Quả nhiên, Thời Khanh Lạc khẳng định đã cảm thấy được, sau đó nói cho Tiêu Hàn Tranh biết.
Sau đó Tiêu Hàn Tranh mới đi điều tra nàng ta.
Cũng bởi vì ngày đó phát hiện Tiêu Hàn Tranh đang quan sát mình, nàng ta mới cố ý nhân cơ hội ngã về phía Tiêu Hàn Tranh, cũng thuận lợi để cho hắn phát hiện mình là nữ tử.
Hơn nữa nàng ta dám khẳng định, hôm nay Hoàng để để cho người ôn hòa mời nàng ta vào cung như vậy, mà không phải trực tiếp bắt đi tra hỏi, cũng là do Tiêu Hàn Tranh phát hiện ra chỗ không đúng.
Nam nhân này thật thông minh, phản ứng cũng rất nhanh.
Khó trách được hoàng đế trọng dụng.
Hoàng đế tin tưởng lời này, nếu Cẩm Vương muốn lợi dụng khống chế Trác Quân làm việc, nhất định sẽ để cho người mình nhìn chằm chằm vào Trác Quân.
Mà Trác Quân chỉ là một Thám hoa, lại đi Hàn Lâm viện, bình thường hoàn toàn không có cơ hội ở một mình với ngài.
Cũng không có cách nào bẩm báo những chuyện này với ngài.
Nếu Trác Quân chọn một người khác, tiến hành kế hoạch như vậy, tám chín phần sẽ thất bại.
Cũng chỉ có Thời Khanh Lạc và Tiêu Hàn Tranh mới phản ứng nhanh như vậy, cảm giác không đúng, sau đó lén thăm dò rồi bẩm báo cho ngài biết.
Chuyện này cũng chứng minh, phu thê Tiêu Hàn Tranh chính là phúc tinh của ngài.
Không thể không nói, Tiêu Hàn Tranh lợi hại, nhưng Trác Quân này cũng không kém.
Chỉ tiếc là nữ nhi, nếu không tương lai thoát khỏi sự khống chế của Cẩm Vương, chỉ sợ chính là một nhân vật lợi hại.
Hoàng đế chỉ vào bản đồ kho báu: "Cái này chỉ cần tìm ra nơi cất giữ kho báu là được, hay là cần thứ gì đó mới mở ra được?"
Trác Quân trả lời đúng sự thật: "Vị thần ở ám cách của mẫu thân còn phát hiện ra một cái chìa khóa đặc chế, cho nên vi thần nghi ngờ chìa khóa kia chính là đồ để mở kho báu."
Hoàng đế lại hỏi: "Vậy ngươi có lấy được không ?"
Trác Quân lắc đầu: "Vi thần sợ chuyện bại lộ, cho nên không dám lấy."
Chuyện này cũng nằm trong dự đoán của Hoàng đế: "Vậy hiện tại ngươi chủ động bại lộ, cũng tố giác những chuyện này, trừ chuyện muốn báo thù ra, còn muốn cái gì?"
Ngài không cho rằng Trác Quân làm nhiều như vậy, chỉ vì muốn báo thù.
"Vì tự do, vi thần không muốn làm cây đao trong tay bọn họ."
"Vi thần chỉ cầu, tương lai Hoàng thượng có thể để cho vi thần được tự do, để cho vi thần lấy thân phận nữ nhi mà sống."
Nàng ta rõ ràng là nữ tử, nhưng lại bị buộc nữ giả nam trang, chịu đựng sự huấn luyện trở thành nam tử thống khổ, mỗi tháng còn phải uống thuốc.
Nàng ta cũng muốn mặc váy mang trang sức, đánh phấn thoa son, muốn dùng huân hương mà các nữ tử đều thích,...
Cho nên nàng ta rất thống hận thân phận bây giờ.
Mà muốn thoát khỏi tất cả moi thứ này, khôi phục thân phận nữ tử, chỉ có Hoàng đế mới có thể giúp nàng ta.
Sau khi đến Kinh thành, nàng ta vẫn luôn thăm dò quan sát vị hoàng đế này.
Phát hiện vị này là một minh quân lòng dạ rộng rãi, cũng không đến nổi lợi dụng nàng ta xong thì sẽ g.i.ế.c chết.
Tất nhiên tâm tư đế vương không ai đoán chính xác được. Nếu quả thật bị g.i.ế.c chết, nàng ta cũng nhận, ít nhất sẽ không bị khống chế, không có suy nghĩ, thì còn sống làm gì?
Còn có thể báo thù cho cha, cũng đáng.
Dù sao chỉ dựa vào nàng ta, hoàn toàn không đối phó được với hai người kia.
Hoàng đế cũng hiểu được mong muốn của Trác Quân.
Đổi thành ai cũng không muốn mình bị khống chế cả đời, biến thành người gỗ trong tay người khác.
"Nếu như Cẩm vương tạo phản, tương lai đền tội, trẫm cho phép ngươi đổi thân phận thành nữ nhi sống cuộc đời mới, sẽ còn giúp người sắp xếp một thân phận mới."
Tất nhiên không thể làm quan được, nhưng sắp xếp thành tiểu thư của một thương hộ hoặc tiểu gia tộc cũng không thành vấn đề.
Sau này lập gia đình sống tốt, xem như Trác Quân cũng được viên mãn.
Trác Quân hành lễ với hoàng đế: "Đa tạ hoàng thượng."
"Vi thần nguyện ý trung thành làm việc cho Hoàng thượng."
Tất nhiên nàng ta biết, phải có bỏ ra mới có thu hoạch.
Muốn được tự do, phải giúp Hoàng đế đối phó với Cẩm Vương.
Hoàng Đế cũng thích nói chuyện với người thông minh.
Mặc dù Trác Quân nói ra thông tin quan trọng, nhưng ngài vẫn cần nàng ta đi làm ít chuyện.
Hoàng đế hỏi: "Cẩm Vương sắp xếp ngươi đi kinh thành, nhiệm vụ chủ yếu và mục đích là gì?"
Trác Quân trả lời đúng sự thật: "Để cho thần thì đậu tiến sĩ, ít nhất cũng phải đậu nhị giáp."
"Sau đó tiếp cận phu thê Tiêu Hàn Tranh, dưới tình huống không bại lộ thân phận, lôi kéo bọn họ để cho Cẩm Vương sử dụng."
Nàng ta dừng lại một chút, nhìn Tiêu Hàn Tranh rồi mới nói: "Cẩm Vương phân phó, nếu như quả thật không thể lôi kéo được Tiêu Hàn Tranh, sẽ để cho thần có quan hệ phu thê với Tiêu Hàn Tranh, nắm chuyện này, uy h.i.ế.p dụ dỗ hắn."
"Ông ta nghe được Tiêu Hàn Tranh rất yêu vợ, Thời Khanh Lạc lại là một người có tính cách mạnh mẽ, cho nên nếu như Tiêu Hàn Tranh đụng vào vi thần, có thể sẽ bị Thời Khanh Lạc hòa ly."
"Chỉ cần Tiêu Hàn Tranh không muốn mất đi Thời Khanh Lạc, sẽ phải nghe lời của vi thần."
Đối với phân phó này, nàng ta rất khinh thường.
Đầu tiên nàng ta sẽ không vì hoàn thành mệnh lệnh, mà dùng thân thể cua mình làm chuyện đó.
Thứ hai, Tiêu Hàn Tranh cũng không phải người ngu, chưa nói đến chuyện trúng chiêu hay không, làm sao có thể để cho người ta nắm đuôi uy h.i.ế.p như vậy.
Thật ra ý của Cẩm Vương chính là nếu dùng cách bình thường lôi kéo không được, thì để cho nàng ta sử dụng mỹ nhân kế.
Dù sao nàng ta đọc sách nhiều năm, có thể có tiếng nói chung với Tiêu Hàn Tranh, còn có thể tồn tại sóng vai.
Dựa theo tính cách của nam nhân, trong vạn nữ nhân có thể tìm ra được một người như vậy, cho nên Tiêu Hàn Tranh sẽ cảm thấy hứng thú với nàng ta.
Trác Quân nghe xong chỉ cảm thấy không đáng tin cậy.
Nam nhân cũng không ai giống nhau, dùng sự hiểu biết đa số nam nhân đi mưu tính, nhất định sẽ thành công sao?
Hiển nhiên, nàng ta cảm giác đúng, Tiêu Hàn Tranh không phải là nam nhân bình thường.
Lúc không phát hiện ra nàng ta là nữ nhân, sẽ còn lui đến một chút.
Sau khi phát hiện, tránh nàng ta còn không kịp.