Cứ tưởng mọi chuyện sẽ không đến nỗi nào, ai ngờ một đồn mười, mười đồn trăm, tin đồn khi đến tai Lâm Gia Thành là: Bắc Cửu kéo Diệp Hạ Vi vào trong phòng làm gì đó không rõ, một lúc sau thì Bắc Cửu ra trước, Diệp Hạ Vi ra sau, đôi mắt vô thần, cả người đầy vết đỏ ngồi một góc.
Nghe xong, Lâm Gia Thành sốt ruột đi tìm Vân Yến, hắn cứ nghĩ nếu tin đồn là thật thì có thể cô sẽ trốn trong nhà vệ sinh hay phòng dành cho khách của Lâm gia để khóc lóc.
Ai ngờ cô lại vui vẻ đứng ăn uống như chưa có chuyện gì xảy ra.
Thấy vậy, Lâm Gia Thành cũng bình tĩnh được vài phần, "Bạn học Diệp, nãy giờ bạn vẫn luôn ở đây sao?"
Vân Yến rũ mi, từ tốn đáp, "Không có, lúc nãy tôi vừa bị người khác kéo đi."
Lâm Gia Thành nhíu mày, giọng nói có chút lo lắng, "Là ai? Kéo cậu đi làm gì?"
"Một người bạn cũ kéo tôi đi ôn chuyện." Vân Yến hơi mỉm cười, "Sao vậy, có gì không?"
"Thật sao?" Lâm Gia Thành vẫn có chút nghi hoặc.
"Tôi nói dối anh thì sẽ trở thành tỷ phú sao?" Vân Yến nhàn nhạt đáp.
"Vậy được rồi, lần này bạn học Diệp đi cùng tôi đi."
Lâm Gia Thành thu lại ánh mắt nghiêm trọng của mình sau khi đã đảm bảo Vân Yến không có vấn đề gì, lên một đề nghị.
Vân Yến đảo mắt suy nghĩ, sau đó lại lắc đầu từ chối, "Tôi vẫn đang ăn, không muốn đi đâu cả."
Không thể thuyết phục được cô, Lâm Gia Thành đành phải dặn dò cô một chút rồi lại rời đi.
Sau khi Lâm Gia Thành rời đi rồi, Vân Yến mới nhìn một lượt xung quanh để tìm kiếm bóng hình của Bắc Cửu.
Thật đáng tiếc, Bắc Cửu dường như đã rời khỏi buổi tiệc rồi.
Bởi vì cô gái đi cùng hắn, Hàn Lục Anh và cả Hàn Kỳ Tuyết đều không có ở đây, có lẽ bọn họ đã cùng nhau rời khỏi.
Ài, diễn viên tài năng như cô chỉ vừa được lên sân khấu trình diễn một chút đã bị đuổi xuống rồi!
Rất buồn bực nhưng không thể làm gì, cô đành mò đến sự an ủi của chocolate.
...
"Bạn học Diệp."
Vân Yến ngẩng đầu nhìn người gọi mình, cười thân thiện, "Quan tiểu thư có việc gì sao?"
Người gọi cô là Quan Thu, khuôn mặt cô ấy lúc này đã bớt đỏ hơn trước, nhưng hai má vẫn ửng hồng không rõ nguyên nhân.
"Lúc nãy tôi... không có ý xấu với cậu, chỉ là tôi tò mò vì sao cậu lại đến được đây thôi." Quan Thu tuy nói chuyện với Vân Yến nhưng hai mắt thì nhìn sang một phía khác, giọng nói vẫn có chút kiêu ngạo.
Thiên kim tiểu thư được chiều chuộng từ nhỏ như Quan Thu nếu như bạn không tiếp xúc nhiều thì rất dễ hiểu lầm bởi lời nói thiếu EQ của cô ấy.
Nhưng mà giải thích với cô làm gì?
Vân Yến liếc nhìn Quan Thu, không mặn không nhạt đáp: "Tôi hiểu."
"T---Thấy bạn học Diệp đây hình như vẫn chưa có việc làm nên tôi muốn mời cậu đến công ty Quan gia làm việc." Quan Thu lắp bắp, giọng có chút run, "Ý... tôi là mời cậu về bởi vì tài năng của cậu..."
Nếu không phải thái độ ban nãy của Quan Thu trái ngược với bây giờ thì Vân Yến đã cho rằng cô ấy thích mình rồi.
Vân Yến thờ ơ nhìn bóng dáng tung tăng của Quan Thu.
Nếu kết đồng minh với Quan gia thành công thì cũng tiện hơn trong việc chèn ép Bắc Cửu nhỉ.
____________
Buổi tiệc sinh nhật này chẳng bao lâu đã kết thúc, Lâm tiên sinh và Lâm phu nhân đã ra mặt cảm ơn cô, đồng thời họ trả ơn bằng một số tiền không nhỏ và một chức vụ cũng không nhỏ ở công ty Lâm gia.
Ban đầu Vân Yến chỉ định nhận thẻ tín dụng nhưng nghĩ đến việc mình đã đắc tội với Bắc Cửu, cô lại mỉm cười đề nghị liên minh.
Vân Yến biết họ sẽ không đồng ý ngay mà nghi ngờ mình, bởi vì quá rõ ràng một điều là hiện tại cô là một kẻ không gia thế cũng không quyền lực, không thể cho họ được cảm giác tin tưởng.
Nhưng mà nhờ tài năng nói bậy bạ của mình, Vân Yến đã thành công nhận được một phần tin tưởng từ Lâm tiên sinh.
Còn về phần Lâm phu nhân, bà ấy nghi ngờ cô là người của Bắc Cửu, nói lời liên minh là để thâm nhập vào và hủy hoại nội bộ Lâm gia.
Trí tưởng tượng phong phú của Lâm phu nhân đã khiến Vân Yến lại tốn thêm thời gian giải thích mối quan hệ giữa cô và Bắc Cửu.
Khi nghe đến việc cô từng là bạn gái của Bắc Cửu, vợ chồng Lâm gia liền thể hiện bản thân đã hiểu được lí do cô muốn chèn ép Bắc gia.
Nhưng mà điều quan trọng là Bắc tiên sinh lại ra một điều kiện hoàn toàn ngoài ý muốn của Vân Yến.
"Diệp tiểu thư, về mối quan hệ đồng minh của chúng ta, tôi hy vọng cô có thể thể hiện lòng thành của mình bằng cách liên hôn cùng Lâm gia." Lâm tiên sinh nhàn nhạt nói.
Xét đến sự khôn ngoan, nhanh nhạy và cả phầm chất có vẻ tốt đẹp của cô, Lâm tiên sinh mới nghĩ đến điều kiện này.
Ông ta dù gì cũng là một thương nhân, mối quan hệ mà ông ta tạo ra ít nhất cũng phải có lợi với mình.
Lâm phu nhân nghe vậy liền hơi nhíu mày, thể hiện nỗi bất mãn của mình.
Tuy bà có chút thích Diệp Hạ Vi nhưng không đến nỗi có thể chấp nhận Diệp Hạ Vi làm con dâu.
Gia thế không tốt, gia cảnh không tốt, quyền lực chưa có, hoàn toàn chưa đủ điều kiện để kết hôn cùng Lâm Gia Thành.
Vân Yến nhướng mày, đáy mắt xẹt qua một tia sáng, "Lâm tiên sinh, hiện tại nếu tôi liên hôn cùng Lâm thiếu gia tuy có chỗ tốt nhưng vẫn có chỗ bất lợi."
Lâm tiên sinh nhanh chóng đáp lời, "Chỗ tốt cả hai đều rõ, chỗ bất lợi thì chỉ có mối quan hệ hợp tác giữa Lâm gia và Diệp tiểu thư được phơi bày ra khắp nơi mà thôi, cũng không phải là việc quá quan trọng."
"Còn thiếu đó Lâm tiên sinh." Vân Yến cong mắt, "Bắc Cửu nhất định sẽ nhắm vào Lâm gia, từ từ khiến Lâm gia rơi vào hố sâu và Lâm gia sẽ thân bại danh diệt sớm hơn dự định của hắn, ngài cũng biết bản tính hiếu thắng của hắn mà."
Thấy Lâm tiên sinh định lên tiếng, Vân Yến liền đưa tay làm dấu thể hiện mình chưa nói xong.
"Ngài không cần nghi ngờ khả năng của Bắc Cửu, sói con tuy non nớt nhưng bản tính của nó vẫn rất nguy hiểm."
Ông ta đã sớm nghe được tin tức Bắc Cửu kéo Diệp Hạ Vi đi đâu đó trong buổi tiệc rồi, điều đó cũng chứng minh được rằng suy nghĩ của Vân Yến không sai.
Bắc Cửu có lẽ đang nhắm đến việc trả thù Diệp Hạ Vi cho nên những ai trợ giúp hay thể hiện mối quan hệ thân thiết với cô đều sẽ bị hắn ta thẳng tay diệt trừ.
Nghe vậy Lâm tiên sinh mới suy ngẫm một lúc, sau đó liền theo ý cô mà bỏ qua điều kiện đó, nhưng lại ra thêm một điều kiện khác.
Đó chính là bảo vệ Lâm Nhã Tịnh khỏi móng vuốt của Bắc Cửu.
Không cần biết Vân Yến làm cách nào, Lâm tiên sinh chỉ cần cô bảo vệ được Lâm Nhã Tịnh cho đến khi Bắc Cửu không còn quyền lực gì ở trong tay nữa là được.
Lâm tiên sinh cũng không phải đồ ngu khi ra điều kiện này.
Bởi vì những người ở sâu trong cái bóng của giới hào môn như ông đều biết rõ sức hút Bắc Cửu đối với nữ nhân lớn chừng nào.
Tuy rằng có người kiêng kị nhưng bọn họ chung quy vẫn là không dám đối đầu trực diện hay là ra mặt cảnh cáo Bắc Cửu.
Bởi vì ngoài thu phục nữ nhân, Bắc Cửu còn thu phục cả gia tộc của nữ nhân đó khiến cho thế lực của hắn ngày càng bành trướng.
Lâm tiên sinh thà chết cũng không thể để Lâm Nhã Tịnh rơi vào móng heo của Bắc Cửu.
Việc này Vân Yến làm được cho nên cô không chút ngần ngại nào đồng ý.
Sau khi kết được đồng minh đầu tiên, Vân Yến trở về nhà với tâm trạng vui vẻ vì có thêm tiền mua chocolate.
Có quyền, có tiền lại không bằng có chocolate để ăn hằng ngày.