An An hoàn toàn bị đứng hình, nụ hôn lần này không còn là ‘chuồn chuồn lướt nước’ như hai lần trước nữa mà là đúng chuẩn ‘French kiss’ + ‘Deep kiss’ luôn. Ivan đầu tiên là hôn nhẹ rồi từ từ chuyển sang mút lấy môi dưới của cô, sau đó lưỡi của cậu ta như con rắn nhỏ càn quét khắp nơi. Trước là vân vê theo viền môi ngoài của cô, rồi nhanh chóng ‘công thành chiếm đất’ thẳng tiến vào miệng của An An. Hơi thở nam tính có mùi bạc hà quen thuộc nhưng cũng xa lạ liên tục phả vào mặt An An, khiến cho cô không suy nghĩ được gì. Một chút chống cự ban đầu của An An giờ đã hoàn toàn tan biến không còn một chút dấu vết, lý trí gì gì đó của An An đều đã hóa thành nước hết rồi.
Cảm thấy An An bắt đầu đáp trả thì người trước mặt cô càng lúc càng đòi hỏi, nụ hôn càng lúc càng sâu. Lưỡi của Ivan mạnh mẽ bắt được lưỡi của cô, sau đó kiên quyết không buông, liên tục đùa giỡn quấn quýt lấy lưỡi của cô. Tay của Ivan vẫn giữ chặt lấy phía sau gáy của An An không cho cô cử động, tay còn lại của cậu ta thì đè chặt hai của An An trên hộp xôi, An An hoàn toàn bị khống chế. Đến khi cô thấy không thể nhịn thở tiếp được nữa bắt đầu vùng vẫy thì Ivan mới từ từ dừng lại, trước khi rời khỏi còn cắn nhẹ thêm một phát lên môi An An nữa.
Cuối cùng cũng thở được, lý trí cũng bắt đầu quay trở về. An An nhanh chóng đẩy Ivan ra, xoay mặt đi chỗ khác, thở hổn hển, nếu còn nín thở thêm chút nữa chắc cô ‘thăng’ thiệt luôn quá. Sau một hồi hít thở để ‘bình tâm’ An An giọng nói vẫn còn chút khàn nhẹ nhàng lên tiếng.
“Tại sao lại làm vậy?”
‘Vụt’ – Ivan chồm người về phía An An, vươn tay ngang qua người cô chống lên cửa kính xe. An An hơi giật mình nhưng vẫn không quay lại, chỉ ngước mặt lên nhìn hình ảnh phản chiếu của mình và Ivan trên kính xe. Khuôn mặt của Ivan kề sát mặt cô, do hơi cúi đầu xuống nên môi của cậu ta ngay sát cạnh lỗ tai của cô, chỉ cần nhúc nhích một chút thôi là sẽ có ngay màn ‘da thịt chạm nhau’. Hình ảnh này thật là gợi cảm tuy nhiên cũng thật là sai trái vì hiện tại nữ chính chỉ mới 11 tuổi thôi và nam chính cũng phải 2 tháng nữa mới tròn 14 tuổi a. An An còn đang chìm đắm trong trí tưởng tượng của bản thân thì bất chợt nghe Ivan vốn im lặng nãy giờ rốt cuộc cũng lên tiếng trả lời.
“An An, cái đầu nhỏ của cô… tốt nhất là không nên nghĩ tới người con trai nào khác ngoài tôi đấy!” – Ivan vừa nói xong thì hạ tay xuống nắm lấy vai của An An xoay người của cô lại, mặt đối mặt với cậu ta.
“Coi như vừa nãy là một chút nhắc nhở đi!” – Ivan đưa tay lên vuốt ve một bên má của An An, ngón tay cái của cậu ta miết nhẹ lên chỗ môi của An An bị cậu ta cắn khi nãy. An An còn đang bị câu nói khi nãy của Ivan hack não nên cứ như người mất hồn không có phản ứng gì cả, cứ để mặc Ivan ‘ăn đậu hủ’ khắp mặt cô.
Bỗng xe dừng lại và nghe giọng của bác tài nói vọng qua màn cửa ngăn cách “Thưa thiếu gia, đã tới nơi rồi ạ!”, thì An An mới hoàn hồn vội tránh xa Ivan, mở cửa xe và nhanh chóng nhảy ra ngoài. An An rất muốn chạy thẳng vô nhà trốn nhưng vừa nhảy ra khỏi xe thì cô bị vấp té, tạo thành tư thế chụp ếch rất đẹp. An An cảm thấy rất muốn đào cái hố để chui xuống đó và không bao giờ ngoi lên nữa, hôm nay chắc chắn là ngày đại hung của cô rồi. Phải lập dàn cúng xả xui mới được.
An An đang lòm còm chuẩn bị dậy thì đã có một cánh tay kéo cô đứng lên, chính là Ivan. Cậu ta còn giúp An An phủi bụi trên quần áo rồi sau đó kiểm tra hai tay và đầu gối của cô xem có bị thương hay không. Khi xác nhận An An chỉ bị trầy chút xíu, rửa sạch là không sao thì ngay lập tức Ivan dùng tay bóp má của An An mà la rầy.
“Còn dám chạy nữa không? Đường bằng phẳng như vậy mà cũng ngã được là sao? Mau hứa là tuyệt đối sẽ không có lần sau nữa, nhanh!” – Ác quỷ Ivan hiện hình, An An hoảng quá không suy nghĩ gì mà nghe theo lời cậu ta răm rắp. Sau khi An An hứa đến khô nước miếng thì Ivan mới cảm thấy thỏa mãn mà buông cô ra, An An vội ôm hai má xoa xoa cho bớt đau. An An đau lòng nghĩ cứ bị bóp vầy hoài chắc mai mốt thành má xệ thiệt luôn quá, cô quay qua nhìn Ivan một cách ai oán ghiến răng nói.
“Cảm ơn đã chở tôi về nhà, cũng đã trễ rồi cậu nên về đi, tạm biệt!” – An An nói xong lập tức quay mặt hướng thẳng cửa chính mà đi, hôm nay có quá nhiều chuyện xảy ra nhất thời cô không tiếp thu kịp cần phải tìm chỗ yên tĩnh để mà suy nghĩ lại. Nhưng An An vừa bước một chân lên bậc tam cấp thì mẹ xinh đẹp không biết từ nơi nào nhảy ra chặn cô lại, tươi cười nói.
“Anna về đó à!” – Xong rồi thì tia mắt nhìn qua Ivan đứng ở sau lưng An An, bồi thêm một câu “Kìa con, người ta đã có công đưa con về tận nhà rồi thì ít nhất cũng phải mời người ta ly nước chứ!” – Không đợi An An trả lời thì bà đã chạy ra lôi kéo Ivan vào nhà uống trà, tới khi An An vô được phòng khách thì đã thấy Ivan an vị trên ghế sô-fa trên tay là ly trà nóng.
Không hiểu sao nhìn cảnh này An An cảm thấy giống như Ivan mới là chủ nhà còn cô thì chỉ là khách tới chơi thôi vậy. Mẹ xinh đẹp lúc này mới nhớ tới An An vội bảo cô ngồi xuống, vị trí ngồi là kế bên Ivan. An An nhăn mặt, chắc chắn hồi nãy bà đã thấy hết toàn bộ rồi, và mặc định Ivan chính là bạn trai của cô nên mới có hành động như vậy. An An quyết định chọn vị trí ngồi đối diện với Ivan, cô không muốn ngửi mùi bạc hà đó thêm giây phút nào nữa đâu.
Mẹ xinh đẹp thấy An An không chịu ngồi cùng Ivan thì nghĩ rằng do con gái đang xấu hổ, sau đó trí tưởng tượng của bà bắt đầu bay xa. Khi bà thấy cậu trai Ivan kia đỡ con gái mình dậy rồi chăm sóc, kiểm tra xem con bé có bị gì không thì lúc ấy bà biết chắc giữa hai đứa có cái gì đó rồi. Nhưng có vẻ như con gái bà da mặt mỏng quá, thấy chuyện là chạy thế này thì chừng nào bà mới được uống trà con rể đây. Không được, đứa con rể này nhìn rất hợp ý bà nha từ vẻ ngoài đến khí chất đều không che vào đâu được, tuy là có vẻ thuộc dạng trong nóng ngoài lạnh, tsudere điển hình. Vì vậy bà nhất định phải tạo cơ hội để 2 đứa gần gũi nhau thêm mới được, thật may là khi nãy bà phát hiện ra một thứ rất hữu ích.
“À, nếu bác không lầm thì cháu chính là Ivan có phải không? Anna cứ nhắc cháu suốt nên bác nhìn là biết liền.” – An An trố mắt nhìn mẹ xinh đẹp nói, cô khi nào thì nhắc tên mặt đơ này chứ, toàn là do bà sai người đi điều tra mới biết đấy chứ.
“Vâng, cháu chính là Ivan, bạn học cùng lớp với Anna. Chào bác!” – Ivan tươi cười trả lời khiến cho mẹ xinh đẹp không đỡ nổi, càng thêm kết cậu rể tương lai này. Chỉ có An An khinh bỉ thầm Ivan vì cô biết rõ đó là nụ cười giả tạo mà cậu ta hay sử dụng khi giao tiếp với mọi người.
“Bác nghe Anna nói là cháu học rất giỏi,.. nếu không phiền thì cháu có thể giúp bác một chuyện có được không?” – Sau tự nhiên An An có dự cảm không lành, có chuyện gì đó lớn sắp xảy ra thì phải?
“Bác cứ nói, nếu nằm trong khả năng thì nhất định cháu sẽ cố hết sức mà giúp ạ!”
“Aizz, thật tốt quá! Cháu yên tâm chắc chắn là nằm trong khả năng của cháu mà. Bác là muốn nhờ cháu dạy kèm cho Anna nhà bác vài môn học thôi!”
Nếu là lúc trước thì An An nhất định sẽ rất hoan hô, thậm chí sẽ hùa theo mẹ xinh đẹp dụ dỗ Ivan tới dạy kèm cho cô. Nhưng sau chuyện xảy ra trong xe vừa nãy, An An cảm thấy tên nhóc Ivan đó chắc chắn chính là một con hồ ly ngàn tuổi biến thành, quá nguy hiểm, cần phải tránh xa.
‘Nhưng mà còn nhiệm vụ? Đây là một cơ hội rất tốt đó hơn nữa không phải cô rất thích cậu ta sao? Chúng ta không có nhiều thời gian ở thế giới này đâu, cần phải tận dụng mọi giây phút chứ! Và quan trọng là cậu ta chính là siêu cấp đại mỹ nam đó nhoa, còn là rau sạch nữa!’ – An An phiên bản sắc nữ xuất hiện, ngồi trên vai trái của An An phát biểu ý kiến.
‘Không được! Hắn là hồ ly đội lốt người đấy, tự nhiên lại dâng tới cửa cho hắn thịt à? Cho dù bây giờ hắn đúng là có chút ‘cảm giác’ với cô nhưng có chắc là sau này hắn còn cảm thấy vậy nữa không? Cái tình yêu đơn phương này nên chặt đứt sớm đi, chúng ta vẫn là theo đúng kế hoạch ban đầu, làm cho tên đó không ghét con gái là được. Sau đó kiếm cô gái nào đó thật hoàn hảo theo đúng gu của tên đó làm vật hi sinh là xong. Nhiệm vụ chấm dứt, chúng ta được về nhà!’ – An An phiên bản lý trí cũng xuất hiện, vẻ mặt cực kỳ khinh bỉ nhìn An An phiên bản sắc nữ. Bị nhìn đểu, sắc nữ liền ngay lập tức bay tới đấu tay đôi với lý trí.
Hai An An lý trí và sắc nữ sau khi đại chiến 500 hiệp cuối cùng cũng đã có kết quả: lý trí tạm thời thắng. An An sắc nữ bị quánh te tua, thương tích đầy mình nằm bẹt dưới đất, tự thề với lòng thù này nhất định sẽ báo.