*Đàn ông ăn cơm mềm: đàn ông bám váy phụ nữ
Tô Hưng Hoa cũng ngạc nhiên cực điểm. Đầu lợn này trước đây chỉ cần gặp hắn là không phân được đông tây nam bắc. Hôm nay thế nào lại chủ đông phân rõ quan hệ với hắn?
Lẽ nào là vì chuyện hắn với Khúc Mộng Mộng hẹn hò ? Thực ra Tô Hưng Hoa hiện giờ cũng không muốn hẹn hò với Khúc Mộng Mộng, mặc dù thực tâm, hắn cũng cảm thấy Khúc Mộng Mộng không tệ. Ngoại hình không quá tệ, nói chuyện nhẹ nhàng, nhỏ nhẹ giống như đang làm nũng. Giơ tay nhấc chân cũng một dạng dịu đàng, mềm yếu, làm cho hắn không nhân nhịn được dục vọng muốn bảo vệ. Đặc biệt quan trọng là Khúc Mộng Mộng cũng từng có một đoạn thời gian sống ở trong thành, giống với những gì hắn đã trải qua, hai người cũng có chung tiếng nói. Nhưng Triệu Hương Vân là con gái của đội trưởng đội sản xuất, chỉ cần tạo mối quan hệ tốt với cô ta, thì hắn ở trong đội sản xuất sẽ không phải làm công việc nặng nhọc nữa, đến lúc phân lương thực hắn sẽ được phân nhiều hơn so với người khác.
“ Hương Vân...” Tô Hưng Hoa lại gọi tên của Triệu Hương Vân lần nữa, ngữ khí còn dịu dàng hơn so với trước kia rất nhiều.
“ hãy gọi tôi là đồng chí Triệu, chúng ta không thân đến mức độ có thể gọi thẳng tên nhau!” Triệu Hương Vân không khách khí ngắt lời của Tô Hưng Hoa. Cô ấy chính là không thích thái độ ăn cơm mềm của Tô Hưng Hoa. Lúc không cần nguyên chủ thì, một chân đạp văng cô ấy. Khi cảm thấy nguyên chủ có giá trị lợi dụng thì bắt đầu nói vài câu nhẹ nhàng. Nguyên chủ ngốc nghếch, còn cô ấy thì không!
Muốn nghỉ ngơi ?
Cho mệt chết hắn!
“ có chuyện này quên không nói, bố tôi bảo, khi mặt trời lặn, sẽ đến đây kiểm tra tiến độ công việc. Làm việc tốt nhất sẽ được toàn đội biểu dương, làm không tốt sẽ bị toàn đội phê bình, đồng thời còn ghi vào sổ biểu hiện cá nhân"
Triệu Hương Vân tùy tiện bịa một câu. Cô ấy biết ở thời đại này, mọi người rất xem trong việc được tôn kính. Được toàn đội biểu dương rất vinh quang. Nhưng nếu như bị toàn đội phê bình, một việc mất mặt như vậy, đó là việc của một thanh niên lạc hậu mới làm ra! Tất cả mọi người tại hiện trường đều tin tưởng lời cô ấy, từng người một đều gấp gáp, ai cũng không muốn thành kẻ lạc hậu. Một nhóm người dùng hết sức mình làm việc, Khúc Mộng Mộng bước đến trước mặt Triệu Hương Vân, hỏi rất nhỏ nhẹ “ đồng chí Triệu, phần việc của tôi, được đồng chí Lí Vệ Tinh làm xong rồi, tôi có thể, có thể ....có khể không cần làm việc không?”
Khúc Mộng Mộng đến đội sản xuất bao nhiêu năm, nhưng căn bản không làm qua công việc nặng nhọc nào. Đều là dựa vào những người đàn ông hán tử giúp cô ấy làm. Hơn nữa cô ấy chưa bao giờ lĩnh dụng cụ làm nông, cũng không thể... không thể dùng tay làm.
“ đương nhiên có thể, có điều trên sổ ghi chép, chỉ có thể viết tên của Lí Vệ Tinh thay cô hoàn thành!”
“ như thế....như thế thì làm sao mà được!” Khúc Mộng Mộng gấp gáp, lại bắt đầu rơi lệ.
Nếu như viết tên của Lí Vệ Tinh thay cô ta hoàn thành thì mọi người trong đội sẽ nghĩ cô ấy như thế nào? Nhất định sẽ nghĩ cô ấy lười, không hoàn thành công việc.
“sao lại không thể? Chuyện này vốn là sự thực? Hay là tôi đổ oan cho cô?" Triệu Hương Vân ngữ khí không tốt hỏi.
“đồng chí Triệu, có thể bỏ qua cho tôi không?” Khúc Mông Mộng đáng thương cầu xin Triệu Hương Vân.
Đứng bên cạnh Tô Hưng Hoa cũng nói giúp “ Hương Vân, nếu có thể thì cô tha cho cô ấy lần này đi, đồng chí Khúc Mộng Mộng chỉ có lần này, không có lần sau, có được không?”
“ Im miệng, ở đây có phần cho anh lên tiếng à? Đây là chuyện giữa các nữ đồng chí, anh cũng muốn tham gia, lẽ nào bát quái của tam cô lục bà, anh cũng muốn hỏi rõ ràng?” Triệu Hương Vân không hề để cho Tô Hưng Hòa một chút mặt mũi.
Ngay lập tức Tô Hưng Hòa đỏ mặt tía tai, giận giữ cúi xuống nhặt lưỡi liềm của bản thân, chọn một mảnh đất, bắt đầu gặt lúa mạch. Trong thâm tâm hắn âm thầm thề, cái đầu heo này, sau này có đưa cho hắn nhiều đồ hơn nữa hắn cũng không thèm để ý đến cô ta.