Theo từng nhánh biên quân được điều động vào kinh, hơn phân nửa được Triệu Nhan an bài đến các nơi bên trong Cấm quân kinh thành trú đóng, kết quả quân đội được điều động đến nhanh chóng gặp phải phiền toái giống như quân của Chiết Khắc hành, đó chính là không thể tránh khỏi cùng Cấm quân kinh thành phát sinh va chạm và xung đột.
Thời điểm mới bắt đầu, có vài tướng lãnh biên quân tương đối ẩn nhẫn, cho dù bị Cấm quân trong kinh thành chủ động khiêu khích, cũng quyết định nhịn một chút rồi cho qua, thậm chí có khi đã xảy ra xung đột, bọn họ cũng không dám dùng toàn lực, kết quả chịu vài lần thiệt thòi, rốt cuộc nhân số của bọn họ so với Cấm quân kinh thành ít hơn gấp bội, không thể hiện bản lĩnh thật sự dĩ nhiên sẽ phải chịu ức hiếp.
Bất quá theo thời gian trôi qua, bọn họ dần dần cảm giác có chút không đúng lắm, bởi vì có vài tướng lãnh biên quân tính tình nóng nảy trực tiếp cùng Cấm quân kinh thành làm loạn, hơn nữa còn đánh thắng, kết quả chẳng những không bị trách phạt, ngược lại được Lăng Vương điện hạ ngợi khen, còn những tướng lãnh ẩn nhẫn bị bắt nạt, Triệu Nhan ngược lại phái người đến mắng bọn họ xối xả. Có thể lên làm tướng quân cơ hồ không có một ai là ngu ngốc, không ít người lập tức đã lĩnh hội được ý tứ của Triệu Nhan.
Vì thế thời gian kế tiếp, những quân sĩ biên quân vừa mới đến kinh thành rốt cuộc cũng đã không còn cố kỵ, đối mặt với Cấm quân kinh thành khiêu khích cũng mạnh mẽ đánh trả, hơn nữa đã xảy ra mấy lần quân doanh ẩu đả quy mô lớn, có điều những trận như thế đều kết thúc bằng việc biên quân thắng lợi, rốt cuộc đại bộ phận bọn họ đều bò ra từ đống người chết trên chiến trường, vô luận là thể lực hay ý chí đều vượt xa đám lính già yếu Cấm quân trong kinh thành này, đương nhiên lấy một chọi mười khẳng định có chút khoa trương, nhưng lấy một chọi ba chọi năm vẫn tuyệt đối không có vấn đề.
Trên chiến trường chưa từng có chuyện nói đạo lý, quân doanh cũng khác là bao, ở trong phạm vi quân pháp cho phép, nắm đấm ai lớn người đó chính là đạo lý, sau khi những Cấm quân kinh thành bị biên quân mới điều tới giáo huấn một lần, rốt cuộc tất cả đều ngoan ngoãn. Triệu Nhan thì mượn cơ hội này đem một ít tướng lãnh ưu tú trong biên quân xếp vào trong Cấm quân kinh thành, phụ trách công việc thao luyện cho bọn họ, mặt khác còn đào thải một đám già yếu đi, cũng bổ sung một đám tân binh, kể từ đó gần mấy tháng sau, Cấm quân kinh thành liền có thay đổi to lớn, tuy rằng vẫn chưa có khả năng trực tiếp lên chiến trường, nhưng chỉ cần tiếp tục thao luyện một khoảng thời gian nữa, cũng coi như là đủ tư cách tân binh, so sánh với lão binh chân chính thì chỉ kém về kinh nghiệm thực chiến trên chiến trường mà thôi.
Mãi đến lúc này, Triệu Nhan cũng rốt cuộc thở dài ra một hơi, kế hoạch chỉnh đốn Cấm quân kinh thành cuối cùng đã hoàn thành phần đầu tiên. Kế tiếp liền cần kiên trì thao luyện khắc nghiệt đối với Cấm quân kinh thành, để bọn họ giữ được trạng thái tốt, sau đó đợi thay phiên đi biên cương đóng giữ là xong. Chờ đến khi tất cả Cấm quân kinh thành đều thay phiên đi một lượt, khi đó Cấm quân kinh thành khẳng định không hề còn bộ dạng này nữa, mà sẽ là một đôi quân hùng mạnh có thể chém giết trên chiến trường.
Chỉnh đốn Cấm quân kinh thành một vòng xong xuôi, cuối cùng trí óc của Triệu Nhan cũng không còn chuyện gì đáng để hắn phải quá chú ý, vì thế hẵn cố ý cho mình nghỉ ngơi, ở nhà cùng mấy thê tử và các con nghỉ ngơi một ngày, nhưng chờ đến ngày hôm sau hắn mới vừa về đến Chính sự đường, Trần Thăng Chi lại lập tức bẩm báo với hắn một tin tức cực kỳ không ổn.
- Cái gì! Đây là chuyện khi nào?
Chỉ thấy Triệu Nhan vẻ mặt phẫn nộ đứng lên nói, tuy rằng lúc trước hắn sớm đã lo lắng, nhưng không nghĩ tới sự tình vẫn xảy ra.
- Khởi bẩm Nhiếp chính. Đây là tin tức nhận được ba ngày trước, có người ở phía bắc Hoàng Hà phát hiện có người trồng khoai lang, tuy rằng lão thần đã thông tri quan phủ địa phương diệt trừ mảnh ruộng khoai lang kia, nhưng nếu phía bắc Hoàng Hà xuất hiện ruộng khoai lang, liền khó tránh khỏi sẽ xuất hiện chỗ thứ hai, thứ ba, chỉ sợ không đầy bao lâu, phía bắc Hoàng Hà sẽ khắp nơi đều có ruộng khoai lang!
Trần Thăng Chi lúc này cũng lộ vẻ nghiêm túc nói.
Chỉ thấy Triệu Nhan nghe đến đó cũng không kìm được nóng nảy đi qua đi lại trong phòng mấy lượt, trên mặt cũng tràn đầy vẻ lo lắng. Lúc trước sau khi hắn từ Yến Vân trở về, đã từng ở bờ nam bến đò Hoàng Hà phát hiện có người trồng khoai lang. May mắn lúc ấy khoai lang vẫn chưa truyền tới phía bắc Hoàng Hà, lúc ấy Triệu Nhan đã vô cùng lo lắng. Bởi vì vạn nhất Liêu Quốc có được khoai lang, chỉ sợ trong mấy năm sản lượng lương thực sẽ tăng lên đáng kể, sau này cũng càng khó đối phó hơn.
Cũng vì nguyên nhân trên cho nên sau khi Triệu Nhan đảm nhiệm Nhiếp chính, lập tức tìm hiểu kĩ càng tỉ mỉ tình hình truyền bá cây ngô và khoai lang. Lại nói tiếp hai loại cây trồng này vốn dĩ chỉ được gieo trồng ở đồn điền phía nam, tuyệt đối không cho phép gieo trồng ở địa phương khác, đương nhiên việc này cũng không thể hoàn toàn ngăn chặn hạt giống lọt ra ngoài, đặc biệt là châu phủ chung quanh đồn điền, thỉnh thoảng sẽ phát hiện có người tự ý gieo trồng bắp và khoai lang, đối với việc này triều đình vẫn luôn nghiêm trị, phát hiện có người tự ý gieo trồng lập tức sẽ phá ngay cây trồng đó, đối với người tự ý gieo trồng cũng sẽ phạt một số tiền lớn.
Dưới sự trừng trị nghiêm khắc này khiến cho việc truyền bá cây ngô và khoai lang luôn nằm trong vòng khống chế của triều đình, chỉ có điều mãi sau khi cải cách bắt đầu thực thi, các nơi trong cả nước đều bị ảnh hưởng bởi cải cách, đồn điền phía nam tự nhiên cũng không ngoại lệ, quan viên đồn điền cơ hồ bị thay đổi một loạt, hơn nữa quan viên mới nhậm chức tất cả đều đem tinh lực đặt vào cải cách, theo dõi đối với bắp cùng khoai lang dĩ nhiên cũng buông lỏng.
Tuy rằng cải cách Vương An Thạch cuối cùng chấm dứt bằng thất bại, nhưng cũng trong mấy năm ngắn ngủi này, khiến cho khoai lang và bắp ở phía nam cơ hồ tăng trưởng mạnh mẽ, bản tính con người chính là như vậy, thứ ngươi càng là cất giấu không muốn cho người khác xem, người khác lại càng muốn biết, bắp và khoai lang vẫn luôn bị triều đình cấm tư nhân gieo trồng, kết quả sau khi giám sát lơi lỏng, ngược lại dẫn tới vô số người tranh nhau gieo trồng, tốc độ này quả thực còn nhanh hơn tốc độ gieo trồng của triều đình, cuối cùng khi cải cách gần như dừng lại, bắp và khoai lang đã sớm trải rộng toàn bộ phía nam, hơn nữa bắt đầu lan tràn sang các vùng phía bắc.
Có câu Luật không thể trách dân, trong khi số lượng dân gieo trồng ngô và khoai lang đạt tới con số kinh người như vậy, pháp lệnh của triều đình cũng không còn tác dụng quá lớn, huống chi bắp và khoai lang vẫn là cây trồng cho sản lượng cao, sản lượng một mẫu ước chừng cao gấp mấy lần lúc nước và lúa mì, đặc biệt là khoai lang không kén đất, ngay cả trên loại đất nhiễm phèn mà rất nhiều cây trồng khác không thể sinh trưởng cũng có thể gieo trồng, đương nhiên sản lượng khẳng định sẽ thấp đi nhiều, nhưng nhìn chung vẫn nhiều hơn mọi giống cây khác.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Dưới tình huống như vậy, tốc độ lan tràn của ngô và khoai lang ở phía bắc cũng cực nhanh, đặc biệt là khoai lang càng được một ít dân nghèo hoan nghênh, kết quả liền xuất hiện tình trạng Triệu Nhan nhìn thấy ở bến đò, vốn dĩ triều đình còn muốn dựa vào Hoàng Hà hiểm yếu để ngăn chặn thế lan tràn của khoai lang, đáng tiếc hiện tại xem ra vẫn thất bại, bờ bắc Hoàng Hà đã xuất hiện gieo trồng khoai lang, phỏng chừng muộn nhất một năm, khoai lang sẽ bị truyền tới Liêu Quốc, về phần cây ngô khẳng định cũng không còn quá lâu.
Nghĩ đến đây, Triệu Nhan cũng không kìm được bất đắc dĩ thở dài một tiếng, lập tức hỏi Trần Thăng Chi:
- Trần tướng, đối với việc truyền bá khoai lang về phía bắc, các vị có cái nhìn thế nào?
Lúc này Lã Huệ Khanh vội vàng biện giải cho mình, Vương An Thạch gã có thể không để bụng, nhưng gã không ngờ Tư Mã Quang còn châm lửa đốt tới gã nữa.
- Hừ, có phải làm loạn chính sự không đều có người trong thiên hạ bình luận, các ngươi đi tìm một người ở ngoài hỏi một câu, xem người khác mắng các ngươi như thế nào!
Tư Mã Quang lại lần nữa tức giận nói, ông ta đối với cải cách từ lúc đầu ủng hộ đến khi phản đối, cả người cũng tựa hồ đi vào trạng thái cực đoan, ôm địch ý cực kỳ rất lớn với bất kì kẻ nào có liên can đến cải cách.
Nhìn thấy Tư Mã Quang cùng Lã Huệ Khanh lại bởi vì cải cách mà cãi vã, Triệu Nhan cũng cảm thấy hơi bực bội, vừa định ngăn bọn họ lại, bất quá lúc này bỗng nhiên chỉ thấy một cái nội thị trong cung chạy vội vào, sau đó kề bên tai Triệu Nhan nói nhỏ vài câu, kết quả Triệu Nhan cũng sắc mặt đại biến, lập tức ném xuống một câu “Việc này sau này bàn tiếp”, liền vội vã tiến cung.