Nhưng nàng cũng cảm thấy mình như đang đùa với lửa. Mỹ nhân lạnh lùng này cũng không dễ trêu chọc nha!
Vậy là, bàn tay hư hỏng của nàng lại chọc chọc lên trên đó. Nhìn gương mặt đỏ bừng của mỹ nhân thật giống như đang muốn xẻ nàng thành tám mảnh.
Kim Đản Đản lập tức dừng tay lại. Nàng đứng dậy, rời đi như một cơn gió.
Sau lưng truyền đến một tiếng vang rất lớn, nghe tiếng động thì giống như thể một chiếc bàn bị lật ngược, trong lòng Kim Đản Đản nổi lên một trận sợ hãi, lập tức đứng lại.
Nàng quệt miệng. Vì sao hết nam nhân này đến nam nhân khác vào thời điểm như thế này lại mạnh mẽ thế chứ, muốn ngủ với nàng là ngủ luôn?
Còn nàng vất vả lắm mới được làm nam nhân thì ngay cả hôn hôn mấy cái cũng chẳng dám. Bà mẹ nó, chẳng lẽ nàng đã định là bị Tiểu Mạch Tử ức hiếp sao?
Sự khó chịu trên người càng rõ ràng hơn, Kim Đản Đản lập tức sai Tiểu Mộc Tử tìm một cung nữ đưa thuốc giải cho Lãnh Cô Nguyệt, còn nàng thì tự ngâm mình trong nước lạnh cho hạ nhiệt độ. Chỉ ngâm một lúc đầu óc của nàng đã tỉnh táo hơn một chút.
Mùa đông lạnh lẽo, lại còn ngâm nước lạnh. Chỉ nghĩ thôi đã thấy cảm giác thật con mẹ nó mất hồn!
Kim Đản Đản khiến bản thân không ngừng tỉnh táo hơn trong làn nước lạnh. Vẫn là lỗi của nàng, trong lòng nàng không qua được một ải nảy.
Cho dù bây giờ nàng có là nam, người kia là nữ, nhưng mà linh hồn trong người nàng vẫn là nữ mà!
Biết được “nàng ấy” là người mình yêu, lại nhìn gương mặt của nữ nhân kia, Kim Đản Đản cảm thấy nếu như mình ra tay với “nàng” thì quả thật giống như chơi bách hợp vậy. Trong một lúc nàng vẫn khó thể nào tiếp nhận.
Tắm rửa xong, nàng lập tức đi đến thư phòng tìm thử xem trong đó có loại sách vở kia hay không. Chỉ cần nàng cố nhìn nhiều, cố gắng biến mình thành bách hợp là được.
Thế nhưng tìm hết một vòng, tất cả sách ở đây đều là sách có tam quan đứng đắn, mấy loại sách vẽ hay xuân cung đồ đều không có.
Kim Đản Đản tràn đầy hi vọng mà đến, rồi đem hai tay trống rỗng rời đi.
Trên hàng lang, nàng bắt gặp gian phòng của một cung nữ vẫn còn sáng.
Lúc nàng chuẩn bị đi tiếp thì nghe thấy tiếng động bên trong có hơi kích thích.
“Mau nhìn đi, a… các nàng ấy đều tự mình lên…”
“A… Không chịu nổi nữa. Muội muội xấu xa, dám sờ nơi đó của tỷ!”
“*罒▽罒* A… Cởi ra… Mau cởi ra…”
“Trời ạ. Dưa chuột, quả cà, chuối tiêu, cà rốt, còn có cả ớt nữa, ấy vậy mà chúng còn có thể chơi như thế này sao?”
Lỗ tai của Kim Đản Đản dựng thẳng lên nghe ngóng. Mặc dù cung nữ bên trong phòng đã cố gắng hạ thấp tiếng xuống, nhưng mà nàng có một chút nội lực nên vẫn có thể nghe được một chút.
Ánh mắt của nàng lập tức sáng bừng lên, nhanh chóng ghé vào góc tường.
“Ôi mẹ ơi, muội muội dám dùng ớt nhét vào chỗ đó của tỷ tỷ sao, thật là cay mắt. Ngươi muốn hại chết người ta sao?”
“Sẽ không chết đâu, ngươi yên tâm đi!”
“Mau lật sang trang kế tiếp để xem thử đi, ta thật sự mong chờ xem tiếp sau đây sẽ làm như thế nào?”
Kim Đản Đản lại nghe được tiếng lật giấy, ánh mắt của nàng sáng bừng lên. Ấy vậy mà hai tiểu cung nữ này lại có loại sách thế kia, thật đúng là tự nhiên đưa đến cửa mà!
Nàng gõ cửa “cốc cốc cốc” mấy cái, dọa cho hai tiểu cung nữ vội vã giấu sách và trong chăn, trong lòng chứa đầy sợ hãi mà ra mở cửa.
Nhìn thấy người đến là Nhị vương gia, hai người vội vã quỳ xuống hành lễ: “Vương… Vương gia, ngài đến đây là có chuyện gì muốn phân phó sao?”
Kim Đản Đản chắp tay sau lưng, cất bước đi vào, dùng ánh mắt quét quanh khung cảnh trong phòng một lúc.
Các cung nữ không biết Nhị vương gia đến đây là có chuyện gì, sợ rằng có người đang ngấm ngầm hãm hại các nàng, sau lưng lập tức toát ra mồ hôi lạnh.
Giọng nói lạnh lùng của Kim Đản Đản truyền đến: “Giao ra đây?”
Vẻ mặt của hai cung nữ đều mơ màng: “Vương gia, ngài đang nói cái gì vậy?”
Đôi lông mày của Kim Đản Đản cau lại: “Các ngươi nói thử xem!”
Cung nữ bị dọa cho run lẩy bẩy: “Nô tì thật sự không biết ngài đang muốn tìm cái gì. Ngài nói cho nô tỳ nghe, nô tỳ nhất định sẽ tìm được cho ngài!”
Kim Đản Đản nhìn thấy các cung nữ sợ hãi như vậy thì cũng lập tức nói rõ ràng.
Nàng đặt nắm đấm bên môi ho nhẹ một cái: “Khụ khụ, chính là thứ các ngươi vừa xem ban nãy, giao cho bản vương!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của hai cung nữ đỏ bừng, có cảm giác giống như xem lén phim cấm trong giờ làm việc lại còn bị lãnh đạo nhìn thấy.