Hôm nay trong kinh thành có đoàn hát về biểu diễn nên sáng sớm Vĩnh Ninh đã gọi Khiết Anh và Khiết An vào cung xin hoàng thượng cho phép được xuất cung xem hát. Bước đến ngự thư phòng cả ba người đứng đợi Lý công công vào trong bẩm báo rồi mới tiến vào trong hành lễ.
Khiết Anh và Khiết An quỳ xuống hành lễ: “Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế!”
Vĩnh Ninh đứng bên cạnh cũng hành lễ: “Phụ hoàng.”
Hoàng thượng nhìn Vĩnh Ninh mỉm cười gật đầu: “Được rồi, bình thân hết đi. Ninh nhi hôm nay con đến tìm trẫm có chuyện gì sao?”
Vĩnh Ninh bước lên nắm cánh tay ông nói: “Phụ hoàng, con nghe nói tối nay ở ngoài cung có đoàn hát về hát tuồng. Người cho phép con được xuất cung đi xem hát với Khiết Anh và Khiết An nha phụ hoàng?”
Hoàng thượng nghe vậy thì có chút suy tư: “Ninh nhi à, con thân là đại công chúa lại đi đến nơi đông người như vậy thì làm sao bảo đảm an toàn cho con được chứ?”
Vĩnh Ninh lắc đầu nũng nịu: “Không có đâu ạ, chúng con sẽ tìm chỗ trống để xem mà, sẽ không có nguy hiểm gì đâu ạ! Người cho con đi đi mà phụ hoàng!”
Ông thật sự chịu thua với hoàng nhi này của ông luôn rồi, ông gật đầu cười: “Được, được! Để trẫm phái thêm cận vệ đi theo để đảm bảo an toàn cho con.”
Vĩnh Ninh vôi xua tay nói: “Dạ không cần đâu ạ! Có Khiết An sẽ bảo vệ cho con mà. Võ công của Khiết An là được truyền từ Cao tướng quân nên người yên tâm đi ạ!”
Hoàng thượng hết cách nói: “Được rồi, nhưng mấy đứa phải cẩn thận đấy!”
Vĩnh Ninh vui mừng gật đầu: “Dạ. Đa ta phụ hoàng!” Đúng lúc ấy thì Thế Bảo bước vào.
Y cúi đầu hành lễ: “Thế Bảo bái kiến hoàng thượng.” Rồi quay sang chào Vĩnh Ninh: “Công chúa.” Và cúi đầu chào Khiết Anh và Khiết An, cả ba người cũng cúi đầu xem như đáp lễ.
Hoàng thượng gật đầu: “Thái tử không cần đa lễ. Hôm nay thái tử đến đây tìm trẫm có chuyện gì sao?”
Thế Bảo đáp: “Mấy hôm ta cùng nhị vị vương gia đi dạo có nghe nói hôm nay bên ngoài có đoàn hát nên muốn xin ý hoàng thượng cho ta xuất cung xem hát mà thôi. Vì mai ta phải về Đông Nhạc rồi nên muốn được đi dạo ngắm
kinh thành lần nữa.”
Hoàng thượng gật đầu: “Nếu thái tử muốn vậy ngài cứ tự nhiên, để trẫm phái người theo để bảo vệ an toàn cho ngài.”
Thế Bảo giơ tay cản lại: “Không cần đâu ạ! Ta đi với Cao tiểu thư là được rồi, không cần phiền phức như vậy đâu.” Khiết Anh đứng bên cạnh thầm nghĩ: “Làm nguyệt lão phải kiêm thêm làm bảo mẫu luôn à?”
Hoàng thượng nghe vậy đành gật đầu: “Thôi được, tùy ý ngài vậy!”
Thế Bảo cúi đầu: “Đa tạ hoàng thượng, ta xin phép về cung.” Thế Bảo xoay lưng rời đi thì Vĩnh Ninh, Khiết Anh và Khiết An cũng cúi đầu chào ông và lui về tẩm điện chuẩn bị xuất cung.
Khiết Anh và Khiết An về phủ chuẩn bị một chút, vừa về đến phủ thì Khiết Anh nói với Khiết An: “An An, muội hãy gọi Tiểu Mai và Tiểu Đào đi mua cho ta những thứ này và đặt chỗ ngồi ở tửu lâu gần đó để cho thái tử xem hát được an toàn. Giờ ta đến doanh trại tìm Lâm Mặc để y kịp chuẩn bị.” vừa nói nàng vừa kê sát tai Khiết An nói nhỏ.
Khiết An gật đầu: “Dạ, muội biết rồi, tỷ đi nhanh đi.” Nói rồi ai làm việc nấy, Khiết Anh quay lại xe ngựa đi một mạch đến doanh trại tìm Lâm Mặc còn Khiết An vội vào trong gọi Tiểu Mai và Tiểu Đào đi chuẩn bị những thứ nàng cần.