Cô Tần kéo tay Đường Tuế, hai người đứng yên.
Đường Tuế cũng mở to đôi mắt, vẻ mặt tò mò nhìn ra ngoài.
Một chàng trai trẻ tuổi cao lớn đi vào.
Đường Tuế nhìn thoáng qua, dáng người không khác lắm Tần Tiền Dư, cũng có chút giống anh.
Nhưng chàng trai này càng có hơi thở của người trí thức, không giống như khí thế mạnh mẽ của Tần Tiền Dư, làm cho người ta không dám đến gần.
Đương nhiên, hiện tại Tần Tiền Dư cũng không còn dáng vẻ lúc trước, anh rất dễ sống chung.
Đường Tuế nhớ tới nụ hôn nồng nhiệt trong xe hôm nay, khuôn mặt nhất thời đỏ bừng.
Cô chớp mắt, tiếp tục nhìn ra cửa
Đi theo phía sau Quan Vân Châu là một cô gái xinh đẹp dịu dàng, trên người ăn mặc váy màu trắng, khí chất không tệ.
Dáng dấp kém Quan Vân Châu mấy phần, cũng may có khí chất nâng lên.
Hai người đứng chung một chỗ, cũng xứng đôi.
“Mẹ.”
Quan Vân Châu vừa đi vào thì gọi cô Tần một tiếng, sau đó không chờ nổi giới thiệu bạn gái của mình.
“Đây là Noãn Noãn, lúc trước gọi video, mẹ cũng nhìn thấy qua.”
Da mặt Quan Vân Châu khá mỏng, bàn tay nắm tay Đường Noãn Noãn còn có mồ hôi.
“Cháu chào bác gái.”
Đường Noãn Noãn đối mặt với cô Tần xinh đẹp tuyệt trần cũng có chút khẩn trương.
Đây là bà chủ nhà giàu hàng đầu, mang theo khí chất nên có.
Cha Đường và mẹ Đường cũng đi vào.
“Xin chào bà Quan, chúng tôi là cha mẹ của Noãn Noãn.”
“Xin chào.”
Mặc dù trong lòng cô Tần có chút ác cảm, nhưng trước khi tìm được manh mối khác thì vẫn đối xử lễ phép.
Đường Tuế vốn đang cười hì hì, nhưng nhìn thấy cha Đường và mẹ Đường đứng ở trước mặt, trong lòng có chút không vui.
Cô không quen biết Đường Noãn Noãn, trong trí nhớ của nguyên chủ, cô ta là một cô gái xinh đẹp và chói lọi.
Dù sao nhiều năm không gặp như vậy, không quen biết cũng bình thường.
Nhưng cha Đường và mẹ Đường lại không như thế.
Dù sao bọn họ ăn ngon mặc đẹp, nhiều năm trôi qua bọn họ vẫn giữ phong cách giống như mấy năm trước.
“Đây là?”
Mẹ Đường nở nụ cười khéo léo nhìn Đường Tuế.
Đường Noãn Noãn tò mò nhìn qua, ánh mắt dừng ở trên người Đường Tuế.
Không biết vì sao cô ta đối mặt với Đường Tuế, trong lòng có cảm giác kỳ lạ.
Dáng dấp của cô gái này quá đẹp mắt.
Cô đứng ở chỗ này làm cho người ta luôn nhìn về phía cô.
Không lẽ cô gái trước mặt là đối tượng mà mẹ Quan Vân Châu sắp xếp cho anh ta chứ.
Hôm nay muốn ra oai phủ đầu cô ta.
Đường Noãn Noãn lo lắng, cắn môi dưới, ngừng hô hấp chờ cô Tần trả lời.
Cô Tần nghe bọn họ nhắc đến Tuế Tuế, vẻ mặt cũng có chút dịu dàng.
“Đây là Tuế Tuế, vợ chưa cưới của Tiễn Dư nhà chúng tôi.”
“Vợ chưa cưới của anh họ, anh họ muốn kết hôn sao?”
Quan Vân Châu vô cùng vui vẻ hỏi.
Cô Tần hơi gật đầu.
“Chào chị dâu.”
Quan Vân Châu chào hỏi Đường Tuế.
“Chào cậu.”
“Chào, chào chị dâu.”
Thì ra là vợ chưa cưới của Tần Tiền Dư, không phải sắp xếp cho Vân Châu, sự thù địch trong lòng với Đường Tuế cũng dần dần biến mất.
Trong giọng nói lại vô tình lộ vẻ lấy lòng.