Trở về nhà Thanh Yến mới phát hiện, hắn còn chưa lôi kéo được Dâu Tây về phía mình đã bị cô quay vòng mua tranh rồi về nhà rồi, thật là.
Nhớ lại cô gái xinh đẹp trong trí nhớ, hắn không khỏi mỉm cười, hắn nhất định phải lôi kéo được cô.
Sau vài ngày nghỉ ngắn ngủi ở nhà lêu lống kiểm tiền, cuối cùng Dâu Tây cũng được đi học, hôm nay là ngày có kết quả điểm thi và có quyết định phân chia lớp, nên Dâu Tây đi học khá sớm.
Tài xế đưa cô đến trường rồi thả cô xuống cổng trường, xuống xe liền bắt gặp ngay Lâm Oánh Oánh cũng vừa xuống xe, ba cô ta chở cô ta đi học, Dâu Tây đối mắt với ông Lâm. Lâm Trí Vĩ cũng nhìn thấy Dâu Tây đi xuống từ chiếc xe sang trọng, tài xế vẫn đứng đó cung kính với Dâu Tây.
"Tiểu thư, tan học tôi sẽ tới đón cô, phu nhân hôm nay có hẹn đi dạo phố với bạn nên tôi sẽ đi về đón bà ấy, có gì cần cô cứ gọi điện cho tôi."
Dâu Tây gật đầu qua loa, xoay mặt đi không nhìn cặp cha con buồn nôn kia nữa.
Lâm Trí Vĩ kinh ngạc vô cùng, đữa con vợ cũ của hắn khi nào thì trở thành tiểu thư? Không phải nói cuộc sống rất khó khăn ngày đi làm ba bốn công việc một lúc hay sao?
Lâm Trí Vĩ tối sầm mặt, cũng không nói với Lâm Oánh Oánh một tiếng liền lái xe rời đi. Lâm Oánh Oánh tức giận muốn chết, con ả tiện nhân kia đi xe còn muốn sang trọng hơn cả ba cô ta, sao có thể, Dư Nguyệt và mẹ cô ta không thể như thế này mới đúng.
Lâm Trí Vĩ sau khi đến công ty liền ra lệnh cho thư ký đi điều tra mẹ con Dâu Tây, Dâu Tây chẳng để tâm, vào lớp học, trông thấy Dâu Tây các bạn học đều ghé mắt nhìn cô chẵm chằm.
"Ai đây? Không phải nhầm lớp đấy chứ?"
"Xinh quá, mặc đồng phục trông cũng xinh đẹp vô cùng"
"Sao tớ chưa bao giờ gặp cậu ấy, cậu ấy còn xinh đẹp hơn cả hoa khôi Lâm Oánh Oánh."
"Chị Vy hoa khôi trường ta còn không bằng luôn ý"
Trong khi mọi người đang sôi nổi bàn tán, một học sinh liền bật thốt lên.
"Đây không phải Dư Nguyệt lớp ta thì ai?"
Tất cả học sinh trong lớp sững sờ, không phải chứ? Ngày thường cậu ta vừa nhát gan tự ti, sao có thể là bạn học xinh đẹp lại một thân cao quý như thế này được.
Mọi người cứ thế bàn tán cho đến khi cô giáo chủ nhiệm tạm thời vào điểm danh càng khiến lớp học bàn tán sôi nổi.
"Cậu ấy thật sự là Dư Nguyệt đấy, không thể tin nổi trước với sau giống như hai người khác nhau hoàn toàn ấy, quá xinh đẹp."
Cô giáo gõ bàn mới khiến cả lớp được trật tự, hôm nay là ngày có kết quả kiểm tra và phân lớp cho các học sinh, cuối ngày bảng điểm sẽ được dán lên thông báo của trường học.
Sau khi cô giáo đưa bảng thành tích và giấy báo lớp học cho các học sinh, trên gương mặt mỗi người đều hiện lên vẻ khác nhau, người vui người buồn.
Tiếng học sinh nhỏ giọng nói chuyện với nhau vì có thể ở cùng nhau và cũng có những người buồn vì đang chơi thân với nhau nhưng phải đi khác lớp.
"Sau đây cô sẽ đọc thông báo điểm của từng học sinh và lớp, các em kiểm tra xem có đúng không nhé."
"Dư Nguyệt, ba môn toán, văn, ngoại ngữ, tất cả đều đạt điểm tuyệt đối, phân loại lớp K."
"Cái gì, Dư Nguyệt thế mà max điểm, không thể tin nổi."
"Cậu ta học bá như thế từ bao giờ, không lẽ những ngày đầu đều là giả vờ?"
"Không thể tin nổi, thế mà lại được phân vào lớp K"'
Cô giáo cũng ngỡ ngàng, học sinh Dư Nguyệt này vốn dĩ cô cũng chẳng để tâm là mấy. Vì thành tích đầu vào của
Dư Nguyệt cũng không hề có gì nổi bật, tuy cô cũng nghe nói học sinh này trong thời gian học ôn tập có tiến bộ rất rõ rệt chỉ là không ngờ điểm thi khảo sát thế mà lại đứng đầu khối.
Cô giáo ổn định trật tự sau đó tiếp tục đọc danh sách, sau khi kết thúc, học sinh liền lục đục dọn dẹp đồ đạc của mình để tiến vào lớp mới. Dâu Tây cũng dọn dẹp đồ của mình đi đến lớp K. Dâu Tây phớt lờ ánh nhìn ngưỡng mộ của các bạn cùng lớp dọn sạch đồ liền đi rồi.
Trên hành lang Dâu Tây gặp Lâm Oánh Oánh đang cùng các bạn của cô ta tiến vào lớp S, lớp xếp thứ hai sau lớp chọn của Dâu Tây, lần này Dâu Tây không thèm tránh né cái nhìn của Lâm Oánh Oánh trực tiếp bước qua cô ta đi vào cánh cửa phòng học lớp K.
Vốn dĩ đang chuẩn bị tâm lý khí thế đi vào lớp S của Lâm Oánh Oánh nhìn thấy cảnh này liền sững sờ. Dư Nguyệt ngu ngốc đó sao có thể tiến vào lớp K, không thể nào có chuyện đó được, cô đã điều tra rất kỹ cuộc sống của Dư Nguyệt, với thực lực hạng bét của Dư Nguyệt làm sao có thể vượt qua Lâm Oánh Oánh cô ta mà bước chân vào lớp K được chứ? Cô ta không tin.
Dâu Tây cười nhếch khoé miệng, trước khi bước qua cửa lớp còn nhìn Lâm Oánh Oánh một cái thật sâu.
Lâm Oánh Oánh chạm mắt với cái nhìn của Dâu Tây, lần đầu tiên cô ta có cảm giác sợ hãi chưa từng có. Cảm giác như nội tâm của cô ta đều bị vạch trần trước mặt Dư Nguyệt vậy. Lâm Oánh Oánh có thể khẳng định cái nhìn đó chắc chắn là Dư Nguyệt biết đến sự tồn tại của cô ta.
"Oánh Oánh, cậu sao vậy, sắc mặt cậu không được tốt lắm, cậu ốm hả?"
Sắc mặt Lâm Oánh Oánh trắng bệch, cô ta cố gượng cười với bạn học , lắc nhẹ đầu.
"Mình không sao, có lẽ hồi sáng không ăn gì nên hơi chóng mặt một chút, bây giờ đỡ rồi, chúng ta vào lớp thôi."
Dâu Tây vào lớp học, theo vị trí được sắp xếp sẵn trong giấy đến chỗ ngồi của mình. Chỗ ngồi của cô là hàng ghế đầu tiên, vị trí này từ xưa đến nay trong lớp K chính là vị trí duy nhất dành cho người có thành tích đứng đầu lớp, tất cả học sinh đã đến đều nhìn Dâu Tây chằm chằm, ngạc nhiên cùng ngưỡng mộ.
Một vài cô gái xinh đẹp đang tụ tập với nhau liền đến bắt chuyện với Dâu Tây. Top mấy cô gái này đều là con nhà giàu, thành tích của họ luôn luôn đạt kết quả tốt để xứng với thân phận, ngay cả khi kết bạn họ cũng sẽ nhìn xem gia cảnh của đối phương và thành tích. Nếu chỉ thành tích tốt họ sẽ chơi xã giao bình thường, nếu gia cảnh và thành tích tốt họ nhất định sẽ cùng đối phương trở thành bạn tốt của nhau.