Lần theo địa chỉ trong tin nhắn, Ngụy Diệp kích động bò lên tầng 5, nào ngờ lại thấy một cái va li được đặt trước cửa phòng 502, xong đời rồi, sợ rằng phòng này đã bị thuê mất tiêu rồi!
Sao có thể trùng hợp như vậy, Ngụy Diệp tính toán trong lòng, đây đã là lần thứ ba trong ngày, mỗi lần cậu tới xem phòng đều có người cướp chỗ. A, ngày mai đã khai giảng rồi mà còn không tìm được phòng ở…
“Bạn học, bạn học, này!”
“A, cái gì?”
“Cậu cũng đến xem phòng sao?”
“Ừ, đúng thế, thì sao?” Ngụy Diệp ngẩng đầu đánh giá trên con trai đột nhiên xuất hiện này, tóc tai rối bời, mắt kính dày cộp, mặc áo T shirt, điển hình của trạch nam!
“Cậu cũng biết phòng ở chỗ này rất khó thuê, loại phòng ở cho người nhà nhân viên trong trường này số lượng có hạn, phải nhanh tay mới cướp được.”
“Rốt cuộc ý cậu là sao?”
“Như vậy, vườn hoa mới ở trường cậu có biết không, cổng phía Tây trường học, có một thầy giáo mua phòng ở tặng cho con trai chuẩn bị kết hôn, không ngờ hai vợ chồng người con đều ra nước ngoài, giờ đang quảng cáo cho thuê. Không gian thoáng đãng, sử dụng hệ thống sưởi khí thiên nhiên, điều kiện tốt như vậy chỉ có đại gia tôi đây mới tìm được thôi.”
“Cậu muốn thuê chung với tôi à?” Phòng ở như vậy, Ngụy Diệp rất ưng ý, nhưng mà hôm nay liệu có bị hụt nữa không?
“Đúng thế, cậu xem, tôi đáng tin hơn mấy tên trạch nam kia nhiều!” Này, nói cứ như cậu không phải trạch nam ấy.
“Có nối mạng không?”
“Đương nhiên có, 10 triệu* đấy, thế nào?”
(Một gói mạng của TQ, tốc độ 1.25 MB/s)
“Đi nào, mau tới xem phòng.”
“Nhưng mà, có chút phiền phức nhỏ… Tiền thuê nhà tôi có thể bỏ nhiều hơn, chỉ cần cậu quen được với…”
“Hả? Tiền thuê nhà không là vấn đề, có phiền phức gì?”
“Đi xem rồi cậu sẽ biết.”
Đó thật đúng là một phiền phức không hề nhỏ… Ngụy Diệp đứng ở cửa mà mồm miệng há hốc. Con husky đó thật không tệ! Nhìn vẻ mặt hung thần ác sát của “phiền phức”, Ngụy Diệp giờ mơi hiểu tại sao tên trạch nam này không tìm được người thuê chung.
“Ai~ đây quả là Phiền Phức.” Trạch nam thấy Ngụy Diệp không sợ Phiền Phức, càng tin tưởng nhất định sẽ thành công.
Phiền Phức? Ngụy Diệp yên lặng nôn mửa trong lòng, thật là một cái tên hay.
“Nhà của tôi ở tỉnh Lâm, vốn muốn để Phiền Phức ở nhà, nhưng không ngờ đến cuối kì, mẹ tôi ra nước ngoài học thêm, bố tôi bận rộn cả ngày, dì tôi không giữ được nó, để nó chạy mất, vất vả lắm tôi mới tìm được về, không dám để nó ở nhà nữa. Phiền Phức rất ngoan, bình thường tôi để nó trên sân thượng, nó sẽ không sủa loạn, cũng không quấy rối cậu. Cậu xem, nó không cắn người.”
Đây là một con chó rất to! Ngụy Diệp thấy dạ dày mình co rút, nhưng bỏ lỡ nơi này cũng không biết có tìm được phòng khác thích hợp hay không. Cậu khẽ cắn môi, lo lắng hỏi một câu, nửa đêm tôi chơi game mở mic có ảnh hướng tới cậu không?
“Mở mic đi, tôi rất đứng đắn!” Trạch nam vừa nhìn cửa, lập tức đảm bảo, “Chỉ cần cậu có thể chấp nhận Phiền Phức, nửa đêm cậu chơi Rocking roll tôi cũng không ý kiến! Phòng ở này rất riêng tư, phòng chủ phòng khách đều có buồng vệ sinh độc lập, bình thường cậu đưa bạn gái về nhà tôi cũng không nghe được đâu, tối đa chúng ta tắm khác giờ nhau, nhà bếp bình thường tôi chỉ cần đun thịt cho Phiền Phức, cũng không dùng nhiều. Thực ra nếu không phải Phiền Phức ăn quá nhiều, tôi không gánh vác nổi thì cũng không cần tìm người thuê chung. Phòng ở tốt như vậy rất khó kiếm.”
“Vậy đi.” Ngụy Diệp nói, “Chúng ta thảo luận cụ thế, tôi là Ngụy Diệp. Bố tôi họ Ngụy, mẹ tôi họ Diệp, năm hai khoa tài chính. Nó là Phiền Phức, thế cậu tên là gì?”
“Tôi, tôi là Lý Cảnh Lâm, năm ba cơ khí. Bạn thân, việc này đồng ý sao?”
“Đồng ý!”
Trải qua một phen thảo luận từ A đến Z, Ngụy Diệp cùng Lý Cảnh Lâm xác định phạm vi sinh họa, đạt thành hiệp nghị không can thiệp chuyện của nhau. Ngụy Diệp sảng khoái chia nửa tiền thuê nhà với trạch nam, buổi chiều liền mang hành lí tới.
“Laptop GT, chuột chơi game chuyên dụng, mẹ nó, Frost Blue, tai nghe hơn 2 nghìn, anh trai à, anh còn tìm người thuê chung làm gì? Đại gia mà!”
11269601_777474359034680_713566957_n
Frost Blue
Ngụy Diệp khinh bỉ liếc nhìn tên nuôi chó mà mỗi ngày hầu như đều cho nó ăn Haagen Dazs (một hãng kem, bánh ngọt nổi tiếng), “Chủ yếu tại mẹ tôi không cho tôi ra ngoài thuê phòng, bà nói muốn thể nghiệm cuộc sống đại học cần phải ở chung với bạn bè trong kí túc. Bà không biết tôi thuê phòng ở ngoài đâu.”
“Bạn thân này, cậu giỏi đấy, mẹ cậu chắc sợ cậu ở với bạn gái chứ gì!” Trạch nam tấm tắc vây xem một hồi mới thay quần áo ra ngoài dắt theo con chó, à không, dắt theo Phiền Phức đi.
Ở chung hai người khá thoải mái hơn bốn người, khó có được không khí tự do, cậu yên lặng thích ứng với phòng ở mới một hồi mới tiếp tục bắt đầu sắp xếp đồ dùng sinh hoạt cá nhân.
Cơm tối là trạch nam dắt chó đi dạo tiện thể mua từ căn tin về. Ngụy Diệp vô cùng kinh ngạc khi thấy cậu ta dắt cho mà còn có thể vào căn tin mua cơm! Nhưng thật ra trạch nam quan tâm Phiền Phức còn hơn với bản thân, trong nồi áp suất đã chuẩn bị sẵn món thịt bò, bởi vì nấu cho chó ăn nên bỏ rất ít hạt tiêu, trộn thêm bánh bột ngô. Ngụy Diệp vô cùng tò mò với nguồn gốc của nồi bánh ngô này!
Đây là chó sao? Đây là con trai ruột của cậu ta mới đúng!
“Đúng rồi, bạn thân, buổi chiều tháy cậu có rất nhiều thiết bị chuyên nghiệp, chơi cái gì thế, World of Warcraft, LOL, DOTA2, không phải sao? Vậy là Sword of the Spirit hả?”
“Kiếm Võng 3, không nổi tiếng lắm.”
“Là Cơ Tam!” Trạch nam vỗ đùi, “Tôi cũng có acc, nhưng mà trước khi mở 90 đã bị người ta trộm mất nên không chơi nữa. Vẫn có người gọi tôi trở lại đó, trước đây tôi ở server 0 Quách Vĩ Vĩ, cậu ở server nào?”
(do trò chơi quá gay nên dân chúng gọi là Cơ (gay) Tam =)))
“Server 6, Mẫu Đơn.”
“Siêu quá!” Trạch nam cảm thán một câu, nói “Tôi cũng muốn trở lại tìm một mảnh tình vắt vai. Dần đây Aoi chan* không ra tác phẩm gì mới, thật cô đơn mà.”
(Aoi Sora, TQ hay gọi là Thương lão sư. Diễn viên JAV =)))
Nè, loại cậu mà muốn tìm tình duyên thì còn phải tìm xa ngàn dặm nữa. Yên lặng mắng trong lòng một câu, Ngụy Diệp trở về phòng lên mạng chơi game.
[Bang hội] [Diệp Khanh] login.
[Bang hội] [Bang chúng Giáp]: Phó bang tới~
[Bang hội] [Bang chúng Ất]: Phó bang đêm nay có tổ chức đoàn không?
[Bang hội] [Diệp Khanh]: Có, đi tìm đàu trọc bảo cậu ta chỉ huy.
Bạn nói thầm với [Tiểu Ất]: Đúng rồi, Thanh Y có onl không?
[Tiểu Ất] nói thầm với bạn: Bang chủ đại nhân ư? Không có.
Bạn nói thầm với [Tiểu Ất]: A.
Nghe được tin Thanh Y không onl, Ngụy Diệp ngây ngốc nhìn acc Tàng Kiếm vàng óng của mình trong màn hình, thầm tiếc không thể chia sẻ tâm sự cùng cô ấy. Quên đi, tới Mã Ngụy Dịch quay tay giết người vậy!
Sau đó trên kênh bang hội liên tiếp có thông báo cậu giết người. Không thể không nói, là một nhị thiếu gà vang Tây Hồ, bất kể là tiền nhiều hay ít, hay tính uy lực của đại phong xa, Diệp Khanh của Ngụy Diệp đều đạt chuẩn vô cùng!
Lâm An Sơ Vũ là một bang hội PVE coi như nổi tiếng trong server Quách Vĩ Vĩ, mặc dù sau khi bang chủ cũ AFK, thực lực của bang có chút suy giảm, nhưng sức mạnh tổng thể vẫn rất cao, mỗi tuần đều có mấy đoàn tổ chức hoạt động, YY quanh năm có vài chục người tham gia. Mà cậu cũng giống như bang chủ đương nhiệm Thanh Y, đều là đệ tử thân truyền của bang chủ cũ.
Bang chủ cũ thật đúng là như trong truyền thuyết, nhưng mà giờ cậu ta AFK chuẩn bị thi vào đại học, đúng, chính là thi vào đại học. Năm đó khi Ngụy Diệp biết được cái lý do này, thiếu chút nữa đã đập đầu vào màn hình tự vẫn. Sư phụ đào hoa phong lưu sắc bén lẳng lơ của cậu không ngờ lại là một học sinh cấp 3, còn nhỏ hơn cậu ba tuổi. 233333333*!!
(233333333: A ha ha ha ha)
Mà Thanh Y chính là sư tỷ của Ngụy Diệp, một Tú nương ôn nhu xinh đẹp. Sau khi Ngụy Diệp bị sư tỷ dịu dàng một tay kéo lên đã chìm đắm thật sâu dưới điệu múa uyển chuyển ở Tú Phường kia. Cậu yên lặng theo đuổi Thanh Y suốt một kỳ nghỉ hè, cuối cùng Thanh Y cũng chấp nhận, để cho đám anh em vô tâm trong bang cảm thán bãi hoa nhài cắm bãi phân trâu.
Ở bên Thanh Y hơn một tháng, Ngụy Diệp phải đối mặt với nguy cơ vô cùng lớn.
Thanh Y muốn đi du học, nếu như hai người ở trên game thì còn có thể từng giờ từng phút quấn quít một chỗ. Nhưng từ khi Thanh Y ra nước ngoài, múi giờ chênh lệch khiến Ngụy Diệp chịu đủ sự dằn vặt tra tấn của nhung nhớ, mà càng làm cậu băn khoăn hơn là Thanh Y đã mất đi hứng thú với game. Cậu lẳng lặng đăng nhập acc Thanh Y làm nhiệm vụ hàng ngày, kiêu ngạo đánh nhau ở quán trà, đi bí cảnh kiếm tranh bị, cày chiến giới, mà Thanh Y chỉ biết yên lặng lén lút chuyển tiền trang bị vào acc Diệp Khanh, sau đó nói với Diệp Khanh cô không thể cùng cậu chơi game được nữa, rất xin lỗi.
Không cùng chơi game, Diệp Khanh cảm thấy khoảng cách giữa hai người ngày càng xa, để giải quyết vấn đề lệch múi giờ, Ngụy Diệp quyết định khai giảng ra ngoài tự mình thuê phòng ở, như vậy cậu có thể trò chuyện với Thanh Y tới đêm mà không đánh thức bạn cùng phòng tức giận tới bật dậy rút dây mạng.
Nào ngờ bây giờ mọi việc đều được dàn xếp ổn thỏa, Ngụy Diệp đã quen với cuộc sống ở chung với trạch nam, nhưng Thanh Y ba tuần rồi không xuất hiện. Lúc này Diệp Khanh mới phát hiện, cậu không biết trường của Thanh Y, tên của cô, ngoại trừ số điện thoại di động trong nước, ngay cả ảnh của Thanh Y cậu cũng không có. Thanh Y thậm chí chưa từng nói thích với cậu.
Thiếu nam ngây thơ Ngụy Diệp nghĩ mình bị đùa giỡn rồi, cậu thề sẽ trở thành một thằng đàn ông khốn khiếp đi lừa gạt tình cảm của các mỹ nữ, kích động vô số bang chiến, toàn bộ topic đều là 818* về cậu, trở thành con gà số một, ngẫm lại có chút kích động vô cùng!
(818: tám một chút, trò chuyện phiếm, chat chit)
Móng vuốt gà của cậu liên tục hủy bỏ năm cái Thề non hẹn biển, 12 cái Trái tim chân thành đã ở trong túi cả tháng trời, một lá thư tình duyên định tặng Thanh Y, đánh một cái Hạc Quy lao vào đám hồng danh trong Mã Ngụy Dịch. Cảm giác chính là không bao giờ yêu nữa!
(Mã Nguy Dịch là map chiến loạn, sẽ thấy thằng khác phe thành tên màu đỏ)
Kết quả khi Thanh Y trở về, Ngụy Diệp lập tức biến thành một nhị thiếu phong lưu chân đứng hai thuyền. Sao lại nói vậy? Xem ảnh chụp màn hình, ở giữa rừng hoa đào tại Ba Lăng Huyện, Ngụy Diệp cùng một Độc tỷ thả vài cái Trái tim chân thành. Ngụy Diệp choáng váng, căn bản là cậu không onl lúc đó. Trên YY bang hội cãi nhau liên hồi, Thanh Y một chút cũng không tin, không chịu tha thứ, Ngụy Diệp triệt để từ bỏ. Quên đi, chơi Kiếm Tam không phải không có tình duyên tan vỡ! An ủi mình như vậy, Ngụy Diệp yên lặng lui bang, xóa hảo hữu với Thanh Y.
Không ngờ kịch còn kéo dài, Độc tỷ kia thấy Ngụy Diệp lui bang cũng lui bang, mỗi ngày yên lặng theo Ngụy Diệp, cậu chơi trận doanh thì buff cho cậu, đi bí cảnh thì cùng đi, toàn bộ hành trình làm quán trà cũng tùy thời cung cấp năm loại nguyên liệu, hóa ra chuyện ngày đó là chính Độc tỷ vào acc Diệp Khanh. Đây là một câu chuyện tình đơn phương, đương nhiên đẳng cấp có thể lên tới 818 về tình đơn phương.
Độc tỷ thích Ngụy Diệp còn sớm hơn Ngụy Diệp thích sư tỷ, từ khi Diệp Khanh của Ngụy Diệp vẫn chỉ là một acc nhỏ. Khi cậu mới ở tân thủ thôn cùng cô tổ đội làm nhiệm vụ, Độc tỷ đã có tình cảm với vị nhị thiếu ga lăng này rồi. Sau đó hai người ngày càng thân nhau, Ngụy Diệp là một người rất nhiệt tình, còn giúp đỡ những người không biết xây dựng trang bị phụ ma, hỗ trợ đá ngũ sắc cho vũ khí, ghép đá các cấp cho bạn bè, nào ngờ Độc tỷ cho rằng đây sự dịu dàng cậu dành cho mình cô, vì vậy lập tức rơi vào tay giặc, thậm chí vì vài câu vui đùa của Ngụy Diệp mà luyện một acc Quân nương.
Sau đó lại biết được chuyện Thanh Y không login khiến Ngụy Diệp đau lòng, Độc tỷ nghĩ cơ hội đã tới. Mỗi ngày cô đều tới cùng trò chuyện với Ngụy Diệp, làm hàng ngày, khuyên nhủ cậu, an ủi cậu, trêu chọc cậu để cậu vui vẻ. Ngụy Diệp cũng thấy kỳ quái, nhưng hai người quen biết đã lâu, có thể nói là quan hệ bạn bè thân thiết nên cứ đồng ý cho cô cùng mình. Không ngờ Độc tỷ dám mở acc mình thả Trái tim chân thành cùng Thề non hẹn biển.
Giống như sấm sét giữa trời quang! Ngụy Diệp không ngờ kết quả lại như vậy, sau khi biết Độc tỷ là người thứ ba, rất nhiều bạn bè tới tìm Độc tỷ báo thù cho Thanh Y, mà bạn bè của Độc tỷ cũng không cam lòng chịu thua thiệt, đều nhảy ra bảo vệ bạn mình. Kết quả thành một trận tinh phong huyết vũ. Mà khi Diệp Khanh may mắn thoát khỏi trận hỗn chiến này mà logout lại nhận được tin khiến cậu đau lòng gần chết, Thanh Y muốn AFK.
Lại thêm một phát sấm sét giữa trời quang.