Cửa bệnh viện người đến người đi, hai cha mẹ Quan xuất hiện quá đột ngột, ai cũng không kịp phản ứng. Đợi đến khi Hoàng Oanh bị hắt sơn, cảnh sát kinh hãi, vội vàng đè lại cha mẹ Quan đến gây chuyện.
"Các người bắt chúng tôi làm gì, đều tại con khốn này, là nó g.i.ế.c c.h.ế.t con tôi, các người phải bắt ả!"
"Cảnh sát không phải bảo vệ chính nghĩa sao! Tại sao không g.i.ế.c con khốn này!"
Hai vị trung niên hơn năm mươi tuổi giờ phút này đầu tóc hoa râm, sớm đã mất đi lý trí, điên cuồng yêu cầu cảnh sát xử lý Hoàng Oanh.
"Chúng tôi đã bắt Hoàng Oanh rồi."
Cảnh sát Vu vừa ngăn bọn họ lại, vừa lớn tiếng nói;Xin mọi người bình tĩnh một chút! Bình tĩnh một chút!"
"Con trai tôi c.h.ế.t rồi, anh bảo chúng tôi bình tĩnh sao được?"
Cha Quan gầm lên/Người c.h.ế.t chính là con trai của tôi, là con trai duy nhất của lão Quan gia chúng tôi, tôi vốn tưởng do nó xui xẻo, gặp phải tội phạm g.i.ế.c người đột nhập vào nhà trộm cắp, sao tôi biết được, thì ra người g.i.ế.c nó lại là vợ của nó!"
Mẹ Quan cũng chỉ vào Hoàng Oanh, lão lệ tung hoành.
"Con khốn, lẽ ra lúc trước tao không nên cho mày vào cửa! Mày cùng với Tống Dật Thần gì đó cấu kết làm việc xấu, chúng mày chắc chắn có quan hệ gì đó! Chúng mày đã lên kế hoạch g.i.ế.c con trai tao!"
Hoàng Oanh bị còng tay, nhìn trước mặt hung dữ cha mẹ Quan, đột nhiên trào phúng cười.
"Nếu con của hai người không bạo hành tôi, còn ép tôi phá thai, tôi sẽ g.i.ế.c hắn à?"
"Mày nói láo!"
Mẹ Quan giận dữ: "Con trai tôi thật là người tốt, hiền lành khiêm tốn, còn trẻ lại có triển vọng, nó tự gây dựng sự nghiệp, đã là ông chủ của một công ty rồi! Thằng bé xuất sắc như vậy sao có thể làm ra chuyện bạo hành được?"
"Là mày! Mày lớn lên trong cô nhi viện, mày là đồ con hoang có mẹ sinh không có mẹ dạy! Loại khốn nạn này như mày, được giáo dục tốt đến đâu chứ? Trách không được sẽ làm ra loại chuyện táng tận lương như g.i.ế.c chồng này!"
Cha Quan cũng phụ họa nói: "Đúng vậy! Thành Bình nhà chúng tôi từ nhỏ đã ưu tú, giáo viên trong trường học, bạn bè thân thích, ai không khen thằng bé? Sao đến miệng mày lại thành kẻ bạo hành? Chắc chắn là do mày muốn thoát tội nên cố ý bôi nhọ thằng bé!"
*
Ngày Hoàng Oanh bị bắt, cũng là ngày đám người Lâm Trà xuất viện.
Ở cửa bệnh viện, các khách mời của bắt gặp một màn này.
Lúc đó, trước cửa bệnh viện còn có rất nhiều người tới, tới tới lui lui có người tới khám bệnh, có người là sau khi khám bệnh đến xem náo nhiệt.
Mà số lượng bạn tốt ăn dưa của Lâm Trà, vào buổi sáng cũng từ 7 người tăng lên 10 người.
Bởi vậy, những người có được vị trí trong đoàn ăn dưa ở hiện trường, đều nghe được thanh âm trong trẻo của Lâm Trà -
[Quan Thành Bình hiền lành khiêm tốn? Đôi cha mẹ này trợn mắt nói dối cái gì vậy? Chỉ giỏi ỷ vào nơi này không ai quen biết bọn họ, mới đắp nặn điều tốt lên người con của họ]
[Sao nào, mới trôi qua vài năm thôi mà, đã quên mấy t.h.i t.h.ể mèo chó hoang chôn trong bồn hoa dưới lầu chung cư nhà mấy người?]
[Hồi đó quả thật Quan Thành Bình thật có không ít danh tiếng tốt/"Thích cứu trợ động vật nhỏ""Nhận nuôi chó mèo lang thang". Kết quả thì sao, còn không phải là nhận nuôi xong thì hành hạ tàn nhẫn, g.i.ế.c hại dã man chúng sao? Cây cối trong cái bồn hoa đó là um tùm nhất, còn không phải là nhờ những cái xác động vật đó phân hủy ra à?]
[Lúc còn sống là một tên bi3n thái mê bạo hành, c.h.ế.t rồi lại thành người tốt? Ai tin?]
Khách mời:!!!
Quan Thành Bình bạo hành Hoàng Oanh thì thôi đi, vậy mà trước đó còn hành hạ c.h.ế.t động vật nhỏ?! Cũng không có gì lạ, người ta thường nói bản tính thật của một người sẽ bộc lộ ra khi say rượu, bản chất của Quan Thành Bình tệ đến mức say rượu xong còn dám bạo hành vợ, suýt nữa đạp c.h.ế.t đứa nhỏ trong bụng Hoàng Oanh. Không khó tưởng tượng những điều cầm thú mà hắn làm với động vật nhỏ khi còn bé