Bỗng nhiên thấy Liễu Thịnh nhắc tới Hạ Tuyết Kiến, Diệp Khanh Oản cảm thấy cảnh giác, hắn không phải muốn vì Hạ Tuyết Kiến mà hại chết mình đi?
Không phải nàng sợ chết...chỉ là cốt truyện đột nhiên phát triển nhanh như vậy không hề giống nguyên tác...hơn nữa....
Thôi được rồi, nàng chính là đang sợ chết được chưa.
Ít nhất thì hiện tại nàng chưa muốn chết.
Hệ thống cho nàng một cái bàn tay vàng nàng chưa có sử dụng hết đâu, giờ bỗng nhiên chết thì có chút nuối tiếc.
Nàng còn chưa có thu thập tiền bạc, tài nguyên đủ a~.
"Sao bỗng nhiên lại nhắc tới nàng ta?"
Liễu Thịnh tỏ vẻ không để ý nói: "Không có gì, chỉ là ta thấy ngươi rất chán ghét nàng"
Ách...
Đây chắc là cốt chuyện đang tiếp tục diễn ra!
"Ai bảo nàng dám tranh đoạt Mộ Vân ca ca với ta."
"Ta đây giúp ngươi..." Liễu Thịnh vừa nói vừa dùng tay làm động tác cắt cổ.
Diệp Khanh Oản sợ tới mức hồn lìa khỏi xác, suýt chút nữa từ xe ngựa ngã ngồi xuống đất.
"Không cần..."
Phản ứng quá mức kịch liệt của nàng khiến người đi đường hai bên không nhịn được nhìn qua.
" Ý của ta là không muốn làm phiền thái phó."
Liễu Thịnh nhướn mày: "Không phiền."
Diệp Khanh Oản tức đến nhíu mày, cái tên đầu đất này ngươi không chê phiền nhưng ta chê phiền, sao ngươi không ngoan ngoãn làm cái nam phụ số 1 của mình đi, một hai phải mang ta đi tìm phiền toái.
Ngươi muốn cắt cổ nữ chính thì ai cùng ta diễn tiếp cái cốt truyện ngu ngốc này.
"Thật sự không cần, ta thích Mộ Vân ca ca, ta sẽ quang minh chính đại dành lấy tình yêu của chàng, Diệp Khanh Oản ta không muốn dùng những thủ đoạn dơ bẩn để có được huynh ấy."
Nói xong câu đó nàng hận không thể phá vỡ cỗ xe ngựa rồi trực tiếp chạy trốn.
Ôi mẹ ơi, lời này nàng nói ra đến bản thân nàng còn cảm thấy buồn cười.
Đêm qua làm trò trước nhiều người như vậy một hai đòi gϊếŧ Hạ Tuyết Kiến ở giữa tướng phủ hiện tại còn bày đặt nói cái gì mà quang minh chính đại?
Ai tin a?
Cũng may Liễu Thịnh chỉ nhìn nàng một cái thật sâu rồi đồng ý: "Một khi đã như vậy thì ta liền không nhúng tay vào nữa, nếu sau này ngươi muốn thì chỉ cần nói một tiếng với ta"
Khóe miệng Diệp Khanh Oản giật giật...sau này...cái gì mà sau này????
Sau này ngươi liền trở thành cái lốp dự phòng số một của nàng ta, lúc nào ngươi cũng như một con chó vẫn đuôi xung quanh nàng ta, ngươi không tìm ta gây phiền toái thì thôi, ta lại còn trông cậy vào ngươi, ta nhổ vào a~.
Liễu Thịnh đưa nàng về tới tướng phủ liền rời đi.
Diệp Khanh Oản chạy như bay về phòng, nhanh chóng rót cho mình một chén trà say đó click mở giao diện hệ thống.
"Thật là muốn chết, lão thái phó cư nhiên muốn gϊếŧ nữ chính, dọa ta cho ta đổ một thân mồ hôi lạnh. Nếu nàng ta chết không chừng cả thế giới này đều tan biến theo. Ta thật mong chờ tới lúc hắn yêu nữ chính, chắc chắn lúc đó hắn chỉ hận không thể trở về hiện tại cho mình một cái bạt tai."
"Bất quá hôm nay còn tính là có một chút thu hoạch, cùng Vĩnh Xương Bá có chút giao tình sau này không chừng có thể giúp ta nhiều việc."
"Cùng là bá tước phủ, một cái phú quý bức người, một cái sắp trở thành hòn đá ngáng chân nữ chính, thật là thổn thức a"
"Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tất cả mọi chuyện đều là do tên họ Lương kia tự mình làm, đang yên đang lành bỗng nhiên là hại tỷ tỷ của nữ chính? Đúng là chán sống?"
Sau khi giao diện biến mất, phụ đề ở một nơi khác lập tức hiện ra.
Liễu Thịnh nhìn chằm chằm phụ đề ánh mắt trở nên ảm đạm lại có chút suy tính.
Có nghĩa là nếu nữ chính chết thì thế giới này liền sụp đổ, tức là không thể để nàng ta chết. Còn có Diệp Khanh Oản luôn nói hắn là chó săn số 1 bên người Hạ Tuyết Kiến sau này chắn chắn sẽ yêu nàng ta, vậy hắn ở thế giới này sẽ đóng vai trò gì?
Chẳng lẽ sẽ là một người thề sống thề chết đi theo Hạ Tuyết Kiến, một lòng nâng đỡ nàng ta không cần hồi đáp sao?
Hay là một người không chiếm được nàng ta liền huỷ diệt mọi thứ, cuối dùng hoá thành người xấu đối phó với nàng ta?
Còn một vấn đề nữa, rốt cuộc giữa Lương công tử và tỷ tỷ của Hạ Tuyết Kiến đã xảy ra chuyện gì?
Trước khi hắn tiếp quản Cẩm Y Vệ đã từng nghe qua vụ án này, nhưng trong hồ sơ vụ án rõ ràng ghi nguyên nhân cái chết của Hạ Tuyết Linh là tự sát, như thế nào lại có liên quan đến Lương công tử?
Mặt khác vấn đề mà hắn đang quan tâm nhất là ai sẽ trở thành người kế thừa ngai vị?
Hiện tại xem ra trong cuốn sách này Cửu vương gia là nam chính nhưng nam chính chưa chắc tương lai đã trở thành hoàng đế.
Vạn nhất trong cuộc chiến binh quyền, Cửu vương gia thua sau đó giả chết thoát thân rồi cùng nữ chính ẩn cư ở rừng sâu thì sao? Đâu ai nói trước được chuyện này sẽ không xảy ra?
Giờ phút này Liễu Thịnh bỗng trở thành một độc giả u mê cuốn tiểu thuyết này, ngày ngày chờ Diệp Khanh Oản tiết lộ cốt truyện thông qua bảng phụ đề.
Mong muốn biết hướng đi của cốt truyện không chỉ là tò mò, mà hắn càng muốn cẩn thận hơn, khi chọn sai phe thì kết quả chính là vạn kiếp bất phục.
Hắn thật mong Diệp Khanh Oản tục suy nghĩ về cốt truyện nhưng... Diệp Khanh Oản bị lão thái phó hành hạ một ngày, mệt đến mức không thở nổi đào đâu ra sức mà suy nghĩ?
Nằm mơ đi!
Nàng hiện tại chỉ muốn chạy nhanh về nhà đánh một giấc, sau đó đi Vĩnh Xương Bá phủ dạo một vòng để lấy kinh nghiệm buôn bán.
Không phải Lương gia và Liễu Thịnh đều là những nhân vật chủ chốt không phải cốt truyện bắt buộc nàng phải diễn cùng thì nàng còn lười không muốn tiếp xúc với bọn hắn.
Nhất là Lương công tử, hắn chính là bàn đạp để nữ chính bộc lộ tài năng thúc đẩy tình cảm của nàng ta với nam chính nhất, Diệp Khanh Oản chắc chắn không muốn tiếp xúc với hắn.
Vạn nhất mọi chuyện có vấn đề thì không phải cốt truyện này liền vứt đi hay sao?
Hơn nữa Diệp Khanh Oản còn đảm nhận vai nữ phụ độc ác số một, hiện tại nàng còn muốn sống đến cuối truyện nên không thể để nữ chính để ý tới mình, nữ chính để ý tới nàng một chút không phải nàng liền nhận ngay một cái quan tài, ảnh hưởng đến toàn bộ cốt truyện hay sao.
Rốt cuộc lúc nàng chết lại là điểm thúc đẩy nam chính tốt nhất.
Tuy nhiên hiện tại nàng không muốn chết.
Edit: https://truyenwki.com/tac-gia/KimLinh6798
"Diệp tiểu thư."
"Lục công tử có việc gì vậy?" Diệp Khanh Oản bước ra từ cửa sau tướng phủ dùng ánh mắt quái dị nhìn hắn.
Đang êm đang đẹp bỗng nhiên đến tìm nàng, ai không biết còn tưởng hai người có gian tình đó.
"Diệp tiểu thư hôm nay đa tạ Diệp tiểu thư trượng nghĩa tương trợ, tại hạ vô cùng cảm kích."
"Lục công tử quá khách khí rồi."
"Diệp tiểu thư, tại hạ có một thỉnh cầu, không biết Diệp tiểu thư có đồng ý không?"
"Lục công tử mời nói."
"Tại hạ ở kinh thành có hai hiệu thuốc, chuyên thu mua những dược liệu quý báu, tỷ như nhân sâm, thiên sơn tuyết liên,... tuy nhiên hiện tại lại thiếu một đại phu y thuật cao minh có thể phân biệt hàng thật hàng giả, tại hạ thấy Diệp tiểu thư y thuật cao minh không biết Diệp tiểu thư có muốn đến chỗ ta..."
Diệp Khanh Oản vừa nghe lập tức tinh thần liền tỉnh táo.
"Lục công tử, ngươi muốn nhờ ta đến giúp ngươi phân biệt dược liệu?"
"Đúng vậy, Diệp tiểu thư cứ yên tâm, ngươi chỉ cần ở trong phòng phân loại, những việc khác sẽ có hạ nhân làm, việc này ta cam đoan sẽ không truyền ra ngoài."
"Chuyện đó không quan trọng." Diệp Khanh Oản cười nói: "Cái ta muốn nói đến là tiền công..."
"Nếu Diệp tiểu thư không chê thì lợi nhuận của hiệu thuốc chúng ta chia đôi coi như là tiền công, cứ xem như ta với ngươi cùng sở hữu, tạ hạ chi tiền, Diệp tiểu thư dùng y thuật, Diệp tiểu thư cảm thấy thế nào?"
Nhập dược liệu quý?!
Chuyện tốt tới a~.
Một phân tiền cũng không cần bỏ ra, chỉ cần bỏ ra chút công sức liền có một phòng đầy dược liệu quý, chuyện tốt gì đây a~.
Cổ đại thiếu nhất chính là đại phu, hiệu thuốc cũng ít, hiện tại Lục công tử ra sức thu mua dược liệu quý điều đó dẫn tới điều gì... chính là thuốc đang thiếu lại càng thiếu...
Trong kinh thành nhiều nhà quan lại quyền quý như vậy, họ không thiếu nhất chính là tiền, ngoài ra còn có nhu cầu sử dụng dược liệu quý của họ rất lớn, tất cả điều này đã chứng minh dược liệu hiện tại chính là cung không đủ cầu, như vậy hiệu thuốc này không phải là cái máy hốt bạc sao? Nếu nói về doanh thu thì chắc chắn ăn đứt cả Di Hồng Lâu.
Diệp Khanh Oản không cần suy nghĩ liền trực tiếp đồng ý, hai người đạt được thỏa thuận mỹ mãn tách ra.
Mang tâm trạng vui tươi hớn hở, Diệp Khanh Oản liền mở giao diện hệ thống.
"Không hổ là Vĩnh Xương Bá vung tay một cái liền đem ta từ sau tài nguyên cuồn cuộn, không lo không có tiền."
"Cũng may là ta biết trước cốt truyện không thân thiết cùng cái tên họ Lương kia"
"Nói đến tên họ Lương đó, hiện tại chắc chắn nữ chính đã tra được chuyện Lương gia cùng thảo khấu có liên quan rồi."
"Ai da, nữ chính đúng là nữ chính, lá gan thật lớn, cư nhiên một mình theo dõi thảo khấu, suýt chút nữa thì bị..."