Người trong phòng họp còn chưa đi hết, tất cả đều dừng chân nhìn về phía Hà Hoan và Nghiêm Đình Vân.
Cũng không biết là ai miệng rộng mật báo, những người đã rời đi như đàn ong vỡ tổ, một đám hưng phấn chạy trở về.
Không ít người lật đến trang 23 kịch bản, nội dung trong đó làm mọi người xao động lên.
"Khó có dịp nhìn thấy Nghiêm ảnh đế diễn cảnh tình cảm mãnh liệt......"
"Hà Hoan thật lớn mật, bất quá thoạt nhìn cậu ta cũng rất xứng với Nghiêm ảnh đế."
Hai chữ "rất xứng" làm Nghiêm Đình Vân hoàn toàn đen mặt.
Nhìn từng đôi mắt sói thèm khát, gã hận không thể bóp chết Hà Hoan.
Nghiêm Đình Vân chán ghét chính mình bị Hà Hoan bày bố, nhưng nếu gã cự tuyệt trước mặt mọi người, họ sẽ cảm thấy gã làm dáng, khinh thường hậu bối.
Huống chi tổng đạo diễn Tưởng Tân Thiên còn lên tiếng.
Nghiêm Đình Vân bởi vì phẫn nộ, tin tức tố cường thế hướng về Hà Hoan.
"Nếu cậu phải một hai không biết tự lượng sức mình, vậy bắt đầu đi."
Hà Hoan đối với tin tức tố áp chế của gã không dao động, trong mắt sóng gợn lả lướt: "Cảm ơn ảnh đế đã cho tôi cơ hội này."
Nghiêm Đình Vân bị y nhìn đến mức yết hầu căng chặt, chỉ cho là y khiêu khích.
Gã nghĩ đến kỹ thuật diễn như bã đậu của Hà Hoan, liền phóng khoáng trở lại.
Cái thứ kỹ thuật diễn tựa như tiền trong túi bạn, có vài phần chính là vài phần, không làm giả được.
Muốn dùng cảnh diễn hương diễm khiến cho gã chú ý, đến lúc đó mất mặt cũng đừng trách gã.
Hà Hoan đối diện với mỉa mai trong mắt gã, cũng không quẫn bách lùi bước, ngược lại thần sắc tự nhiên đứng dậy, bộ dáng nghiêm túc tựa như chỉ là một màn đối diễn đơn giản.
Màn diễn đút rượu này, là ca cơ Semir vì lừa gạt kẻ thù đuổi giết nam chính, nguỵ trang nam chính thành ân khách của mình.
Trong nguyên tác, màn diễn này viết đến thập phần hương diễm mê người, bị fan nguyên tác xưng là cảnh tượng muốn được nhìn ngắm nhất.
Lúc trước Tưởng Tân Thiên tuyên bố muốn quay chụp 《 Kho tinh trấn biến mất 》, bình luận dưới blog nhắn lại tất cả đều là quỳ xuống đất cầu xin.
Cầu Tưởng lão sư nhất định phải tuyển tốt nhân vật Semir.
Màn diễn đêm đầu trong tửu quán Stile kia nhất định phải quay chụp, đây là mộng tưởng cả đời của họ.
Màn diễn này kỳ thật khá dài, phải bắt đầu từ ca cơ khiêu vũ.
Hà Hoan trực tiếp chọn lựa một màn cao trào.
Hà Hoan cởi áo khoác, lộ ra áo sơ mi đơn bạc.
Y nâng cánh tay mảnh khảnh lên, ngón tay ở sau đầu chậm rãi vê động cái gì đó, rồi chậm rãi đi đến chỗ Nghiêm Đình Vân, tư thế nhẹ khiêu dụ người.
Một động tác này, nháy mắt mang mọi người vây xem vào kho tinh trấn hoang sa cuồng dã, tội ác cùng quyền dục đan chéo nhau.
Hơn một ngàn người tụ tập quanh sân khấu, lửa trại bốn phía bay múa khắp trời, màn lụa đỏ ở giữa không trung chịu lực rũ xuống, tùy gió đêm triền miên, thời điểm kịch liệt cuốn động, mơ hồ có thể thấy hình ảnh kích thích đến máu sôi trào trong đó.
Dưới sân khấu là nhóm người hưng phấn, giơ lên cánh tay thô tráng cường kiện, lớn tiếng kêu gọi:
"Thượng cậu ta!"
"Làm cậu ta! Làm chết cậu ta!"
Tiếng huýt sáo bén nhọn hết đợt này đến đợt khác, nhưng càng vang dội chính là tiếng loảng xoảng phát ra trên sân khấu.
"Nhẫn hồng bảo thạch của lão tử cũng thưởng cho ngươi, mau làm cậu ta!"
"Mẹ nó, mau làm cậu ta đi!"
Tửu quán Stile đêm nay hoàn toàn chật ních, bởi vì tình nhân trong mộng của tất cả côn đồ trong kho tinh trấn —— vai chính ca cơ Semir —— sắp dâng ra đêm đầu của mình.
Loại tiết mục chà đạp mỹ nhân đã sớm thô tục, nhưng nếu mỹ nhân chủ động mạnh hơn thì sao?
Quán bar luôn rất biết chơi.
Ba ngày trước, ông chủ quán bar bán đấu giá đêm đầu của Semir.
Đêm đó tất cả đại lão trong kho tinh trấn đều tụ tập lại, phát sinh một sự kiện huyết tinh.
Ông chủ khôn khéo ngầm làm cho buổi bán đấu giá càng ngày càng rộng, cuối cùng bán Semir được một giá tốt.
Người đạt được diễm phúc này nguyên bản là một alpha cường hãn giàu có, kết quả lại lọt vào ám toán, bị buộc chặt ở dưới sân khấu, tận mắt nhìn thấy mỹ nhân của mình kết hợp với người khác.
Nam chính Bernie bị kẻ thù tấn công, nhốt ở địa lao. Sau khi được bạn bè cứu, hắn được an trí ở một phòng trong tửu quán.
Kết quả trời xui đất khiến, nam chính hôn mê bị đưa lên sân khấu.
Bernie ở trong tiếng thét chói tai nhức óc tỉnh lại, phát hiện hai tay hai chân hắn bị buộc chặt ở cây cột, còn tưởng rằng sắp bị kẻ thù huyết tế.
Vừa nhấc mắt, liền thấy vai chính nổi tiếng gần xa tửu quán —— Semir.
Bốn mắt nhìn nhau.
Bernie chấn kinh tột đỉnh, thậm chí còn quên mất miệng vết thương đau đớn.
Màn lụa đỏ giữa sân khấu hơi rũ xuống, dưới đài là người xem sôi trào, hơn một ngàn đôi mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm bọn họ.
Trên khuôn mặt diễm lệ của Semir là ý cười câu hồn, y vươn ngón tay chạm vào dây cột tóc, thong thả cởi ra, tóc dài liền đổ xuống.
Che đậy phần lưng dụ người mơ màng, chiếc eo tinh tế mềm mại......
Hà Hoan không có dây cột tóc, cũng không có tóc dài.
Nghiêm Đình Vân lại phảng phất thấy được tóc dài như thác nước, như miếng ngọc mỹ lệ dưới ánh trăng, làm gã hận không thể duỗi tay vén lên sợi tóc che lấp phía trước.
Tưởng Tân Thiên ho nhẹ một tiếng: "Bernie, hiện tại hai tay hai chân cậu đều bị trói."
Nghiêm Đình Vân nháy mắt thanh tỉnh, thu hồi cái tay như than lửa nóng.
Quần chúng vây xem, không biết là ai bắt đầu:
"Hình như Nghiêm ảnh đế chưa nhập diễn, chúng ta tới gia tăng chút không khí đi?"
"Ha ha, anh đúng thật là một nhân tài, tôi muốn diễn người qua đường Giáp."
Nghiêm Đình Vân còn chưa kịp phản bác, hai tay Hà Hoan liền leo lên cổ gã.
Bởi vì kém chiều cao, Hà Hoan kiễng chân ngửa đầu, môi đỏ không tiếng động mời, lông mi đen nhánh run rẩy, chọc người rủ lòng thương.
Con ngươi thuỷ sắc câu hồn, giống ma kính phóng đại tội ác, chiếu rõ ràng cảm xúc càng ngày càng hỗn tạp của Nghiêm Đình Vân.
Hầu kết Nghiêm Đình Vân hoạt động ở nơi không thể thấy, nếu không phải Tưởng Tân Thiên đánh yểm trợ nhắc nhở, gã thậm chí đã......
Người qua đường Giáp đúng lúc lên tiếng hô to: "Lột sạch quần áo cậu ta, làm!"
Người qua đường Ất cũng không cam lòng hô lớn: "Làm chính diện cho lão tử, tặng thưởng một trăm đồng vàng!"
Nghiêm Đình Vân phảng phất đặt mình trong sân khấu lộ thiên hoang dã, trước mắt có một tuyệt thế yêu cơ đang mị hoặc gã.
Tiếng gào thô lỗ hạ lưu tiến vào lỗ tai gã, cảm giác thẹn và khẩn trương nổ mạnh, đồng thời nổ mạnh còn có thân thể gã, máu cả người chảy ngược cọ rửa đỉnh đầu.
Rõ ràng hai tay hai chân không thể nhúc nhích, gã lại cảm thấy một loại cảm giác sảng khoái chưa bao giờ có.
Hà Hoan lại đến gần sát vài phần, hơi thở hương nị điềm mỹ: "Đại anh hùng, ngài đang khát vọng tôi......"
Hương khí này tựa như ma tuý được hoan nghênh trong nguyên tác, không đến một giây liền nhiếp trụ thần hồn Nghiêm Đình Vân.
Tưởng Tân Thiên nhíu mày, khúc này có lời kịch của Nghiêm Đình Vân, nhưng gã không nói ra.
Diễn viên quần chúng càng thêm ra sức đọc lời kịch, hiện tại đã tới đoạn kẻ thù của nam chính phát hiện hắn chạy trốn, vọt vào tửu quán Stile lùng bắt.
"Cẩu nương này, đừng chặn đường, đã từng gặp qua Bernie chưa?"
"Tiện loại kia, từng gặp người trên bức họa chưa?"
Tiếng la đánh táo bạo chui vào lỗ tai Nghiêm Đình Vân, thân thể càng thêm căng chặt, sợ bị người đuổi giết phát hiện.
Hà Hoan cầm lấy chai nước trên bàn hội nghị, coi như bình rượu.
"Đại anh hùng, thân thể của ngài có chút khẩn trương, uống ngụm rượu thả lỏng một chút."
Y ngậm một ngụm nước ở trong miệng, hai tay lại lần nữa câu lấy cổ Nghiêm Đình Vân, nhón chân, chậm rãi tới gần.
Rõ ràng là nước trái cây tươi mát, Nghiêm Đình Vân lại cảm thấy gã như ngửi được mùi rượu, cổ họng gã lăn lộn, mơ hồ còn nghe thấy được tiếng nuốt áp lực.
Gã chờ mong nhìn môi đỏ càng ngày càng gần, xinh xắn no đủ, thủy quang động lòng người.
Gã không tự giác mở môi ra, chuẩn bị tốt nghênh đón.
Đột nhiên, cánh môi đỏ thắm dừng lại giữa chừng.
Hà Hoan nuốt ngụm nước trong miệng, sau đó rút lại hai tay, lui về phía sau hai bước, kéo ra khoảng cách với Nghiêm Đình Vân.
Ngón trỏ thon dài của y chà lau nước trái cây bên khoé miệng, lúm đồng tiền như hoa: "Nghiêm ảnh đế, biểu hiện của tôi thế nào?"
Đôi tay Nghiêm Đình Vân nắm chặt thành quyền, hai mắt thâm thúy bịt kín một tầng u ám dày nặng, một câu cũng không lên tiếng.
Quần chúng xung quanh lại giúp gã đưa ra kết luận.
"Trời ạ, Hà Hoan có kỹ thuật diễn thần tiên sao, tôi, tôi cho rằng tôi thấy Semir!"
"Bản thân Semir, thật giống một yêu tinh."
"Vì sao người đối diễn với Hà Hoan không phải là tôi, não bổ một chút nếu bố trí tốt cảnh tượng, Hà Hoan trang điểm và ăn mặc như Semir, trời ạ, mau giúp tôi gọi xe cứu thương!"
Tưởng Tân Thiên vừa ngạc nhiên lại vừa vui sướng, ông không nghĩ rằng Hà Hoan sẽ mang cho ông kinh hỉ lớn như vậy.
Semir trong nguyên tác có nhân khí rất cao, rất nhiều alpha đã nói y chính là omega trong mộng của họ.
Đáng tiếc nhân vật này yêu cầu diễn viên quá cao.
Diện mạo omega đều thiên về điềm mỹ, rất ít người có ngũ quan đánh sâu vào mỹ diễm.
Diễn viên beta thật ra cũng có mỹ diễm, nhưng dáng người beta lại không mềm mại như omega, nếu dáng người đạt tiêu chuẩn, nhan giá trị lại không đủ.
Còn nữa, Semir còn phải diễn cảnh chạy trốn với nam chính ở sa mạc và rừng cây bụi gai, dãi nắng dầm mưa, yêu cầu cực cao đối với tố chất thân thể của diễn viên.
Omega thân kiều thể quý, sao có thể nuốt trôi khổ này.
Còn có một nguyên nhân quan trọng, độ quốc dân của Semir rất cao, diễn không tốt liền sẽ bị bôi đen bị mắng.
Nhân vật lóa mắt như vậy, vẫn luôn tuyển mà chưa quyết định được.
Áp lực lớn nhất khi Tưởng Tân Thiên quay chụp bộ kịch này là Semir, hiện tại Hà Hoan lại giúp ông giải quyết vấn đề khó khăn này, ông tức khắc thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Bất quá, nhìn thân thể gầy yếu của Hà Hoan, ông vẫn có chút không yên tâm.
"Tiểu Hoan, cháu đợi lát nữa lại đi bệnh viện làm báo cáo kiểm tra sức khoẻ."
Tín hiệu này có ý nghĩa gì, không cần nói cũng biết.
Nghiêm Đình Vân há miệng thở dốc, vừa phát ra một âm tiết đã bị thanh âm khàn khàn của mình doạ tới mức kinh hãi, đành phải câm miệng không nói.
Hà Hoan khom người cảm tạ Tưởng Tân Thiên: "Cảm ơn Tưởng lão sư."
Người trong đoàn phim đều hoan hô, sôi nổi chúc mừng Hà Hoan.
Hà Hoan nhìn Nghiêm Đình Vân một cái, ý chỉ nơi nào đó không an phận của gã.
Ánh mắt kia tựa như bị điện giật, Nghiêm Đình Vân lại mạnh mẽ trấn an xao động trong thân thể.
Gã oán hận trừng Hà Hoan một cái, gom lại quần áo, hai chân mất tự nhiên lặng yên rời khỏi đám người.
Tề Bằng kéo Hà Hoan qua, hắn tò mò chết mất: "Sao kỹ thuật diễn của em đột nhiên tốt như vậy?"
Hà Hoan cười nhẹ: "Em nói là diễn xuất bản sắc, anh có tin không?"
Tề Bằng đương nhiên là vẻ mặt em mẹ nó là đang vũ nhục chỉ số thông minh của anh: "Ha hả!"
......
Đoàn phim 《 Kho tinh trấn biến mất 》:Thiên đường mất mát của nhân loại, là khúc nhạc mãnh liệt ca ngợi cũng là bi tráng, trận chiến anh hùng bao phủ trong lịch sử, mời các bạn đánh giá. 《 Kho tinh trấn biến mất 》 bắt đầu quay ngày 20 tháng 7, @Nghiêm Đình Vân, @Lê Kỳ, @Hà Hoan, @Nicolia......
Tin tức vừa mới tuyên bố, liền như một hòn đá làm mặt hồ dậy sóng.
Nhờ vào quả dưa yêu hận hào môn, Hà Hoan cũng có mức độ nổi tiếng tương đối lớn, mọi người biết y lớn lên không tồi, nhưng so sánh với Semir yêu diễm thì quả thực là kém mấy chục tỷ năm ánh sáng.
— Tưởng Tân Thiên làm ăn kiểu gì vậy, có quan hệ tốt với Muriel, cho nên có thể tùy tiện đạp hư nhân vật sao?
— Hà Hoan diễn Semir? Mấy người mẹ nó là đang vũ nhục nguyên tác!
— Cùng ý kiến với mấy lầu trên, không nghĩ tới Hà Hoan là mặt hàng tâm cơ, tôi nhổ một ngụm nước bọt, tâm đồng tình lúc trước của tôi quả thực là cho chó ăn.
......
Tưởng Tân Thiên tiếp nhận báo cáo kiểm tra sức khoẻ của Hà Hoan, các hạng chỉ tiêu trên đó đều đủ tư cách.
"Được, có thể chính thức ký hợp đồng rồi."
Hà Hoan: "Phi thường cảm kích ngài cho cháu cơ hội lần này."
Tưởng Tân Thiên xua tay, cười nói: "Đây là cháu dựa vào thực lực mà có được."
Ông phảng phất thấy được bóng dáng Muriel trên người Hà Hoan, kiên cường khắc khổ, nghiêm túc nỗ lực.
"Cháu nói mẹ cháu là mục tiêu cố gắng của mình, xem ra là thật, tiến bộ rất lớn."
Hà Hoan cười khé: "Có thể được Tưởng lão sư khẳng định, cháu liền có động lực thay đổi."
Tưởng Tân Thiên vui mừng gật đầu, nói: "Chuyện trên mạng ta cũng biết, cháu không cần để ý, an tâm đóng phim, ta sẽ xử lý."
Hà Hoan có chút kinh ngạc, Tưởng Tân Thiên đối với y thật sự là quá tốt, trong lúc nhất thời liền rất cảm động.
"Tưởng lão sư, cháu, cháu...... Cũng không biết nên báo đáp ngài như thế nào......"
Tưởng Tân Thiên cười ha ha: "Báo đáp ta rất đơn giản, tặng cho ta thêm mấy bình rượu là được, ta lần trước uống xong liền có giấc ngủ tốt, thân thể cũng thoải mái."
Ông nói xong liền thu lại ý cười, trở nên nghiêm túc: "Nỗ lực siêu việt mẹ cháu, đừng cô phụ chờ mong của ta."
Hà Hoan sửng sốt, này, đây là bị đại lão coi như là có tiềm lực sao?
Xấu hổ, y cũng chỉ có thể diễn loại nhân vật như Semir.
Lại nói y đối với diễn kịch thật sự không có hứng thú, tính toán thu thập Nghiêm Đình Vân xong liền rời khỏi giới giải trí.
......
Trên mạng thảo phạt Hà Hoan oanh oanh liệt liệt.
Hơn nữa còn có Hà gia và gia tộc Gibbs tham gia, làm không ít tài liệu nửa thật nửa giả, đẩy Hà Hoan về hướng phóng đãng dâm tiện.
— Khuôn mặt tiểu bạch hoa như vậy, khẳng định sau lưng thông đồng không ít alpha, thật đúng là dâm tiện.
— Trách không được có thể diễn nhân vật Semir, cũng không biết là bò lên giường lão già nào.
— Nếu tôi xem 《 Kho tinh trấn biến mất 》, phát sóng trực tiếp đứng chổng ngược ăn tường.
Trên mạng truyền lưu chụp ảnh chung thân mật, đều là thời điểm nguyên chủ ở bên nhóm hôn phu.
Màn độc thủ phía sau cố ý làm mờ thân hình và diện mạo alpha, mặt nguyên chủ cứ thế liền rõ ràng.
Bởi vì tìm giám định kỹ thuật, xác nhận ảnh chụp không dấu vết chỉnh sửa, là số liệu nguyên thuỷ, các võng hữu liền càng tin tưởng Hà Hoan là một người phóng đãng.
Lại có mấy diễn viên từng hợp tác với Hà Hoan, bọn họ lộ mặt nói Hà Hoan trước kia cực phẩm như thế nào, càng đẩy hình tượng Hà Hoan rơi vào vực sâu.
Các võng hữu đều phi thường ghê tởm lúc trước bọn họ ủng hộ Hà Hoan, sôi nổi phản chiến nhục mạ.
Fans Muriel mắng lợi hại nhất, nói Hà Hoan không xứng làm nhi tử của nữ thần.
Tưởng Tân Thiên thực mau liền lên tiếng trong một tiết mục phỏng vấn.
"Tuyển nhân vật Semir này, là thông qua nhiều phương diện mới định ra, Hà Hoan đối với khống chế nhân vật được toàn đoàn phim khẳng định, là người chúng tôi cho rằng phù hợp được chọn nhất."
Đồng thời, official weibo cũng phát ảnh tạo hình của Hà Hoan và Nghiêm Đình Vân.
Trong hình ảnh, trang điểm và trang phục của Hà Hoan là Semir lần đầu tiên lên sân khấu ở tửu quán Stile.
Mái tóc quăn dài màu xám, đầu đội san hô đá quý, hai mắt cao ngạo mê ly, hai má bị gió cát thổi đến ửng hồng, điểm xuyết mấy tàn nhang nghịch ngợm.
Khuyên tai màu huyết hồng như trong nguyên tác, trên chiếc cổ thon dài trắng nõn là vòng cổ răng thú sắc nhọn.
Vải dệt đơn bạc che đậy bộ vị mấu chốt, gắt gao hiển lộ đường cong nhu mỹ thuộc về omega.
Dụ người trầm luân.
Bình luận dưới Official weibo phân thành ba cực.
Một bộ phận là fans Nghiêm Đình Vân liếm nhan idol nhà mình.
Một bộ phận cảm thấy tuy rằng ngoại hình Hà Hoan chênh lệch lớn so với Semir, nhưng trang điểm và trang phục dán sát nguyên tác, làm ra biểu tình mị hoặc cũng rất đúng chỗ, rốt cuộc cũng không có omega nguyện ý tiếp nhận nhân vật này.
Còn có một bộ phận người vẫn mắng Hà Hoan như cũ, cho rằng y khẳng định tìm nhà thiết kế trăm vạn, hoàn toàn không tính.
Một lát sau, nhân viên đoàn phim《 Kho tinh trấn biến mất 》 đều chuyển phát blog này.
Lê Kỳ V: Cậu là ánh sáng mặt trời trong tinh cầu hoang dã, chờ mong hợp tác với cậu @Hà Hoan, @Đoàn phim《 Kho tinh trấn biến mất 》 [ hình ảnh ][ hình ảnh ]
Nicolia V: Thích Semir [ cố lên! ]. Lê Kỳ: Cậu là ánh sáng mặt trời trong tinh cầu hoang dã, chờ mong hợp tác với cậu @Hà Hoan, @Đoàn phim《 Kho tinh trấn biến mất 》 [ hình ảnh ][ hình ảnh ]
Đạo diễn Cao Kim Duyệt V: Trong lòng tôi, không có ai thích hợp hơn cậu. Nicolia: Thích Semir [ cố lên! ]
......
......
Hà Hoan lật xem mấy duy trì thiện ý, hoàn toàn ngây ngẩn cả người.
Lê Kỳ cũng là ảnh đế đoạt giải vô số. Thực lực cường đại, hoàn toàn không cần bán nhân tình cho Tưởng Tân Thiên.
Nicolia là nữ chính kịch bản, cô xuất thân là quý tộc, bởi vì cảm thấy hứng thú với diễn kịch, người trong nhà cũng nâng đỡ, sớm đã là ảnh hậu nổi tiếng. Cũng không cần phải lấy lòng Tưởng Tân Thiên mà lên tiếng cho y.
Còn có phó đạo diễn Cao Kim Duyệt, ông cũng là đại lão trong vòng, bọn họ quý trọng lông chim, không đáng ủng hộ tiểu trong suốt như y.
Tề Bằng cũng sợ ngây người: "Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy nhiều đại lão lên tiếng vì một người, em có phải là đã thả bùa mê bọn họ không?"
Hà Hoan: "Sao anh không thừa nhận là kỹ thuật diễn của em chinh phục bọn họ?"
Quang não của Tề Bằng lại là tiếng leng keng nhắc nhở, hắn mở ra nhìn, bỗng nhiên đứng lên.
Weibo của Hà Hoan là Tề Bằng xử lý, Hà Hoan thấy phản ứng này của hắn, không nhịn được hỏi: "Làm sao vậy?"
Tề Bằng kích động đập bàn hai cái, lại vỗ vai Hà Hoan, hưng phấn nói: "Kim chủ em xem trọng lên tiếng giúp em!"
Hà Hoan thò lại gần nhìn.
Nghiêm Đình Vân V: Chờ mong hợp tác. Lê Kỳ V: Cậu là ánh sáng mặt trời trong tinh cầu hoang dã, chờ mong hợp tác với cậu @Hà Hoan.
Ngay cả Nghiêm Đình Vân cao lãnh kiêu ngạo cũng lên tiếng, võng hữu đối với việc nhục mạ Hà Hoan như bị mắc kẹt, một lúc lâu sau cũng chưa phục hồi lại tinh thần.
Nhưng không đợi bọn họ một lần nữa tổ chức ngôn ngữ, Nghiêm Đình Vân lại chuyển phát một blog.
Nghiêm Đình Vân V: Người trong ảnh chụp thứ năm là tôi, trước kia nhận thức Hà Hoan. Giải trí nho nhỏ: Khuôn mặt Hà Hoan trông cũng không tệ, nhưng lại không nghĩ tới cậu ta phóng đãng như vậy[ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ]......
Một màn phản chuyển này, làm quả dưa của quần chúng ăn dưa kinh hoảng rớt xuống, hô to một tiếng kích thích.
Quần chúng ăn dưa lại không thể không tổ chức ngôn ngữ, đột nhiên một blog mới đăng đập vào mắt họ.
Kim Vân Hải - LHD V: Người trong ảnh chụp thứ ba là tôi, trước kia là hàng xóm nhà Hà Hoan, đã gửi văn kiện cho luật sư. Giải trí nho nhỏ: Khuôn mặt Hà Hoan trông cũng không tệ, nhưng lại không nghĩ tới cậu ta phóng đãng như vậy[ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ]......
Quần chúng ăn dưa phát hiện người này mang V vàng, đúng là nhị công tử nổi danh lừng lẫy của tập đoàn Kim Vân Hải —— Lý Hạc Dương.
Hai tin tức lần này cũng đủ thuyết minh vấn đề, Hà Hoan bị người vu hãm.
Nhưng hướng đi cuối cùng lại có chút lệch đường ray.
— Kiếp trước Hà Hoan cứu vớt hệ Ngân Hà đúng không, cư nhiên nhận thức nhiều nam thần như vậy?
— Những người khác là ai? Thoạt nhìn cũng là alpha chất lượng phi thường tốt.
— Hà gia là hào môn, nhận thức những người này cũng rất bình thường.
— Ô ô ô...... Thật hâm mộ! Hà Hoan quả thực là người thu hoạch nam thần, tôi nguyện dùng mười năm thọ mệnh để hưởng thụ đãi ngộ này.
Thời điểm trên mạng phát sinh chuyển biến, Hà Hoan đã bước lên phi thuyền vũ trụ đi tinh cầu Ksburg.
Này vẫn là lần đầu tiên y cưỡi phi thuyền vũ trụ, nhìn không gian vũ trụ ngoài cửa sổ cuồn cuộn như cảnh ảo mộng, có cảm giác phi thường không chân thật, nhưng nhiều hơn là rất nhiều mới lạ và kích động.
Đồng hành còn có rất nhiều nhân viên đoàn phim, Hà Hoan dùng hoa hợp hoan làm một ít bánh có nhân, đặt ở trong túi giấy tinh xảo, cảm tạ bọn họ lúc trước trợ giúp y trên mạng.
"Tiểu Bính Tử cậu đưa thật đúng lúc, tôi vừa lúc đói bụng." Phó đạo diễn Cao Kim Duyệt trực tiếp mở túi, lấy ra một miếng bánh bột ngô cắn hai miếng, hai mắt toả sáng nhìn Hà Hoan: "Hà Hoan, bánh bột ngô này thật sự là cậu tự làm?"
Hà Hoan đang phát bánh quy, nghe thế liền quay đầu lại: "Đúng vậy."
Cao Kim Duyệt lập tức đứng lên: "Mọi người có ai không thích ăn bánh quy đều đưa cho tôi, quả thực đói chết mất." Ngón tay ông chỉ vào Nicolia: "Cô không phải là muốn giảm béo sao, để tôi ăn giúp cô."
Nicolia cười khanh khách, lộ ra hai má lúm đồng tiền ngọt ngào: "Được ạ, liền cho ngài."
Cao Kim Duyệt nhanh chóng cầm mấy túi giấy nhỏ, lại bắt đầu đi cướp đoạt của người khác.
Ôm bốn năm túi trong lòng ngực cũng không thấy đủ.
Chưa được bao lâu, đột nhiên có người đứng dậy, tức giận nói: "Mọi người ngàn vạn đừng đưa cho Cao đạo, bánh quy Hà Hoan làm ăn rất ngon, căn bản là dừng không được."
"Thật vậy chăng? Để tôi nếm thử......"
"Trời ạ! Thật sự ăn rất ngon, Cao đạo quá xấu xa rồi!"
"Cao đạo mau trả bánh quy lại cho tôi!"
Trong lúc nhất thời, toàn bộ phòng đều tràn ngập không khí sung sướng, mọi người cãi cọ ầm ĩ, đặc biệt náo nhiệt thú vị.
Hà Hoan đưa một túi bánh bột ngô cuối cùng đến trước mặt Nghiêm Đình Vân: "Nghiêm ảnh đế, chuyện trên mạng thật sự rất cảm ơn ngài."
Nghiêm Đình Vân đep kính râm, che đậy nửa khuôn mặt, nhưng đường cong căng chặt rõ ràng lại tràn ngập lạnh nhạt xa cách.
Hà Hoan không để bụng, đặt túi nhỏ ở trên bàn liền muốn rời đi.
"Một túi bánh quy, cậu là đang tống cổ ăn mày?"
Hà Hoan quay trở lại, ngồi vào ghế bên cạnh gã: "Cho ngài hai túi được không?"
Nghiêm Đình Vân tháo kính râm, ánh mắt lạnh đến dọa người.
Hà Hoan tỏ vẻ mất mát: "Xem ra ngài xác thật rất ghét bỏ bánh quy của tôi, xin lỗi, quấy rầy rồi."
Nghiêm Đình Vân một phen đoạt lấy túi giấy trong tay y, ác thanh ác khí: "Ai nói tôi từ bỏ?!"
Năm ngón tay gã niết chặt túi giấy nhỏ tinh xảo, vừa ghét bỏ lại vừa luyến tiếc bỏ qua.
Hà Hoan cúi người tới gần gã, thấp giọng cười khẽ: "Được, tôi đã biết, lần sau sẽ chuẩn bị một phần lễ vật độc nhất vô nhị cho anh."