Xuyên Không Về Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 1867: Sát chiêu (2)



Tô Tô phối hợp làm ra động tác lau nước mắt, khóc nức nở:

“Ngươi tên phụ lòng này, lúc trước ở Vân Châu, luôn miệng nói không chê bỏ người ta...”

Không hổ là Phi Yến nữ hiệp, thẳng như ruột ngựa... Đám người Ngụy Uyên, đại nho Vân Lộc thư viện ăn ý bưng chén uống một ngụm.

Rượu rất vào.

Lý Linh Tố bi phẫn nhìn Hứa Thất An:

“Tô Tô cũng là tỷ tỷ của ta, ngươi, ngươi vậy mà lại xuống tay đối với tỷ tỷ của ta? Còn bội tình bạc nghĩa?”

Dương Thiên Huyễn chậm rãi đứng dậy, đưa lưng về phía mọi người, hét lớn một tiếng:

“Hứa Ninh Yến, không ngờ được ngươi là người như vậy.”

Ta thiếu chút nữa quên mất tiểu thiếp rồi! Hứa Thất An nói thầm trong lòng, hắn biết ngay mà, những kẻ này khẳng định muốn giở trò, oán khí trong lòng khẳng định cần phát tiết, tuyệt đối không phải đanh mặt ngồi uống rượu mà thôi.

Nào có chuyện hời như vậy.

Hứa Thất An không hoảng chút nào, đang muốn ứng đối, liền nghe Hứa Linh Nguyệt một bàn đó mở miệng nói:

“Lý đạo trưởng nghiêm trọng rồi, không biết còn tưởng đại ca ta muốn lấy Tô Tô cô nương làm vợ. Người đời đều biết đại ca một lời nói nặng tựa ngàn vàng, đã đáp ứng, thì nhất định sẽ làm được. Để sau chờ hôn lễ chấm dứt, mẹ, mẹ làm chủ, tìm cái kiệu hoa nâng Tô Tô cô nương qua cửa là được.

“Cưới vợ nạp thiếp, chung quy phải phân rõ chủ yếu và thứ yếu.”

Lý Diệu Chân sửng sốt, bỗng nhiên có loại ảo giác “Ta quá chuyện bé xé ra to”, “Ta cố tình gây sự”.

Không, không phải ảo giác, là Hứa Linh Nguyệt này nói chuyện giọng điệu quái dị dẫn đường sinh ra hiệu quả —— Ngày kết hôn, ngươi một kẻ làm thiếp nhiều chuyện gì? Được đằng chân lân đằng đầu, ngươi là muốn làm thiếp hay là muốn làm mẹ?

Cái này, cái này, tựa như nói có chút đạo lý, cô em gái này của Hứa Ninh Yến, vậy mà mỏ nhọn như thế? Dương Thiên Huyễn vắt hết óc nghĩ đối sách không có kết quả, có chút sốt ruột.

Lý Linh Tố trầm ngâm chút, bất đắc dĩ thở dài, kế sách này của Diệu Chân, nhiều lắm chỉ khiến danh tiếng phong lưu của cẩu tặc Hứa Ninh Yến thêm một nét bút, nhưng vấn đề là, người ta chính là loại mặt hàng này mà.

Mấu chốt là, một quỷ hồn có thể có gì uy hiếp?

Ngay cả thân thể cũng không có...

Nhìn xem quốc sư, vương phi, còn có bệ hạ mấy người, hoàn toàn chưa phản ứng gì.

Hứa Thất An tán thưởng nhìn Hứa Linh Nguyệt một cái, thầm nhủ không hổ là muội tử tự xưng thương ca ca nhất.

Hắn sau đó nhìn thoáng qua Vương Tư Mộ, không được nha, vị đệ muội này toàn bộ hành trình xem kịch, hoàn toàn không có ý tưởng đứng ra chắn đao, ta phải đẩy nàng một phen.

Hứa Thất An đằng hắng cổ họng, cười nói:

“Tân nương tử không tiện ra ngoài gặp khách, cho nên ta để Tư Mộ ngồi thay thế Lâm An. Tư Mộ cũng là đệ muội của Lâm An, lại là bạn thân khuê phòng, đại biểu Lâm An hoàn toàn không có vấn đề. Nhị lang, đệ nói đúng không.”

Vương Tư Mộ ngẩn ra, không có một chút phòng bị nào.

Nhị lang, nhị lang, đại ca chàng muốn hại ta... Nàng xin giúp đỡ liếc Hứa Tân Niên một cái.

Đại ca chính là xấu bụng như thế, ta cũng không có cách nào... Hứa Tân Niên trả lời nàng một ánh mắt.

Mẹ đẻ Cơ Bạch Tình giật mình, cười nói:

“Đã là đại biểu tân nương tử, vậy thì cùng nhị lang, lần lượt kính các vị một ly đi.

“Tiểu Như, ta nói đúng chứ.”

Hứa Ninh Yến làm chú rể, còn chưa tới thời điểm kính rượu khách nhân, bình thường mà nói, đợi mọi người ăn lửng dạ, ngà ngà say.

Thẩm thẩm không có lấy một chút nhận thức con trai con dâu bị “ám toán”, lập tức gật đầu:

“Đại tẩu nói có lý.”

Hứa nhị lang thở dài.

Hắn là hiểu mẹ ai bằng con, nhưng ở trong mắt Vương Tư Mộ, đây là mẹ chồng tương lai là ám chỉ nàng, thay đại ca Hứa Thất An chia sẻ áp lực, thậm chí bên trong còn có ý tưởng kiểm tra nàng —— Xem nàng có thể khống chế trụ đám oanh oanh yến yến, cùng với khách nhân thích ồn ào hay không.

Người trước đại biểu quốc sư, Chung Ly đám nữ tử có quan hệ ái muội, hoặc đã là gạo nấu thành cơm với đại ca. Người sau đại biểu Dương Thiên Huyễn cùng Lý Linh Tố.

Ổn định cục diện, xưa nay là năng lực bà cả nên có.

Vương Tư Mộ nhìn thoáng qua các nữ tử ngồi cùng bàn, trong lòng nghiêm nghị.

Mẹ chồng tương lai cho nàng kỳ vọng cao nha.

Có Hứa nhị lang cùng Vương Tư Mộ hy sinh, qua một vòng kính rượu, một nén nhang thời gian trôi qua, hoàn toàn thoát khỏi không khí đao quang kiếm ảnh vừa rồi.

Đối với chú rể mà nói, sống qua mỗi một phút đồng hồ, cách thắng lợi gần thêm một phút đồng hồ.

Lúc này, Hoài Khánh cười rụt rè hàm súc, nói:

“Trẫm cũng chuẩn bị một phần lễ cho Hứa Ngân la.”

Không khí náo nhiệt hơi yên tĩnh lại, mọi người không tự giác dừng lại cao hứng bàn luận, giữ yên lặng.

Thứ nhất là thân phận Hoài Khánh, ngôi cửu ngũ, nàng mở miệng nói chuyện, các thần tử tự nhiên giữ im lặng.

Thứ hai, người quen thuộc đều biết vị nữ đế này tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn cao siêu, “quà” của nàng, so với Lý Diệu Chân thú vị hơn nhiều.

Lý Linh Tố và Dương Thiên Huyễn âm thầm chà tay.

“Bệ hạ, không cần khách khí như vậy!”

Hứa Thất An khẽ lắc đầu, hy vọng Hoài Khánh giỏi nghĩ cho người khác có thể hiểu ý tứ của hắn, giơ cao đánh khẽ.

Hoài Khánh không hiểu chút nào, nụ cười rụt rè:

“Hứa Ngân la đừng khách khí!”

Nói xong, gọi tới cung nữ chờ ngoài sảnh, dặn dò một câu.

Cung nữ trả lời rồi lui xuống, một lát sau, nàng dẫn một đám người tiến vào.

Một đám... Hồ nữ mặc váy lụa mỏng, yêu diễm mị hoặc.

Tổng cộng mười tám vị hồ nữ, dáng vẻ khác nhau, hoặc quyến rũ hoặc thanh thuần hoặc lãnh diễm hoặc cao ngạo, dung mạo đều là lựa chọn hàng đầu.

Đặc biệt nữ tử váy đen dẫn đầu, mặt trái xoan, mắt dụ dỗ, xinh đẹp động lòng người, cho dù trong phòng đã là mỹ nữ như mây, nàng vẫn có hào quang không thể dìm xuống.

Hoài Khánh cười nói:

“Nam Cương Vạn Yêu quốc biết Hứa Ngân la kết hôn, đặc biệt dâng lên mười tám vị hồ nữ, bày tỏ thành ý, Vạn Yêu quốc cùng Đại Phụng đời đời kết minh, nhìn mà giúp nhau.”

Dạ Cơ thản nhiên nói:

“Hứa lang, ta nhớ chàng muốn chết.”

Đây là sớm có gian tình?! Khách nhân mấy bàn vẻ mặt cổ quái.

Mộ Nam Chi sắc mặt đen sì.

Khuôn mặt xinh đẹp của Lạc Ngọc Hành như phủ sương lạnh.

Chung Ly ngẩng đầu, không có biểu cảm gì đánh giá hồ nữ.

Lý Diệu Chân nghiến răng nghiến lợi.

Tô Tô nhíu chặt đôi lông mày thanh tú.

Ninh Thải Vi cầm giò heo, trợn mắt cứng lưỡi.

Hứa Linh Nguyệt xưa nay thương ca ca, khí chất cũng nguy hiểm hẳn lên.

Ngay cả thẩm thẩm cùng Cơ Bạch Tình, cũng cảm thấy cháu trai (con trai) phong lưu có chút quá phận.

Hứa Nguyên Hòe nhìn thoáng qua tỷ tỷ, trì độn như hắn, cũng cảm giác được không khí có chút không đúng. Tô Tô phối hợp làm ra động tác lau nước mắt, khóc nức nở:

“Ngươi tên phụ lòng này, lúc trước ở Vân Châu, luôn miệng nói không chê bỏ người ta...”

Không hổ là Phi Yến nữ hiệp, thẳng như ruột ngựa... Đám người Ngụy Uyên, đại nho Vân Lộc thư viện ăn ý bưng chén uống một ngụm.

Rượu rất vào.

Lý Linh Tố bi phẫn nhìn Hứa Thất An:

“Tô Tô cũng là tỷ tỷ của ta, ngươi, ngươi vậy mà lại xuống tay đối với tỷ tỷ của ta? Còn bội tình bạc nghĩa?”

Dương Thiên Huyễn chậm rãi đứng dậy, đưa lưng về phía mọi người, hét lớn một tiếng:

“Hứa Ninh Yến, không ngờ được ngươi là người như vậy.”

Ta thiếu chút nữa quên mất tiểu thiếp rồi! Hứa Thất An nói thầm trong lòng, hắn biết ngay mà, những kẻ này khẳng định muốn giở trò, oán khí trong lòng khẳng định cần phát tiết, tuyệt đối không phải đanh mặt ngồi uống rượu mà thôi.

Nào có chuyện hời như vậy.

Hứa Thất An không hoảng chút nào, đang muốn ứng đối, liền nghe Hứa Linh Nguyệt một bàn đó mở miệng nói:

“Lý đạo trưởng nghiêm trọng rồi, không biết còn tưởng đại ca ta muốn lấy Tô Tô cô nương làm vợ. Người đời đều biết đại ca một lời nói nặng tựa ngàn vàng, đã đáp ứng, thì nhất định sẽ làm được. Để sau chờ hôn lễ chấm dứt, mẹ, mẹ làm chủ, tìm cái kiệu hoa nâng Tô Tô cô nương qua cửa là được.

“Cưới vợ nạp thiếp, chung quy phải phân rõ chủ yếu và thứ yếu.”

Lý Diệu Chân sửng sốt, bỗng nhiên có loại ảo giác “Ta quá chuyện bé xé ra to”, “Ta cố tình gây sự”.

Không, không phải ảo giác, là Hứa Linh Nguyệt này nói chuyện giọng điệu quái dị dẫn đường sinh ra hiệu quả —— Ngày kết hôn, ngươi một kẻ làm thiếp nhiều chuyện gì? Được đằng chân lân đằng đầu, ngươi là muốn làm thiếp hay là muốn làm mẹ?

Cái này, cái này, tựa như nói có chút đạo lý, cô em gái này của Hứa Ninh Yến, vậy mà mỏ nhọn như thế? Dương Thiên Huyễn vắt hết óc nghĩ đối sách không có kết quả, có chút sốt ruột.

Lý Linh Tố trầm ngâm chút, bất đắc dĩ thở dài, kế sách này của Diệu Chân, nhiều lắm chỉ khiến danh tiếng phong lưu của cẩu tặc Hứa Ninh Yến thêm một nét bút, nhưng vấn đề là, người ta chính là loại mặt hàng này mà.

Mấu chốt là, một quỷ hồn có thể có gì uy hiếp?

Ngay cả thân thể cũng không có...

Nhìn xem quốc sư, vương phi, còn có bệ hạ mấy người, hoàn toàn chưa phản ứng gì.

Hứa Thất An tán thưởng nhìn Hứa Linh Nguyệt một cái, thầm nhủ không hổ là muội tử tự xưng thương ca ca nhất.

Hắn sau đó nhìn thoáng qua Vương Tư Mộ, không được nha, vị đệ muội này toàn bộ hành trình xem kịch, hoàn toàn không có ý tưởng đứng ra chắn đao, ta phải đẩy nàng một phen.

Hứa Thất An đằng hắng cổ họng, cười nói:

“Tân nương tử không tiện ra ngoài gặp khách, cho nên ta để Tư Mộ ngồi thay thế Lâm An. Tư Mộ cũng là đệ muội của Lâm An, lại là bạn thân khuê phòng, đại biểu Lâm An hoàn toàn không có vấn đề. Nhị lang, đệ nói đúng không.”

Vương Tư Mộ ngẩn ra, không có một chút phòng bị nào.

Nhị lang, nhị lang, đại ca chàng muốn hại ta... Nàng xin giúp đỡ liếc Hứa Tân Niên một cái.

Đại ca chính là xấu bụng như thế, ta cũng không có cách nào... Hứa Tân Niên trả lời nàng một ánh mắt.

Mẹ đẻ Cơ Bạch Tình giật mình, cười nói:

“Đã là đại biểu tân nương tử, vậy thì cùng nhị lang, lần lượt kính các vị một ly đi.

“Tiểu Như, ta nói đúng chứ.”

Hứa Ninh Yến làm chú rể, còn chưa tới thời điểm kính rượu khách nhân, bình thường mà nói, đợi mọi người ăn lửng dạ, ngà ngà say.

Thẩm thẩm không có lấy một chút nhận thức con trai con dâu bị “ám toán”, lập tức gật đầu:

“Đại tẩu nói có lý.”

Hứa nhị lang thở dài.

Hắn là hiểu mẹ ai bằng con, nhưng ở trong mắt Vương Tư Mộ, đây là mẹ chồng tương lai là ám chỉ nàng, thay đại ca Hứa Thất An chia sẻ áp lực, thậm chí bên trong còn có ý tưởng kiểm tra nàng —— Xem nàng có thể khống chế trụ đám oanh oanh yến yến, cùng với khách nhân thích ồn ào hay không.

Người trước đại biểu quốc sư, Chung Ly đám nữ tử có quan hệ ái muội, hoặc đã là gạo nấu thành cơm với đại ca. Người sau đại biểu Dương Thiên Huyễn cùng Lý Linh Tố.

Ổn định cục diện, xưa nay là năng lực bà cả nên có.

Vương Tư Mộ nhìn thoáng qua các nữ tử ngồi cùng bàn, trong lòng nghiêm nghị.

Mẹ chồng tương lai cho nàng kỳ vọng cao nha.

Có Hứa nhị lang cùng Vương Tư Mộ hy sinh, qua một vòng kính rượu, một nén nhang thời gian trôi qua, hoàn toàn thoát khỏi không khí đao quang kiếm ảnh vừa rồi.

Đối với chú rể mà nói, sống qua mỗi một phút đồng hồ, cách thắng lợi gần thêm một phút đồng hồ.

Lúc này, Hoài Khánh cười rụt rè hàm súc, nói:

“Trẫm cũng chuẩn bị một phần lễ cho Hứa Ngân la.”

Không khí náo nhiệt hơi yên tĩnh lại, mọi người không tự giác dừng lại cao hứng bàn luận, giữ yên lặng.

Thứ nhất là thân phận Hoài Khánh, ngôi cửu ngũ, nàng mở miệng nói chuyện, các thần tử tự nhiên giữ im lặng.

Thứ hai, người quen thuộc đều biết vị nữ đế này tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn cao siêu, “quà” của nàng, so với Lý Diệu Chân thú vị hơn nhiều.

Lý Linh Tố và Dương Thiên Huyễn âm thầm chà tay.

“Bệ hạ, không cần khách khí như vậy!”

Hứa Thất An khẽ lắc đầu, hy vọng Hoài Khánh giỏi nghĩ cho người khác có thể hiểu ý tứ của hắn, giơ cao đánh khẽ.

Hoài Khánh không hiểu chút nào, nụ cười rụt rè:

“Hứa Ngân la đừng khách khí!”

Nói xong, gọi tới cung nữ chờ ngoài sảnh, dặn dò một câu.

Cung nữ trả lời rồi lui xuống, một lát sau, nàng dẫn một đám người tiến vào.

Một đám... Hồ nữ mặc váy lụa mỏng, yêu diễm mị hoặc.

Tổng cộng mười tám vị hồ nữ, dáng vẻ khác nhau, hoặc quyến rũ hoặc thanh thuần hoặc lãnh diễm hoặc cao ngạo, dung mạo đều là lựa chọn hàng đầu.

Đặc biệt nữ tử váy đen dẫn đầu, mặt trái xoan, mắt dụ dỗ, xinh đẹp động lòng người, cho dù trong phòng đã là mỹ nữ như mây, nàng vẫn có hào quang không thể dìm xuống.

Hoài Khánh cười nói:

“Nam Cương Vạn Yêu quốc biết Hứa Ngân la kết hôn, đặc biệt dâng lên mười tám vị hồ nữ, bày tỏ thành ý, Vạn Yêu quốc cùng Đại Phụng đời đời kết minh, nhìn mà giúp nhau.”

Dạ Cơ thản nhiên nói:

“Hứa lang, ta nhớ chàng muốn chết.”

Đây là sớm có gian tình?! Khách nhân mấy bàn vẻ mặt cổ quái.

Mộ Nam Chi sắc mặt đen sì.

Khuôn mặt xinh đẹp của Lạc Ngọc Hành như phủ sương lạnh.

Chung Ly ngẩng đầu, không có biểu cảm gì đánh giá hồ nữ.

Lý Diệu Chân nghiến răng nghiến lợi.

Tô Tô nhíu chặt đôi lông mày thanh tú.

Ninh Thải Vi cầm giò heo, trợn mắt cứng lưỡi.

Hứa Linh Nguyệt xưa nay thương ca ca, khí chất cũng nguy hiểm hẳn lên.

Ngay cả thẩm thẩm cùng Cơ Bạch Tình, cũng cảm thấy cháu trai (con trai) phong lưu có chút quá phận.

Hứa Nguyên Hòe nhìn thoáng qua tỷ tỷ, trì độn như hắn, cũng cảm giác được không khí có chút không đúng.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv