Sắc mặt Cố Đình Tước lại đen vài phần.
Được!
Nửa tiếng sau, Cố Đình Tước nhìn tờ giấy chứng nhận ly hôn trong tay, lại nhìn gương mặt tươi cười sau khi nhận được giấy chứng nhận ly hôn của Đường Tuế, cuối cùng anh ta cũng nhận ra có chuyện không đúng.
Đường Tuế yêu anh ta, cô cực kỳ hèn mọn trước mặt anh ta.
Nhưng Đường Tuế trước mặt này, trong mắt tràn đầy tự tin, thậm chí ánh mắt nhìn anh ta còn xen lẫn chút tởm vcl.
"Cô thật sự là Đường Tuế?" Cố Đình Tước vô cùng nghi ngờ mở miệng.
Đường Tuế cầm giấy chứng nhận ly hôn vui mừng đến nỗi muốn nhảy cẫng lên chợt ngẩn người, ấy chết! Chẳng lẽ khác biệt quá lớn với tính cách nguyên chủ nên bị nghi ngờ?
Hàng mi Đường Tuế run rẩy, che đi ánh mắt vừa mới lập lòe, lúc ngước mắt lên lần nữa đã không còn sự chột dạ.
Cô chế giễu nhìn Cố Đình Tước: "Sao thế? Không yêu anh, không lấy lòng anh thì không phải Đường Tuế à?"
Nói xong, cũng không đợi Cố Đình Tước kịp phản ứng gì, cô xoay người rời đi.
Cố Đình Tước nhìn bóng lưng quyết đoán rời đi của Đường Tuế, trong lòng anh ta thế mà hơi rầu rĩ, có cảm giác đã mất đi thứ gì đó.
Nhưng anh ta nhanh chóng lắc đầu, xua tan cảm giác khó hiểu này đi.
Cúi đầu nhìn giấy chứng nhận ly hôn, nếu không phải Đường Tịch Dao cầu xin, anh ta cũng không kết hôn với Đường Tuế.
Ba tháng qua phải mang danh người đã có gia đình, anh ta luôn cảm thấy mình đã phản bội Tịch Dao.
Bây giờ anh ta đã được tự do, hoàn toàn có thể cưới Tịch Dao về nhà.
Chỉ có Tịch Dao xứng đáng trở thành người phụ nữ của anh ta.
Nhưng mà, mẹ anh ta vẫn luôn ghét bỏ chuyện cơ thể Tịch Dao không tốt, dù kết hôn đi nữa cũng không thể sinh ra một đứa cháu trai mập mạp ngay lập tức được.
Thật ra, Cố Đình Tước cảm thấy điều đó không quan trọng.
Anh ta hoàn toàn có thể cố gắng biện luận với mẹ mình.
Sau khi nghĩ kỹ, Cố Đình Tước ngẩng đầu, nhìn giấy hôn thú, khóe miệng không nhịn được tươi cười.
Một bên khác, Đường Tuế cũng bước đi vô cùng nhẹ nhàng, vốn dĩ nếu cô không ly hôn với Cố Đình Tước mà tùy tiện tiếp cận Cố Đình Uyên, vẫn có ít nhiều không thích hợp.
Đặc biệt là... Lỡ như Luân Hồi Kính thỉnh thoảng lại động kinh một lần.
Đưa ra mấy nhiệm vụ rất ba chấm.
Nếu không ly hôn thì thật sự không dễ phát huy.
Bây giờ có quyển sổ nhỏ này rồi, cô có thể danh chính ngôn thuận làm nhiệm vụ.
Hì hì.
Tâm trạng Đường Tuế tốt vô cùng.
Chờ đến khi về tới căn hộ, lúc vừa định đeo tạp dề lên chuẩn bị nấu cơm, Cố Đình Uyên bên kia cũng trả lời tin nhắn.
"Được."
Mặc dù chỉ là một từ đơn giản, nhưng gương mặt nhỏ trắng nõn của Đường Tuế vẫn tràn đầy ý cười.
Cô nhìn rau dưa và thịt trong tủ lạnh, rất nhanh đã nghĩ ra mình sẽ làm đồ ăn gì.
Nguyên chủ vốn là một chuyên gia dinh dưỡng, tay nghề nấu ăn rất tốt, hơn nữa trong đầu cô ấy có nhiều thực đơn như vậy, lúc này kết hợp lại khiến cho thức ăn làm ra càng tuyệt vời hơn.
Đầu đủ sắc hương vị, còn có dinh dưỡng.
Cô cho tất cả đồ ăn vào trong hộp cơm đáng yêu rồi bọc chúng trong một cái túi giữ nhiệt.
Chuẩn bị tất cả xong xuôi, cô vào phòng vệ sinh rửa mặt, sau đó mới chuẩn bị ra ngoài.
Vừa bước ra ngoài, quay đầu liền nhìn thấy giấy chứng nhận ly hôn đặt trên bàn.
Nghĩ nghĩ rồi lại đi qua cầm lên, đặt vào túi mình.
Ra khỏi cửa, đi thẳng đến công ty của Cố Đình Uyên.
Tới nơi, có lẽ là Cố Đình Uyên đã báo trước với lễ tân, cô còn chưa nói gì, cô gái ở quầy lễ tân đã trực tiếp dẫn cô đi thang máy lên tầng 21.