Ra ngoài Cố gia gió lạnh thổi một hồi, đầu óc Trang Hàn hoàn toàn tỉnh táo lại, sau đó ý nghĩ thứ nhất của hắn chính là, say rượu còn lái xe trong tiểu thuyết cẩu huyết thì có tính là phạm pháp không?
Cố Tư ở trong ngực hắn yên lặng rơi lệ, Trang Hàn thở dài một hơi, căng da đầu đi lái xe. Mặc kệ thế nào, đầu tiên phải cách Cố gia xa một chút, Cố Tư bây giờ chịu không nổi được một chút kích thích.
Hắn mở cửa xe sau ra, đỡ Cố Tư vào, đang chuẩn bị đi đến phía trước lái xe. Vừa muốn đứng thẳng người, đã cảm giác cánh tay bị túm chặt. Trang Hàn thở dài, nắm tay Cố Tư nói: “Em buông tay để tôi đi lái xe.”
Cố Tư không nói lời nào, ôm tay Trang Hàn không cho rời đi.
“Tay em cũng đã như vậy rồi, đừng lộn xộn.” Trang Hàn kiên nhẫn nói: “Tôi phải lái xe, chúng ta về nhà.”
Cũng không biết Cố Tư có nghe thấy hay không, cứ ôm tay Trang Hàn mãi không chịu bỏ ra. Trang Hàn bất đắc dĩ không còn cách nào, như này có thể rời đi được sao?
“Ôm đi.” Trang Hàn cũng không rối rắm, thuận thế chui luôn vào trong xe ngồi bên người Cố Tư, đóng cửa xe nói: “Em thích ôm thì ôm đi.”
Sau đó hắn gọi điện thoại cho người lái xe mau đến đây.
Cố Tư ngồi bên người Trang Hàn, chui vào trong lồng ngực của hắn. Trang Hàn mở hai tay ôm lấy Cố Tư, nhẹ nhàng xoa đầu cô nói: “Tôi không đi nữa, em có thể buông tay ra được không? Trên người tôi toàn là máu của em.”
Cố Tư vẫn không nghe, ôm tay Trang Hàn không chịu bỏ.
“Ai.” Trang Hàn thở dài một hơi, “Em vui là được.”
Kỳ thật thân thế của Cố Tư, trong tiểu thuyết có ghi một chút, Trang Hàn đương nhiên biết rất rõ ràng. Chẳng qua ở trong sách cũng không viết trường hợp giống như hôm nay, cho nên Trang Hàn trong lúc nhất thời cũng không có chuẩn bị gì. Hơn nữa hắn cảm thấy việc này cho dù muốn Cố Tư biết, cũng không nên từ miệng Trương Thục Viện kia nói ra.
Nhưng hiện tại chuyện cần bại lộ cũng đã bại lộ, chung quy là nên đối mặt hay là không nên đối mặt.
“Thật ra em cũng không cần phải quá buồn.” Trang Hàn nhẹ nhàng xoa đầu Cố Tư, ở bên tai cô nhỏ giọng nói: “Bọn họ vốn dĩ đối xử với em cũng không tốt, biết mình cùng bọn họ không có liên quan gì, em hẳn là nên vui vẻ mới đúng. Về sau sống thật tốt, đừng vì loại người này mà thương tâm.”
Cố Tư bị Trang Hàn ôm, nằm xuống trên đùi hắn. Ban đầu cô vẫn luôn yên lặng rơi lệ, nghe thấy một câu này rốt cuộc mới có phản ứng, cô vừa khóc vừa nói: “Mẹ em thật sự là cái loại người kia sao?”
Cái này trong tiểu thuyết thật ra chưa có đề cập đến, lúc này Trang Hàn không khỏi cảm thán, tác giả thật là quá không có trách nhiệm. Viết cốt truyện máu chó như vậy thì cũng thôi đi, rất nhiều chuyện còn chưa có công đạo rõ ràng đã vội vàng kết thúc, thật là một chút trách nhiệm cũng không có.
Vì để an ủi Cố Tư, Trang Hàn nói: “Không phải, mẹ em tuyệt đối không phải loại người như vậy.”
Cố Tư ngẩng đầu lên, mở to đôi mắt bị sưng đỏ nhìn Trang Hàn, cô hỏi: “Sao anh lại biết?”
“Tôi biết chứ.” Trang Hàn nói: “Em xem em tốt như thế này, mẹ em khẳng định cũng sẽ không quá kém.”
Cố Tư cảm thấy có chút an ủi, nhẹ nhàng kéo kéo khóe miệng.
Trang Hàn thấy an ủi có hiệu quả, liền không ngừng cố gắng nói: “Được rồi, hiện tại đã biết Cố gia không có quan hệ gì với em, về sau không cần đến nơi này nữa.”
Cố Tư quay đầu đi, gương mặt dán lên đùi Trang Hàn, cứ như vậy từ dưới nhìn lên Trang Hàn. Cô nói: “Vậy còn anh? Anh sẽ rời khỏi em sao?”
Đó là khẳng định...
Đột nhiên Trang Hàn không biết nên nói tiếp như thế nào, Cố Tư tội nghiệp nói: “Em cũng chỉ có mỗi anh.”
“Nói bừa cái gì đó?” Trang Hàn nói sang chuyện khác: “Em vẫn luôn bị người của Cố gia bắt nạt quá độc ác, từ giờ trở đi tính cách của em thay đổi một chút, về sau đi làm sẽ còn quen thêm được rất nhiều người tốt. Chỉ có mình yêu lấy mình, người khác mới có thể yêu em, em đáp ứng tôi quên những chuyện không thoải mái đó hết đi, một lần nữa bắt đầu lại.”
Cố Tư cứ như vậy nhìn Trang Hàn, trong mắt hình như có triền miên ỷ lại, cô nhẹ nhàng gật gật đầu nói: “Nghe anh.”
Lúc này thì lái xe chạy đến, Trang Hàn không muốn để cho người khác biết chuyện của Cố Tư, liền bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, mãi cho đến khi trở về biệt thự của mình.
Cố Tư bị Trang Hàn ôm vào nhà, dì Tôn thấy dáng vẻ này của hai người bọn họ bị hù chết, Trang Hàn nói: “Dì đi gọi bác sĩ Lý nhanh chóng tới đây đi.”
Dáng vẻ của hai người bọn họ tuy rằng có chút dọa người, nhưng thật ra Cố Tư cũng không có quá nhiều máu. Chẳng qua cô ở trên người Trang Hàn sờ tới sờ lui, cho nên thoạt nhìn cả người Trang Hàn giống như toàn là máu.
Bác sĩ Lý lại một lần nữa bị gọi đến Trang gia lúc buổi tối, nghĩ đến chuyện hai vợ chồng đánh lộn buổi trước, ở trên đường liền bắt đầu không nhịn được tưởng tượng rốt cuộc lần này là cái tình huống như thế nào.
Lúc bác sĩ Lý bước vào cửa nhà, người đầu tiên nhìn thấy chính là Trang Hàn đang dựa vào trên ghế sô pha cả người là máu, cùng Cố Tư dựa vào một bên mắt đỏ bừng đang khóc lóc sướt mướt.
Lúc ấy bác sĩ Lý có cảm giác hai chân mình mềm nhũn...
Mẹ nó, quá đỉnh!
Trang thiếu phu nhân quá trâu bò, lần trước cũng đã tiến bộ bắt đầu đánh lộn, lần này liền trực tiếp đánh chết Trang tổng sao?
Bác sĩ Lý đứng ở tại chỗ sững sờ, Trang Hàn mở to mắt không kiên nhẫn nói: “Không phát hiện ra có người bị thương à? Còn không mau tới đây.”
... Chưa chết a, thật là vạn hạnh.
Bác sĩ Lý xoa xoa mồ hôi lạnh, cầm theo cái rương đi đến bên người Trang Hàn nói: “Trang tổng, ngài thấy thế nào? Có chỗ nào không thoải mái hay không? Hay là hô hấp không thuận, trước mắt biến thành màu đen?”
“Tôi thấy trước mắt ông mới biến thành màu đen đi?” Trang Hàn không biểu tình nhìn nhìn, chỉ vào Cố Tư nói: “Ông làm bác sĩ chẳng lẽ nhìn không ra người có việc chính là cô ấy mà không phải là tôi sao? Ông như vậy thật làm tôi hoài nghi ông không đạt tiêu chuẩn a.”
Bác sĩ Lý vội vàng ngậm miệng lại, gần đây phong cách của hai vợ chồng Trang tổng thật lạ a.
Lúc bác sĩ Lý lấy đồ xong, Trang Hàn quay đầu dịu dàng nói với Cố Tư: “Duỗi tay ra, để bác sĩ xử lý miệng vết thương cho em.”
Cố Tư vô cùng đáng thương nhìn Trang Hàn, sau đó ngoan ngoãn vươn hai tay. Bác sĩ Lý vừa thấy tình hình của cô, liền nhíu mày nói: “Không phải đã dặn là gần đây không được sử dụng lực gì mạnh hay sao, cô đây là làm cái gì?”
Trang Hàn nhìn da thịt trên tay cô, nhìn đến mức da của mình cũng ẩn ẩn đau.
“Có đau hay không?” Trang Hàn nhìn chằm chằm vào Cố Tư hỏi, cô còn chưa kịp nói gì, hắn đã lại nói tiếp: “Đau thì cũng ráng chịu đựng đi, rốt cuộc cũng không có biện pháp khác.”
Làm một người đàn ông, bác sĩ Lý nghe thấy lời này cũng nhịn không được vì ngôn ngữ thẳng nam của Trang tổng mà choáng váng, nếu ông dám nói với vợ mình như vậy, phỏng chừng trong nhà lại phải đổi ván giặt.
Sau khi xử lý tốt miệng vết thương của Cố Tư, bác sĩ Lý dặn dò: “Những việc cần chú ý cùng với lần trước không khác lắm, không được chạm vào nước, không được ăn đồ ăn kích thích, ngàn vạn lần không được để miệng vết thương dùng sức hay là đụng vào đồ vật gì cứng rắn.”
Trang Hàn gật gật đầu, nói với dì Tôn: “Dì giúp Cố Tư tắm rửa trước đi, tôi đưa bác sĩ Lý ra cửa.”
Bác sĩ Lý quả thật chính là thụ sủng nhược kinh, ở Trang gia làm bác sĩ tư nhân nhiều năm như vậy, Trang tổng đã khi nào đối xử với mình khách khí như này?
Sau khi Trang Hàn tiễn bác sĩ Lý rời đi, lại ở bên ngoài đi bộ hai vòng mới dám về nhà. Hắn sợ Cố Tư lại để mình tắm rửa cho cô, lần này nhất định phải bảo hộ tay cô cho tốt, tuyệt đối không thể có vấn đề gì.
Thời điểm đi bộ hắn thuận tiện xem xét biểu đồ một chút, nghĩ thầm trải qua đêm nay, mình cứ nỗ lực như vậy phỏng chừng lại muốn ném đá trên sông. Lúc đang xem xét, hắn đã chuẩn bị tốt nhìn thấy chỉ số giảm mạnh. Kết quả vừa nhìn, tiến độ lại có thể là 10%.
Trang Hàn nhìn kết quả này mà phát ngốc hồi lâu, sao lại như thế này?
Cố Tư thiếu chút nữa bị em gái ngủ với chồng mình, lại bị vạch trần chuyện mình không phải thân sinh, kết quả chỉ số không phải giảm xuống sao?
Mang theo cái nghi hoặc này, Trang Hàn về tới trong nhà, dì Tôn đang đi đổ rác, thấy Trang Hàn trở về liền nói: “Tiên sinh đói bụng không? Tôi đi làm cơm ăn khuya.”
“Nga, không vội.” Trang Hàn nhìn thoáng qua trên lầu, nói: “Cố Tư tắm xong chưa?”
“Đã xong.” Dì Tôn nói: “Tiên sinh, thiếu phu nhân không phải về nhà mẹ đẻ sao, như thế nào lại trở về như vậy?”
Nghe thấy Cố Tư đã tắm xong, Trang Hàn thả lỏng rất nhiều, hắn nói với dì Tôn: “Dì đi thu dọn phòng cho khách một chút đi, tôi đêm nay ngủ ở phòng cho khách.”
“Làm sao vậy?” Dì Tôn nhiều chuyện nói: “Hai người cãi nhau?”
Trang Hàn nói: “Dì hỏi nhiều như vậy làm gì? Bảo dì đi thì dì đi đi.”
Ông chủ bảo làm việc, dì Tôn không thể không làm. Bà thở dài nói: “Hai vợ chồng son cãi nhau nhiều cũng bình thường, chia phòng ngủ căn bản không cần thiết, ở bên nhau ngủ cả đêm, chuyện gì cũng chưa...”
Nghe dì Tôn lải nhải, Trang Hàn cảm thấy có thể là bị thư ký rắn rết trả thù mình, cô cố ý tìm một bảo mẫu dong dài như vậy tới tra tấn mình.
Đau đầu tắm rửa xong, Trang Hàn nằm ở giường trong phòng cho khách. Trong đầu còn đang suy nghĩ chuyện biểu đồ tiến độ, lúc trước hắn còn tưởng rằng chính mình đã tìm được quy luật rồi, chỉ cần ở trước mặt Cố Tư ngược đãi Cố Sương thì chỉ số sẽ tăng lên. Nhưng mà hắn chỉnh Cố Sương trước mặt Cố Tư, để Cố Sương ăn đau khổ, chỉ số cũng không có biến hóa.
Sau đó phát sinh những chuyện kia, vốn tưởng rằng chỉ số sẽ giảm xuống, kết quả ngược lại là tăng lên.
Trang Hàn buồn khổ gãi gãi tóc, đều nói tâm nữ nhân tựa kim dưới đáy biển, tâm Cố Tư là kim dưới rãnh biển Mariana đi?
Hắn nằm ở trên giường nhắm mắt lại suy nghĩ một số chuyện, lúc này hắn nghe thấy một tiếng đập cửa nhẹ nhàng. Ở trong nhà này gõ cửa phòng hắn như vậy, trừ bỏ Cố Tư còn có ai? Trang Hàn sợ hãi Cố Tư hỏi hắn vì sao không ngủ cùng nhau, vì thế nhắm mắt lại không nhúc nhích bắt đầu giả bộ ngủ.
Cố Tư gõ vài cái lên cửa, bên trong không có động tĩnh, cô nhẹ nhàng dùng khuỷu tay đè lên chốt cửa mở cửa ra.
Trong phòng một mảnh tối tăm, ánh đèn ngoài cửa chiếu đến mới miễn cưỡng có thể thấy người nằm ở trên giường không nhúc nhích. Trang Hàn nghe thấy Cố Tư từng bước một đi đến mép giường, tiếp theo hắn nghe thấy Cố Tư nhỏ giọng gọi hắn một tiếng, “A Hàn.”
Thời điểm Trang Hàn đọc sách rồi giả bộ ngủ lừa gạt mẹ tương đối có kinh nghiệm, lúc này hắn nhắm mắt lại biểu tình an tĩnh, tiếng hít thở mềm nhẹ, trừ bỏ chính hắn ra thì không ai biết hắn đang giả bộ ngủ.
Quả nhiên Cố Tư nhìn không ra, lúc cô nhẹ giọng kêu vài tiếng cũng không có kết quả, bỗng nhiên cúi người xuống ôn nhu hôn lên.