Xuyên Sách: Nữ Phụ Không Dễ Sống

Chương 52: Đôi khi người làm vua vẫn rất dễ đoán.



Tiêu Quân Dục không chấp nàng, chỉ nói với Hỉ Nhi: "Chủ tử nhà ngươi cần nghỉ ngơi, trông chừng nàng cho tốt."

"Ta biết thưa vương gia!"

Hỉ Nhi chỉ thiếu làm quân lễ lớn tiếng cam đoan.

Tiêu Quân Dục hài lòng chuyển động xe lăn đi ra ngoài.

"Chủ tử, thứ bánh kia ta đã tra qua, không có độc. Có lẽ chỉ là tình cờ thôi. Ngô hoàng hậu không thể nào biết vương phi đang có thai. Chẳng qua nếu bà ta không biết thì có thể lợi dụng chuyện này báo thù cho vương phi."

Trong thư phòng, Hắc Tử nghiêm mặt báo cáo tình huống mình điều tra được: "Còn chuyện ám sát... Nhóm sát thủ ám sát vương phi đêm qua là thuộc một tổ chức tên Ám Hoàng. Tổ chức này không phải rất có danh tiếng nên thủ đoạn cũng chẳng ra gì."

Nói nói hắn còn khinh bỉ.

Nhưng hắn chính là nghĩ như vậy, nếu không một nhóm người lại không xử được một ám vệ, một phu xe với hai nữ tử, cứ như một trò đùa ấy. Mặc dù cái giá phải trả là tính mạng của mình.

"Ai mua?"

Tiêu Quân Dục gọn gàng hỏi.

Hắc Tử lắc đầu: "Chưa điều tra được."

Thường thì mấy tổ chức sát thủ đều làm ăn rất kín tiếng, đặc biệt là lai lịch của người mua. Nếu là tổ chức nhỏ còn chẳng thèm quan tâm ai mua, nhận tiền là được.

"Không cần điều tra nữa."

Tiêu Quân Dục lạnh nhạt nói.

Khi Hắc Tử khó hiểu thì nghe hắn nói: "An Thiều Dương đã đứng về phe thái tử, ông ta sẽ gả An Thiên Ninh cho thái tử."



Hắc Tử ngẩn ra: "Ý chủ tử là..."

Tiêu Quân Dục đáp gẫy gọn: "Không cho họ đạt được mục đích."

"Không phải An Thiên Ninh thích Tiêu Quân Địch sao, tác thành cho nàng ta đi." C°

Làm một người trọng sinh, đối với cái bí mật tưởng như là bí mật này Tiêu Quân Dục đương nhiên biết rất rõ, chẳng qua là hắn chưa từng nghĩ động tay vào.

Nhưng giờ khác rồi. &

Ánh mắt Tiêu Quân Dục bỗng trở nên đáng sợ, đến Hắc Tử cũng không nhịn được rùng mình.

Hắc Tử chưa từng hoài nghi quyết định của Tiêu Quân Dục, lập tức nghiêm túc nói: "Ý chủ tử là muốn bọn họ cắn nhau, như vậy sẽ không có thời gian tính kế chúng ta. Thuộc hạ hiểu rồi."

Tiêu Quân Dục không đáp lại mà ngồi im trên ghế nhắm mắt lượt qua toàn bộ tình huống của kiếp trước.

Kiếp trước An thượng thư đã sớm chọn phe thái tử, ngay từ đầu ông ta đã định gả An Thiên Tầm cho Tiêu Quân Diệu. Nhưng ông ta không biết An Thiên Ninh lại thích Tiêu Quân Địch, đối thủ của thái tử. Sau khi hạ bệ An Thiên Tầm xong nàng ta liền thuận theo kế hoạch của Tiêu Quân Địch cưới thái tử theo ý An Thiều Dương. Đến cuối cùng Tiêu Quân Diệu tuy rằng lấy hắn ra làm lá chắn, giúp hắn tránh một chiêu từ Tiêu Quân Địch nhưng tình thế khi đó của Tiêu Quân Diệu đã rất bết bét rồi. Hắn lại chưa từng nghi ngờ An Thiên Ninh.

Vốn dĩ ban đầu hắn định cứ như vậy để An Thiên Ninh gả cho thái tử, sau đó để thái tử biết về mối quan hệ giữa

An Thiên Ninh và Tiêu Quân Địch rồi đâm ra nghi ky. An Thiều Dương. Thái tử không có An Thiều Dương giúp đỡ không đáng sợ, nhưng vẫn có thể âm thầm tính kế lại Tiêu Quân Địch. Bọn họ đấu nhau hắn ngồi tọa sơn quan xem hổ đấu.

Chẳng qua bây giờ khác kiếp trước, Tiêu Quân Địch muốn cưới Hoàng Trúc, kéo Hoàng Thao chung một thuyền.

Đối với hắn Tiêu Quân Địch không đáng sợ bằng thái tử, nhưng cái kẻ tự cao tự đại đó để lại cũng chỉ tổ phiền toái.

"Ngươi bí mật đưa tin cho Hoàng Thao..."

Trước trung thu một ngày, trong cung truyền ra tin tức Ngũ hoàng tử Tùy Vương đến thư phòng gặp hoàng đế, mục đích là bày tỏ ý đồ muốn vì Đại Minh mà nguyện ý đến biên quan nhận chức giám quân.



"Hoàng thượng không đồng ý, thậm chí là phớt lờ ý định của Tùy vương, sau khi nói hai ba câu vô nghĩa liền đuổi

Tùy vương đi. Sau đó liền có thái giám từ trong cung đi ra, một đường thẳng tiến Dục vương phủ. Chắc bây giờ đã đến cửa vương phủ rồi, khả năng cao là lệnh nhậm chức giám quân."

Trong Hoàng phủ, Hoàng Thao nghe tin tức báo lại xong thế mà trên mặt không hề có chút ngoài ý muốn nào.

Khiêu Đình làm tùy binh* ở bên cạnh Hoàng Thao ngót nghét đã hơn bảy năm, vì từng được Hoàng Thao cứu nên rất trung thành, tự nói bản thân ít nhiều gì cũng hiểu Hoàng Thao được bảy phần, lúc này lại nhìn không ra suy nghĩ của Hoàng Thao.

*Tựa như thiếp thân nha hoàn vậy đó nhưng ông này là quan binh nên tác giả để tùy binh. Binh lính tùy thân.

Hắn không nhịn được hỏi: "Sao tướng quân lại không bất ngờ?"

Hoàng Thao liếc hắn một cái: "Rất đáng để bất ngờ sao?"

"Thật ra đôi khi suy nghĩ của hoàng đế lại không khó hiểu đến vậy."

Mà ngay từ thời điểm ông ta hỏi Tiêu Quân Dục có ý nghĩ gì thì trong lòng ông ta đã có quyết định rồi.

Dù sao Khiêu Đình vẫn là tướng tài, nếu không đã không ở bên cạnh Hoàng Thao lâu như vậy, hắn nhanh chóng hiểu ra ý của Hoàng Thao. Nhưng hắn vẫn có chỗ thắc mắc.

"Vậy sao lúc đó hoàng đế không tuyên bố luôn?"

Hoàng Thao hờ hửng đáp: "Vì ông ta đang muốn thăm dò."

Thăm dò?

Khiêu Đình giật mình rồi nhanh chóng ngộ ra.

Ngẫm lại rồi hắn không khỏi đổ mồ hôi lạnh, tự nói hoàng đế thật âm hiểm. Nếu thời gian trước tướng quân mà nghe lời hắn bí mật đi gặp Dục vương phi thì..

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv