...thì có chút...khó ạ"

"Lí do?" Anh hơi nghiêng đầu cau mày nhìn lão

"A Cửu là...là...là..."

"Gà đẻ trứng vàng"

Giọng cô hơi trầm xuống, nhưng rồi nhanh chóng đổi giọng, để không ai phát hiện.

"Phải không? Tôi là con gà vàng đẻ trứng cho ông, nên ông không thể mất tôi được"

"Ơ...a...dạ..."

"Ra giá đi, trước khi tôi mất kiên nhẫn"

Mặt mày lão tái mét, vội vội vàng vàng chạy lại vào trong lấy máy tính ra, tính tính toán toán gì đó.

Xong, nhanh chóng đi ra trước mặt anh.

"Tôi định giá trước...là 100.000USD"

Cửu Tuyên Âm trố mắt nhìn ông ta rồi vội nhìn người đàn ông bên cạnh.

Mặt cô hơi biến sắc. Sao tên này lại dám đưa ra con số lớn như thế chứ?

Với số tiền này...thì anh ta chắc chắc sẽ không đồng ý mà mua đâu.

"Lão Bạch...ông nói gì thế?" Cô hơi cau mày

"Được, chi phiếu đây"

Anh ta lấy từ túi áo trong ra một tờ giấy rồi đưa đến cho lão

Hai tay ông ta run run đưa lên nhận lấy tờ chi phiếu.

"Anh....thật sự đồng ý à? Số tiền đó không nhỏ"

"Vậy thì để xem, sau này cô làm được gì cho tôi đã"



Người đàn ông nắm chặt lấy bàn tay cô rồi nhìn tên béo trước mặt đang vui mừng khôn xiết với tờ giấy cầm trên tay.

"Giờ, cô ấy hoàn toàn tự do và chỉ là người của một mình tôi thôi"

"Được được, cảm ơn ngài, cảm ơn ngài nhiều lắm!" Lão ta phấn khích ra mặt

Anh không nói nữa mà thẳng tay kéo cô ra khỏi căn phòng đó. Lão béo vội chạy theo sau.

"Khoan khoan, còn quần áo, đồ đạc của A Âm...?''

"Vứt hết đi, với lại sau này đừng tùy tiện mà gọi cái tên A Âm, hay Cửu Tuyên Âm nữa"

Anh tặng ông ta một cái trừng mắt, lão đứng im bặt lại không dám bén mảng mà chạy theo sau nữa mà lẳng lặng nhìn hai người họ rời khỏi quán bar.

_______________

Kéo cô ra tới xe, anh mở cửa ghế trước cho cô ngồi vào rồi mình mới vòng qua ghế lái mở cửa bước vào trong.

Cửu Tuyên Âm an phận thắt dây an toàn, xong, lại mỉm cười nhìn anh.

"Anh tự lái tới để đưa em về à?"

"Ngoan ngoãn chút đi"

"Thật hạnh phúc quá, em nhất định sẽ phục vụ anh tận tình"

"Tôi không phải mua gái về làm ấm giường"

"Sếp..."

"Gọi tên tôi, Lý Phong"

"Anh Phong, hihi sao lại mua em với giá mắc như vậy chứ? Anh thích em hả?"

"Yên vị mà làm tốt nhiệm vụ của mình đi, sau này nếu tôi muốn gì thì cô cũng không có quyền mà từ chối"

Lý Tuấn Phong khởi động xe bắt đầu lái đi. Tuyên Âm cũng yên lặng, cô chống tay nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

Khung cảnh mùa thu từ từ hiện ra trước mắt, từng chiếc lá xanh ngả vàng rơi ở đầy trên đường lớn, nhìn rất thơ và đẹp.

Lại nhìn sang người đàn ông bên cạnh, môi cô khẽ nhếch lên. Bây giờ cuộc chơi mới chính thức bắt đầu!

__________________

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv