Chương 870
- Sau khi cô ăn cơm xong nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai ta lại tới tìm cô nói chuyện phiếm!
Triệu Giai vẻ mặt mỉm cười nói với Agnes, Dịch Khả Lạp bị Lã quản sự kéo đi uống rượu, cho nên y cũng biết đối phương nghe không hiểu lời của mình, tuy nhiên điều này cũng không có gì, dù sao chỉ là một câu cáo biệt theo phép lịch sự, đối phương hiểu hay không đều không có vấn đề gì, cho nên sau khi nói xong y liền xoay người rời khỏi.
Chỉ có điều Triệu Giai cũng không biết, ngay khi xoay người rời đi, đứng ở Agnes trong sảnh nhìn bóng lưng y đi khuất, môi son khẽ mở thấp giọng nói:
- Cảm ơn!
Hai chữ "cảm ơn" này dùng tiếng Tống để nói, hơn nữa phát âm vô cùng tiêu chuẩn, tuyệt đối không phải học được trong khoảng thời gian ngắn, nói một cách khác, kỳ thật nàng đã sớm hiểu Hán ngữ, chỉ là bởi vì một vài nguyên nhân, khiến cho nàng cố ý che giấu chuyện này thôi.
Triệu Giai đi rồi, Agnes lúc này mới có cơ hội đánh giá một chút chỗ này, mặc dù so với nơi ở trước kia không lớn lắm, nhưng bài trí lại hết sức tinh xảo, đặc biệt đồ đạc xung quanh đều mang theo phong cách Đại Tống, đây cũng là điều nàng vô cùng thích, kể từ khi biết đến Đại Tống, nàng đối với quốc gia này tràn đầy hứng thú, tuy rằng hiện tại vẫn chưa tới bản thổ Đại Tống, mình cũng mất đi tự do, tuy nhiên có thể ở tại nơi tràn đầy phong cách Đại Tống, coi như là cho nàng một chút an ủi.
Ngay tại lúc Agnes đang đánh giá nơi nàng ở, bên ngoài lại có người tiến vào, là một nữ tử trẻ tuổi, theo sau là hai phụ nhân trung niên, trong tay người mang theo một cái hộp tròn, thoạt nhìn vô cùng khác biệt. Có lẽ là ba người này biết Agnes nghe không hiểu lời của các nàng, cho nên sau khi ba người đi vào cũng không nói cái gì với, nữ tử trẻ tuổi kia bảo hai phụ nhân đem cái hộp tròn đặt ở trên bàn, sau khi mở ra Agnes mới nhìn thấy, hoa ra bên trong không ngờ đã bày một bàn thức ăn.
Đồ sứ, đồ sứ, lại là đồ sứ. Agnes tuy rằng rất đói bụng, nhưng nhìn này một bàn thức ăn, ánh mắt của nàng đầu tiên lại bị đồ sứ trên bàn hấp dẫn, quê hương của nàng nơi đó cũng có đồ sứ, phần lớn là do người Ả Rập và người Tống trao đổi vận chuyển qua. Nhưng đồ sứ chẳng những số lượng rất thưa thớt, hơn nữa giá cả cực kỳ đắt, cho dù là lấy thân phận của nàng, trước kia cũng chỉ có khi ở yến hội quy mô lớn mới có thể nhìn thấy đồ sứ. Bình thường đồ vật nàng sử dụng phần lớn đều là vàng bạc, so với đồ sứ giá cả kém xa, nhưng hiện tại còn chưa tới Đại Tống, một bàn đồ ăn trước mắt không ngờ sử dụng tất cả đều là đồ sứ, xem ra sản lượng đồ sứ ở Đại Tống vượt xa so với mình tưởng rất nhiều.
Tieu nưong tử. Ăn com đi!
Nữ tử trẻ tuổi sau khi bày biện thức ăn xong, nhìn nàng mở miệng, đồng thời làm tư thế mời, nữ tử này xem ra giống như là người Tống, nhưng tiếng Hán của nàng nói có chút không được tự nhiên, Agnes cảm giác Hán ngữ của mình còn tốt hơn nàng, điều này làm cho nàng có chút kỳ quái, nghĩ thầm rằng chẳng lẽ nữ tử này không phải người Tống?
Trên thực tế Agnes đoán không sai, nữ từ hầu hạ nàng đích xác không phải người Tống, mà là người Cao Ly. Lã quản sự vừa mới qua tuổi trung niên, vì làm việc cho vương phủ nên mới tới trấn thủ Nam Dương, y lại không đành lòng để người trong nhà tới, chủ yếu là bởi vì Nam Dương bên này khí hậu nóng bức, y sợ người trong nhà không thích ứng được, cho nên mới lẻ loi một mình tới đây, chỉ có điều bình thường khó tránh khỏi có chút tịch mịch, cho nên mới mua hai vị tiểu thiếp người Cao Ly hầu hạ, người nữ tử trẻ tuổi này là một trong hai vị tiểu thiếp đó, được y phái đến nơi đây chiếu cố Agnes. Tuy rằng Triệu Giai cũng không tính có quan hệ gì với Agnes, nhưng Lã quản sự cũng không dám vì vậy mà lơ là.
Nghe thấy vị tiểu thiếp nói, Agnes cố ý lộ ra vẻ mặt mê man, lúc trước nàng đã tích lũy không ít kinh nghiệm. Ngay cả Triệu Giai cũng không nhìn ra sơ hở, sau đó nhìn thấy thế tay của đối phương, lại cố ý dùng tiếng mẹ đẻ hỏi thăm vài câu, sau đó cũng làm mấy dấu tay, đợi cho đối phương lại giải thích mấy lần, lúc này nàng mới giả bộ làm ra vẻ bừng tỉnh, sau đó biểu thị ý cảm tạ với đối phương.
Tiểu thiếp này thật ra vô cùng nhiệt tình, lo lắng Agnes không biết dùng đũa, liền phân phó hai vú già đi nấu nước nóng chuẩn bị cho Agnes tắm rửa, nàng thì ở lại hầu hạ Agnes dùng cơm, kỳ thật nàng không biết là, Agnes sớm đã biết sử dụng đũa, tuy nhiên để không lộ ra sơ hở, nàng vẫn giả bộ ngốc nghếch theo đối phương học làm sao dùng đũa để ăn cơm.
Đồ ăn Lã quản sự sai tiểu thiếp đưa tới đều vô cùng tinh xảo, trên thực tế đồ ăn này đều là những thứ tốt nhất ở tửu lâu Nam Dương cảng, Agnes vốn vô cùng đói khát, nhấm nháp thấy thức ăn thật tỉ mỉ thì rất là kinh ngạc, trước kia nàng từng thưởng thức một số thức ăn Đại Tống, có điều bởi vì điều kiện có hạn, những món đó đều quá bình thường, điều này làm cho Agnes cũng có chút thất vọng đối với ẩm thực Đại Tống, tuy nhiên hiện tại nàng thưởng thức những mỹ thực này, không ngờ ẩm thực Đại Tống cũng không kém gì ẩm thực của người La Mã, thậm chí còn hơn một bậc.
Phải biết rằng ở đế quốc La Mã, toàn bộ đế quốc trầm mê hưởng thụ, trong đó phương diện ẩm thực lại theo đuổi sự hoàn mỹ, cho nên vào lúc này trong suy nghĩ người châu Âu, ẩm thực của người La Mã liền đại biểu cho mỹ vị và sự hoa lệ, Agnes trước kia cũng từng thưởng thức không ít món ăn, cho rằng đó đã là mỹ vị cực hạn, tuy nhiên hiện tại sau khi thưởng thức ẩm thực Đại Tống, lại phát hiện kết luận trước đây của mình là quá sớm, nhưng mà nơi này mới chỉ là Nam Dương, nếu tới Đông Kinh thành của Đại Tống, nơi đó ẩm thực càng thêm ngon miệng, tuy rằng ẩm thực tinh mỹ có lẽ cũng không thể đại biểu cho điều gì nhưng cũng có thể từ đó cho thấy Đại Tống có nền văn minh hùng mạnh.
Agnes cũng thật sự đói bụng, trên thực tế từ sau ngày bị Hồ Tam bắt được, đến hiện tại vẫn không có ăn bất kỳ thứ gì, bởi vì nàng lo lắng đối phương sẽ bỏ thuốc vào đồ ăn của mình, thậm chí khi Triệu Giai mời nàng uống trà, nàng cũng không nhấp một ngụm, tuy rằng nàng cũng đã nghe nói qua đại danh tiếng của trà, cũng vẫn muốn thử một chút, nhưng vì an toàn, nàng vẫn cố nén không nhấp môi.
Tuy nhiên thông qua buổi trò chuyện xế chiều hôm nay, Agnes thấy Triệu Giai đối với mình cũng không có gì ác ý, y chỉ là muốn thông qua mình tìm hiểu một chút tình huống châu Âu, về phần Triệu Giai tại sao lại cảm thấy hứng thú với châu Âu, đây cũng không phải là điều Agnes có thể hiểu được, tuy nhiên chuyện này đối với nàng cũng không quan trọng, hiện tại cuối cùng nàng có thể yên tâm ăn cơm rồi, duy nhất chuyện không tốt chính là nàng cần giả bộ không biết dùng đũa, điều này làm cho bữa cơm này ăn có chút lâu.
Sau buổi cơm tối, Agnes nghỉ ngơi một chút lúc này mới đi tắm rửa, ở nhà nàng có phòng tắm riêng, trong phòng tắm dùng đá cẩm thạch xây thành bể, đây cũng là chiếu theo phòng tắm quý tộc Rome mà kiến tạo nên, thậm chí bể có thể trực tiếp làm bể bơi, tuy nhiên tiểu viện trong cảng Nam Dương này khẳng định không xa hoa như vậy, phòng tắm chỉ là một phòng nhỏ, trong phòng đặt một cái thùng gỗ thật lớn, bên trong hơi nước mờ ảo bốc lên ấm áp.
Nhìn thấy thùng tắm đơn sơ, Agnes lại cảm thấy vui sướng, trước đây ở trên biển nàng phiêu bạc gần một năm, trong đoạn thời gian đó, nàng khát vọng nhất chính là một lần tắm thoải mái với nước nóng, đáng tiếc lại không nghĩ rằng mắt thấy sẽ tới Đại Tống, không ngờ liên tiếp gặp biến cố, đầu tiên là vị thúc thúc cứu mình kia bị một trận gió bão cuốn đi, biến mất ở trong biển sâu, phỏng chừng rất khó sống sót, tiếp bọn họ lại gặp được hải tặc, thiếu chút nữa vì vậy mà toàn quân bị diệt, cuối cùng nàng lại rơi vào tay bọn buôn người, may mắn gặp Triệu Giai vị thiếu niên này đối với nàng cũng không có ác ý, đây là chuyện tốt nhất từ thời gian đó đến nay mình gặp được.
Lập tức Agnes đem cái xà phòng thơm gì đó xoa xoa trên người, quả nhiên xuất hiện rất nhiều bọt màu trắng, hơn nữa những thứ dơ bẩn trên người cũng rất nhanh trôi đi, lộ ra làn da trắng nõn, điều này làm cho Agnes cũng vạn phần vui sướng, đồng thời cũng có thể khẳng định vật này chính là xà phòng thơm, hơn nữa nó vô cùng hiệu quả để làm sạch tạp chất, càng làm cho nàng vui sướng bất ngờ chính là, hương vị xà phòng thơm cũng hết sức dễ chịu, hình như là hương hoa, nhưng nàng lại chưa từng ngửi qua, đoan chừng là hương của loài hoa cỏ đặc thù ở Đại Tống.
Agnes tắm gần một canh giờ, trong lúc đó vị tiểu thiếp Cao Ly vài lần tiến vào đun nóng nước, thuận tiện giúp nàng xoa xoa thân mình, điều này làm cho Agnes rất ngại ngùng, bởi vì trên người nàng thật sự quá bẩn rồi, dù sao bất kể ngươi có thân phận gì, ở trên biển phiêu bạt thời gian gần một năm không tắm rửa, trên người cũng sẽ đầy dơ bẩn.
Sau khi thật vất vả tắm xong, Agnes thay quần áo do vị tiểu thiếp mang đến, tuy nhiên đây lại là một bộ quần áo của nữ tử Đại Tống, Agnes mặc vào mặc dù có chút quái dị, nhưng nhìn kỹ cũng có một phong vị khác.
Sáng sớm hôm sau, Triệu Giai lại tới viện tử Agnes đang ở, chuẩn bị tiếp tục hỏi nàng về tình huống châu Âu, tuy nhiên lúc này Lã quản sự lại bẩm báo với y một sự kiện, điều này làm cho y không kìm nổi nhíu mày.