Xuyên Nhanh: Không Muốn Soái Ca Yêu Ta

Chương 72: Thế giới 4: Học bá, xin chào! (10)



"Xin chào, mình là Vân Anh, đây là Ánh Ánh, Hoan Hỷ và Hạ Dao."

Bốn cô gái từ khí chất đến khuôn mặt đều vô cùng xinh đẹp và hoàn mỹ, cô gái tên Vân Anh có gương mặt thanh thoát cùng mái tóc dài bồng bềnh chỉ mặc đồng phục cũng lộ da dáng người hoàn mỹ cùng khí chất tiểu thư từ trong xương cốt.

Cô gái Ánh Ánh lại mang vẻ hiền thục nữ tính cùng dịu dàng, mái tóc đen dài thả phía sau trông như tiểu thư khuê các cổ đại ngày xưa, Hoan Hỉ là cô gái tóc ngắn ngang vai được cô khéo léo tết tóc từ trên xuống với khuôn mặt vô cùng đáng yêu tạo cảm giác tươi sáng vô cùng.

Cuối cùng là cô nàng Hạ Dao, là một cô gái nhưng lại đẹp trai hơn cả con trai, ngay cả tóc cũng được cắt tạo kiểu vô cùng nam tính, cô nàng này còn đeo kính càng tôn lên khí chất hot boy cao lãnh lạnh lùng khiến Dâu Tây không khỏi nhìn thêm vài cái.

Trong khi Dâu Tây đánh giá họ, họ cũng đang đánh giá cô đâu.

Cô gái trước mắt xinh đẹp đến nỗi nhìn thêm cũng cảm thấy mặt đỏ tim đập, trên tóc cài một chiếc kẹp kim cương màu tím bản giới hạn chỉ có tám chiếc, trên tay đeo đồng hồ điện tử nhưng quanh viền và mặt dây đeo đều được mạ đá quý và kim cương màu tím xếp thành cành hoa oải hương tinh xảo hoàn mỹ, tay còn lại cũng được đeo một chiếc vòng phỉ thuy màu tím trang nhã xinh đẹp nhìn không ra được giá trị chỉ có thể biết là nó không hề rẻ.

Vì vẫn chưa được phát đồng phục của trường nên đa phần học sinh đều mặc đồng phục của trường cũ hoặc quần áo riêng của bản thân nhưng phải đáp ứng điều kiện là áo sơ mi cùng chân váy hoặc quần jean. Dâu Tây chỉ đơn giản mặc một chiếc áo sơ mi cùng quần jean nhưng đều là của hãng nổi tiếng, ngay cả giày thể thao đang đeo cũng là bản giới hạn.

"Xin chào, mình là Dư Nguyệt."

Dâu Tây cũng rất vui vẻ kết giao bạn mới, phải biết là, mấy cô nàng này gia cảnh phía sau không hề nhỏ đâu, nếu có thể làm thân một chút biết đâu có thể giúp ích cho tương lai sau này. Trong quá khứ, Lâm Oánh Oánh cũng rất muốn kết thân với nhóm bốn người này đấy, chỉ là nhóm bốn người này biết rất rõ gia thế của cô ta, còn biết mẹ cô ta là tiểu tam nên đặc biệt chán ghét đâu.

Mãi sau này khi cô ta bò lên được đại gia rồi nghe nói cũng chỉ xa giao được bình thường với họ đấy.

Dâu Tây cùng họ nhiệt tình nói chuyện, nói mãi thế nào cảm thấy rất hợp gu thế là còn cùng nhau trao đổi số điện thoại và face book.

Sau nó các cô gái và bạn học trong lớp đến tụ lại bàn Dâu Tây rất nhiều, khi biết điểm của cô là max điểm cũng kinh ngạc một hồi, nhìn Dâu Tây với rất nhiều loại ánh mắt, đa phần có lẽ sẽ coi cô là đối thủ cạnh tranh đi, vì ở lớp giỏi nhất này, thành tích chính là thứ quan trọng nhất với họ.

Giáo viên chủ nhiệm lớp của Dâu Tây là thầy Kiệm, là thầy giáo hắc ám trong miệng các học sinh, nhưng ông ấy cũng chính là giáo viên chủ nhiệm ưu tú của nhiều năm liền. Lớp mà ông ấy dẫn dắt tất cả học sinh đều đỗ đại học mà họ mơ ước, bản thân ông cũng kéo danh tiếng của trường bay rất cao rất xa. Là một thầy giáo toàn năng điển hình.

Trong mắt các học sinh khác có lẽ là thầy giáo hắc ám nhưng chỉ có học sinh trong lớp học mà ông chủ nhiệm mới biết ông chính là thiên thần. Ông đối với học sinh của mình vừa nghiêm khác vừa chu đáo, sẽ không bao giờ để bất kì một học sinh nào trong lớp qua các kì thi lọc mà bị rớt khỏi lớp cả.



Đúng đấy, tuy sau khi thi kho sát sẽ được phân lp nhưng trong suốt qua trình học tập ba năm cấp ba, còn rất nhiều kì thi lọc lại học sinh để phân lại lớp, vì để đảm bảo thành tích của học sinh luôn đạt tốt nhất không bị xao nhãng mà rớt khỏi hạng, nên vô cùng khắc nghiệt, cũng là tạo cơ hội cho học sinh các lớp khác nếu tiến bộ có thể được đổi đến lớp tốt hơn để nhận được giáo trình học tấp tốt hơn khiến học sinh ngày càng tiến bộ.

Sau khi thầy Kiệm bước vào lớp liền điểm danh học sinh và xem điểm cùng mặt từng người. Ông có ấn tượng nhất với Dư Nguyệt vì sau khi xem bài thi, bài thi của cô rất sạch sẽ gọn gàng, làm bài tập đâu vào đấy, ở môn toán những bài khó cô còn viết lời giải đến hai ba cách khác nhau lúc đầu ông còn thắc mắc nhưng sau khi xem lại học bạ thì ông cũng biết vì sao cô bé làm thế. Là để đề phòng có người nghĩ rằng cô gian lận.

Học bạ của Dư Nguyệt quả thật là không thể nhìn được, thành tích rất kém, nhưng ông cũng hỏi qua các thầy cô dạy lớp đó cũng biết mới đầu Dư Nguyệt học hành rất kém nhưng sau đó ngày càng tiến bộ, giống như học một hiểu mười vậy.

Sau khi điểm danh lớp, học sinh đều đày đủ, ông liền cho gọi Dâu Tây ra ngoài nói chuyện riêng.

"Bạn Dư Nguyệt, thầy có thể hỏi em một chút không."

Dâu Tây hơi ngạc nhiên nhưng cũng nghiêm túc trả lời.

"Vâng ạ, thầy cứ hỏi."

"Tại sao thành tích trước đây của em kém như vậy."

A, ra hỏi cái này.

"Trước đây nhà em không có điều kiện, em và mẹ phải đi làm thêm rất vất vả, thời gian đi làm quá nhiều nên em không có thời gian học tập, nhưng bây giờ gia đình em đã rất tốt rồi nên em có thể bắt đầu tập trung học hành hơn ạ. Mẹ em là một thầy thêu thùa đỉnh lắm, tranh bà thêu đều có thể đem bán đấu giá với giá rất cao, bà rất muốn em có thể chuyên tâm học hành, em không muốn phụ lòng và công sức của bà vì em."

"Tốt, tốt lắm, cố gắng phát huy thành tích tốt nhất nhé."

"Vâng."

Sau đó là bầu lớp trưởng của lớp, Dâu Tây không có hứng thú nên không tham gia, bốn cô nàng kia lại rất nhiệt tình ứng tuyển. Kết quả lớp trưởng rơi vào tay Hạ Dao, lớp học tập rơi vào tay Vân Anh, lớp phó lao động rơi vào tay Ánh Ánh, Hoan Hỷ thì làm lớp phó văn nghệ.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv