Đầu óc Trang Hàn lúc này coi như tỉnh táo.
Hắn bất động, Cố Tư cũng không biết hắn tỉnh, liền tiếp tục cúi người.
Ở trên môi hôn một lúc lâu tựa hồ có cảm giác nghiện, bắt đầu dùng đầu lưỡi cạy miệng Trang Hàn. Trang Hàn sao có thể để nàng thực hiện được? Đương nhiên là khớp hàm nhắm chặt, sống chết cũng không chịu mở miệng.
Cố Tư nỗ lực một hồi lâu, giống như là rất mệt, thở hổn hển. Nói thật Trang Hàn cũng rất mệt, chủ yếu là tâm mệt. Hắn muốn chờ Cố Tư hôn đủ rồi rời đi, mình lại bị một người yên lặng mà cướp mất đi nụ hôn đầu tiên.
Nào biết Cố Tư sau khi hôn xong thì không chịu đi, ngược lại xoay người chui vào trong chăn của Trang Hàn, nằm ở bên người Trang Hàn ôm cánh tay hắn đi ngủ.
Trang Hàn nhắm mắt lại vẫn không nhúc nhích, trong lòng chỉ có một ý nghĩ, hắn muốn đi chết đi là vừa.
Đây quả thật là một đêm khó có thể đi vào giấc ngủ, Trang Hàn không nghĩ tới nụ hôn đầu tiên của mình sẽ dưới tình huống như vậy mà mất đi. Kỳ thật hắn trước kia cũng có mấy người bạn gái, nhưng chưa từng hôn môi. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì hắn không thích hôn môi.
Khi yêu thì con gái muốn tiếp xúc thân mật với bạn trai là chuyện rất bình thường, nhưng mỗi khi đến thời điểm này Trang Hàn liền bắt đầu không khống chế được suy nghĩ, mình hôm nay ăn cái gì, qua bao lâu thời gian, khoang miệng nảy sinh nhiều hay ít vi khuẩn. Sau đó khoang miệng của đối phương có bao nhiêu vi khuẩn, thật sự muốn cùng người ta trao đổi nước miếng cùng vi khuẩn sao?
Kể từ đó hắn không bao giờ hôn bạn gái, mấy bạn gái cũ đều cảm thấy hắn có bệnh, dần dà chính hắn cũng lười tìm người yêu.
Cố Tư vừa mới hôn hắn, hắn chỉ có cảm giác khẩn trương, hình như cũng không quá phản cảm. Đại khái là bởi vì Cố Tư lúc đi ngủ đã đánh răng, Trang Hàn cảm giác trên môi vẫn còn phảng phất hương vị bạc hà thanh mát.
Trang Hàn nghĩ, chờ Cố Tư ngủ rồi, hắn sẽ sang ngủ phòng khác.
Sau đó lúc đôi mắt mở lại, trời đã sáng.
Một đêm ngủ say không mơ mộng chút nào, Trang Hàn cảm giác thập phần thoải mái, nếu lúc này bên người không có nằm một người thì tốt rồi.
Cố Tư còn đang ngủ, nàng nằm bên cạnh Trang Hàn, hai tay nhẹ nhàng ôm cánh tay Trang Hàn, hô hấp vững vàng. Trang Hàn có thể cảm giác được hơi thở nàng phun lên trên cổ mình, có chút ngứa.
Sắc đẹp như vậy nằm tại bên người, là một nam nhân cũng sẽ có xúc động, huống chi là thời khắc nguy hiểm như buổi sáng.
Trang Hàn nằm ở trên giường không nhúc nhích nhìn Cố Tư trong chốc lát, mặt Cố Tư trắng trắng nộn nộn. Lúc ngủ say gương mặt mang theo chút nhàn nhạt đỏ ửng, khiến cho lòng người có chút vặn vẹo. Trang Hàn yên lặng nhìn trong chốc lát, duỗi tay ở dưới thân mình sờ sờ, quyết định đi tắm nước lạnh. Mới vừa động đậy, Cố Tư liền khẽ hừ một tiếng, Trang Hàn lập tức cũng không dám có động tác gì nữa.
Lúc hắn khẩn trương nhìn chăm chú, Cố Tư mê man mở hai mắt, cùng Trang Hàn lần đầu tiên chạm mắt trong ngày.
“Thật tốt.” Cố Tư nhắm mắt lại đầu khẽ nhúc nhích cọ cọ trên cổ Trang Hàn, “Một giấc ngủ dậy anh còn ở bên người thật tốt.”
Trang Hàn gian nan nhẹ nhàng đẩy nàng ra một chút, khẩn trương đến mức lời nói không chọn lựa kỹ: “Đừng cọ vào tôi, em chưa rửa mặt.”
Cố Tư: “...”
Nói xong Trang Hàn liền hối hận, mặc kệ là ai cũng không thích nghe thấy người khác nói mình như vậy. Trang Hàn lại vội vàng nói tiếp một câu: “Ý tôi là chúng ta rời giường đi, tôi giúp em rửa mặt.”
Tâm tình Cố Tư vừa mới không tồi, lúc này biểu tình nói không nên lời phức tạp nói: “Là... Vẫn là ghét bỏ mặt em bẩn.”
Trang Hàn: “...” Tôi không phải, tôi không có, em nghe tôi giải thích.
Trang Hàn giúp Cố Tư rửa mặt xong, mới bắt đầu rửa mặt cho mình.
Cố Tư ở bên người nhìn hắn đánh răng, hỏi: “A Hàn, tối hôm qua vì sao lại ngủ phòng cho khách?”
Trang Hàn cảm thấy may mắn mình lúc này đang đánh răng, miệng hắn đầy bọt biển cười cười với Cố Tư, sau đó nhìn thoáng qua nàng.
Cố Tư ảo não nói: “Vốn dĩ đã nghĩ kỹ rồi, chờ lúc sau tay lành lại liền mỗi ngày làm đồ ăn ngon cho anh, hiện tại vẫn chưa lành được.”
Trang Hàn súc miệng, nói: “Không có việc gì, dù sao sớm muộn gì cũng sẽ lành, chúng ta đi ăn bữa sáng đi.”
Nhìn bóng dáng Trang Hàn, Cố Tư có chút buồn bực suy nghĩ, ý mình căn bản không phải là như thế này?
Vừa tới công ty, trưởng phòng nhân sự liền tới tìm hắn, nói là phỏng vấn thư ký đã chuẩn bị tốt, hỏi Trang Hàn có muốn cùng đi phỏng vấn hay không.
Trang Hàn nghĩ dù sao cũng không có việc gì, thư ký của mình đương nhiên là để mình tới chọn mới có thể càng vừa lòng, vì thế Trang Hàn gật gật đầu.
Cùng trưởng phòng nhân sự ngồi ở bên bàn dài, lật xem tư liệu người phỏng vấn. Trưởng phòng nhân sự ngồi ở bên người Trang Hàn rất cẩn thận nói: “Trang tổng, có thể bắt đầu chưa?”
“Có thể.” Trang Hàn gật gật đầu, “Bắt đầu đi.”
Một nhân viên nhân sự đi ra ngoài gọi người, người đầu tiên trong danh sách kêu là Trương Tiểu Sơn, hai mươi hai tuổi đã kết hôn. Còn về phần bằng cấp kinh nghiệm Trang Hàn không thèm để ý, đây đều là người mà trưởng phòng nhân sự đã sớm tuyển chọn.
Chỉ chốc lát sau có nam nhân mặc tây trang đi vào, lúc sau liền bắt đầu đứng trước mặt, trưởng phòng nhân sự thấy Trang Hàn giống như không có ý muốn nói, liền nói với Trương Tiểu Sơn: “Cậu tự giới thiệu trước đi.”
“Vâng.” Trương Tiểu Sơn lộ ra vẻ mặt tươi cười thành thục tự tin, bắt đầu đĩnh đạc mà nói.
Trang Hàn nghe xong, bỗng nhiên nói: “Cậu nói về chuyện công việc đủ rồi, hay là nói đến sinh hoạt của cậu đi, cậu kết hôn đã bao lâu rồi?”
Trương Tiểu Sơn sửng sốt, tìm nhiều công việc như vậy trước nay cũng không bị hỏi qua vấn đề này. Nhưng anh vẫn nói: “Nga, tôi đã kết hôn được hai năm.”
Trang Hàn: “Đây là lần đầu tiên kết hôn sao?”
“... Không phải.” Trương Tiểu Sơn: “Là lần thứ hai.”
“Mới hai mươi hai tuổi đã hai lần kết hôn.” Trang Hàn cảm khái nói.
Nghe xong lời này của hắn, Trương Tiểu Sơn chỉ cảm thấy trong lòng lộp bộp một tiếng. Đây là có ý gì? Như thế nào nghe thấy ngữ khí rất thất vọng?
Trang Hàn lại hỏi: “Vậy vợ cũ của cậu, vì sao lại ly hôn?”
Trên trán Trương Tiểu Sơn hiện lên ba vạch hắc tuyến, “Tính cách không hợp.”
“Tính cách không hợp lúc trước vì sao lại muốn kết hôn?”
“Lúc trước không chú ý...”
“Vì sao không chú ý?”
“Quen biết xong... Liền rất mau chóng đi kết hôn.”
“Xem ra cậu đối với hôn nhân của cậu cũng không có coi trọng a.” Trang Hàn thất vọng nói: “Cậu trở về đi, công ty chúng tôi không cần nhân viên có ý thức trách nhiệm gia đình không tốt.”
Chân Trương Tiểu Sơn mềm nhũn đi ra ngoài, ý thức trách nhiệm công việc còn chưa hỏi đến, liền trực tiếp hỏi ý thức trách nhiệm gia đình, ngài đây là đang chọn thư ký hay là chọn vợ?
Bên ngoài ngồi một loạt người, thấy người đầu tiên lúc đi vào tinh thần sáng láng, lúc đi ra biểu tình lại hoảng hốt, tất cả đều giật mình run lập cập. Xem ra lần phỏng vấn này rất không đơn giản, quả nhiên muốn vào tập đoàn Trang thị không thể dễ dàng như vậy.
So sánh với hai vợ chồng Trang Hàn bình tĩnh, tình cảnh Cố gia bi thảm hơn rất nhiều.
Mẹ con Trương Thục Viện đã chịu sự kinh hách, cùng Cố Đức Bách hoàn toàn tỉnh rượu đều hối hận không thôi.
Mẹ con Trương Thục Viện đều cảm thấy tối hôm qua động tác quá nóng nảy, hai người không nên ở lúc Cố Tư còn đang ở nơi này mà cho ra kế hoạch như vậy. Cố Đức Bách còn cho rằng mình không nên thành thành thật thật thừa nhận Cố Tư cùng mình không có quan hệ, Trang Hàn trước mắt có thể sẽ hồi tâm chuyển ý một lần nữa tiếp thu Cố Sương, mình lại phủ nhận quan hệ cùng Cố Tư, về sau Trang thị không giúp công ty của mình nữa thì làm sao bây giờ?
Mỗi người đều là một đêm không ngủ, đều có các loại ưu sầu, tất cả đều buồn đến mức không chịu được.
Từ nhỏ liền đè ở trên đầu Cố Tư, Cố Sương càng nghĩ càng không phục, rõ ràng lúc trước khi trở về cô còn tìm hiểu qua, Trang Hàn cũng không thích Cố Tư, hơn nữa còn thường xuyên bởi vì chuyện mình rời đi mà thống hận Cố Tư. Như thế nào vừa trở về thì lại thay đổi? Nhất định là Cố Tư làm cái gì đó, nói không chừng là nàng ở trước mặt Trang Hàn nói một ít lời lẽ không tốt về mình, cho nên Trang Hàn mới có thể đột nhiên thay đổi thái độ.
Cố Sương càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, cô không phải cái loại người ngồi chờ chết không làm gì, trơ mắt nhìn Cố Tư tiêu dao sung sướng làm Trang thiếu phu nhân.
Thần sắc Cố Sương lộ ra sự kiên định, cô cần phải nhân lúc Cố Tư không ở cạnh Trang Hàn mà động thủ một lần mới được.
Cô thay quần áo xinh đẹp cùng trang điểm thật đẹp, tựa như chiến sĩ phủ thêm lớp chiến giáp xuất hiện ở dưới lầu. Trương Thục Viện bị cô làm cho kinh ngạc, “Sương Sương, con muốn đi đâu?”
“Con muốn đi tìm A Hàn.” Cố Sương nói: “Con không tin hắn đối với con một chút cảm giác cũng không có.”
Tối hôm qua mắt thấy thái độ của Trang Hàn, Trương Thục Viện lo lắng khuyên nhủ: "Hay là đừng đi, con ở nhà nghỉ ngơi hai ngày cho tốt, đến lúc đó mẹ sẽ giới thiệu danh môn thiếu gia khác cho con nhận thức."
“Mẹ, con như thế nào có thể nhận thức được mấy người đó?” Cố Sương nói: “Con nhận thức mấy người đó, có ai so sánh được với Trang Hàn?”
Trương Thục Viện cũng rất luyến tiếc con rể như Trang Hàn, nhưng có một số việc không phải bà muốn là có thể trở thành sự thật.
Cố Sương lại nói: “Hơn nữa để con trơ mắt nhìn Cố Tư dẫm lên con làm Trang thiếu phu nhân, con căn bản làm không được, cho dù con không làm Trang thiếu phu nhân cũng sẽ không để nó dễ dàng ngồi lên vị trí đó.”
Trương Thục Viện cũng nuốt không được khẩu khí này, bà nói: “Vậy con muốn thế nào?”
“Con muốn đi gặp Trang Hàn.” Cố Sương hơi hơi nâng cằm, lộ ra thần sắc cao ngạo nói: “Con sẽ không để Cố Tư đắc ý được lâu đâu.”
Dì Tôn ở phòng bếp làm không ít đồ ăn ngon, Cố Tư ở một bên nhìn, ngửi mùi hương khen: “Dì Tôn, trù nghệ dì thật tốt.”
Dì Tôn mập mạp có chút đắc ý cười nói: “Nói như thế nào cũng là vài thập niên làm cơm, chắc chắn sẽ không quá kém.”
“Buổi trưa A Hàn ăn cơm ở công ty.” Cố Tư trong lòng có chủ ý, nàng nói: “Dì, tôi muốn đi đưa cơm cho A Hàn, dì hỗ trợ chuẩn bị một chút đi.”
“Được a.” Dì Tôn vui tươi hớn hở nói: “Hai vợ chồng son cô cảm tình thật tốt, tôi nhìn mà trong lòng cũng cao hứng.”
Phỏng vấn một buổi sáng, Trang Hàn ngồi đến đau eo đau lưng chuẩn bị nghỉ ngơi trong chốc lát, Cố Tư gọi điện thoại cho hắn nói muốn đưa cơm cho hắn ăn. Trang Hàn suy nghĩ về sau vẫn là muốn cùng Cố Tư tách ra, không để cho nàng chạy tới công ty, vì thế nói: “Vậy em liền đi đến công viên bên cạnh công ty chờ tôi đi, bên kia có cái đình hóng gió, đi nơi đó ăn cơm tương đối thoải mái.”
Cố Tư đồng ý, đi đến chỗ công viên.
Cố Sương đi tìm Trang Hàn vừa lúc dừng ở ngã tư bên cạnh công viên, thấy Cố Tư trên tay cầm đồ vật đi tới công viên, cô cảm thấy nhất định có việc gì, qua nhìn xem nói không chừng có thể bắt được nhược điểm của Cố Tư.