Đó thật đúng là một phiền phức không hề nhỏ… Ngụy Diệp đứng ở cửa mà mồm miệng há hốc. Con husky đó thật không tệ! Nhìn vẻ mặt hung thần ác sát của “phiền phức”, Ngụy Diệp giờ mới hiểu tại sao tên trạch nam này không tìm được người thuê chung. Đây là một con chó rất to! Ngụy Diệp thấy dạ dày mình co rút, nhưng bỏ lỡ nơi này cũng không biết có tìm được phòng khác thích hợp hay không. Cậu khẽ cắn môi, lo lắng hỏi một câu, nửa đêm tôi chơi game mở mic có ảnh hưởng tới cậu không?
Cơm tối là trạch nam dắt chó đi dạo tiện thể mua từ căn tin về. Ngụy Diệp vô cùng kinh ngạc khi thấy cậu ta dắt cho mà còn có thể vào căn tin mua cơm! Nhưng thật ra trạch nam quan tâm Phiền Phức còn hơn với bản thân, trong nồi áp suất đã chuẩn bị sẵn món thịt bò, bởi vì nấu cho chó ăn nên bỏ rất ít hạt tiêu, trộn thêm bánh bột ngô. Ngụy Diệp vô cùng tò mò với nguồn gốc của nồi bánh ngô này!
Bình luận truyện