Nhưng cô chắc chắn không thể nào là phóng viên, bởi nếu là phóng viên chụp được ảnh như thế một là sẽ gọi đến cô và anh hai để trực tiếp ra giá đòi tiền. Hai là sẽ đăng ngay, sao lại đợi cho đến bây giờ, rõ ràng người này cố ý muốn đạp cô vào vũng bùn không ngóc đầu lên được.
Trong giới này cô đã đắt tội với ai, Trương Mẫn Chi sao rất có thể hiện tại cũng chỉ có cô ta mới có động cơ nhắm vào cô.
Trần Tuyết không biết cô đã bỏ qua một người còn đáng ghét hơn Trương Mẫn Chi, thế lực cũng lớn hơn Trương Mẫn Chi. Nhưng cô đoán đúng một nữa, Trương Mẫn Chi có nhúng chân vào chuyện này bởi vì cô ta là người thổi gió.
Năm phút sau QMy của Trương Quan Vũ xưa nay chỉ đăng tin tức về các bộ phim do anh đạo diễn, đột nhiên lại đăng một trạng thái ngoài lề.
"Rãnh nhớ về nhà ăn cơm, bố mẹ rất mong em."
Kèm theo đó là một bức ảnh cả hai cùng nhau selfie. Trong ảnh cô gái với nụ cười ngọt ngào tinh nghịch đang làm mặt xấu, người đàn ông bên cạnh vừa nhìn đã biết bị ép chụp cùng.
Tuy gương mặt xị xuống, nhưng đôi mắt lại đong đầy ý cười và cưng chiều. Nhưng đó không phải là ánh nhìn của một người con trai với người con gái, mà nó giống như đang nhìn cô em gái nhỏ trong nhà.
Rất nhanh Trần Tuyết liền chia sẽ lại trạng thái đó của Trương Quan Vũ kèm theo một câu.
"Vâng anh hai."
Chỉ một bức ảnh, hai dòng trạng thái không cần đao to búa lớn. Không cần mua tài khoản tẩy trắng, không cần khống chế tin tức, không cần phòng quan hệ công chúng hay ekip hùng hậu. Chỉ bấy nhiêu thôi, hai chữ "anh hai" đập tan tất cả mọi cuồng phong trên mạng. Những người đang hóng dưa bở không kịp trở tay, bị vả cho răng rơi đầy đất.
Khi Lý Cảnh Phong về đến nhà đã là đêm muộn, vừa vào đến phòng khách anh đã thấy một thân ảnh đang nằm co ro trên sô pha, chiếc chăn mỏng cũng rơi xuống sàn, anh khẽ nhíu mày.
Anh nhẹ nhàng đi đến bế cô lên Trần Tuyết đang ngủ, cảm nhận được hơi ấm và vòng tay quen thuộc cô theo bản năng rúc vào trong ngực anh, giọng nhè nhè ngái ngủ.
"Anh về rồi sao?"
"Ừm, sao không về phòng ngủ lại ngủ ở sô pha?"
"Em muốn đợi chồng em về, anh có phải chồng em không?"
Anh bật cười nhìn người con gái đang nũng nịu trong lòng mình khẽ cúi người hôn lên trán cô.
"Mệt lắm phải không em?"
"Đúng là rất mệt lâu rồi không có vận động nhiều như vậy, ông xã à anh có thể xoa bóp chân cho em không, nhứt lắm luôn á."
Bây giờ cô đã tỉnh ngủ hẳn, hôm nay cô thật sự rất mệt, hai cái chân mỏi nhừ luôn. Có chồng ở đây đương nhiên phải làm nũng rồi.
Lý Cảnh Phong nhìn cô vợ đang tỏ ra vô cùng đáng thương, anh thật sự không chống đỡ được bộ dáng này của cô.
"Ngoan ngoãn nằm đây đợi anh, anh đi tắm đã."
Anh đặt cô xuống giường rồi đến bên tủ quần áo lấy đồ đi nhanh vào nhà tắm. Nhìn bóng lưng anh khuất sau cánh cửa,Trần Tuyết bỗng cảm thấy mặt đỏ tim đập. Vì sao chỉ một cậu kia mà cô lại nghe ra ý tứ khác cơ chứ, không được không được đầu óc cô đen tối quá rồi.
Đêm đó đúng là Lý Cảnh Phong giúp cô xoa bóp chân vô cùng nghiêm túc và có trách nhiệm, chỉ có điều anh nói làm việc xong phải có thù lao. Ừm thù lao gì thì hiểu rồi nha.
☆☆Trong phòng bếp vào buổi sáng, Lý Nguyên Vũ ngồi đối diện với ba mình gương mặt sắc lạnh cùng đăm chiêu không hợp với lứa tuổi.
Lý Cảnh Phong hiểu con trai mình hơn ai hết anh khẽ thở dài.
"Không phải ba không cho con tham gia vào việc này, ba cũng sẽ không cản con dùng cách của mình để bảo vệ mẹ. Nhưng mà cho dù con thông minh đến đâu, thiên tài thế nào thì thế giới của người lớn và những hệ lụy của nó con không thể nào hiểu hết được. Lòng người và cách tồn tại trong xã hội là thứ phải trải qua tôi luyện. Không phải bất kỳ việc gì cũng chỉ cần hack đời tư cá nhân tung lên mạng là giải quyết xong mọi việc, con hiểu không?"
Đêm qua thằng nhóc này lại dùng chiêu cũ hack QMy muốn đăng những video của Liễu Ngọc lên mạng. Nhưng đó chẳng qua là những video nổi nóng, hay xem thường bắt nạt nhân viên mà thôi.
Cô ta là tiểu thư ngậm thìa vàng mà lớn lên, đương nhiên sẽ không có mấy tấm ảnh hay video nhạy cảm có thể phá hủy danh tiếng trong một đêm. Những video của Liễu Ngọc cùng lắm thì cô ta bị cho là kiêu căng, công chúa hình tượng xây dựng có chút tổn hại nhưng chẳng thấm vào đâu.
"Vậy chẳng lẽ ba không làm gì sao, bọn họ bắt nạt mẹ."
Nhóc không cam tâm, đêm qua ba đã chặn hết những thứ nhóc muốn phát tán.
"Ba sao có thể để người khác bắt nạt mẹ con, trong mắt con chẳng lẽ ba vô dụng đến thế à."
"Thế ba định làm gì?"
"Con biết vì sao Liễu Ngọc ngông cuồng không xem ai ra gì không, bởi vì sau lưng cô ta có nhà họ Liễu. Một khi chỗ dựa không còn cô ta còn có thể động đến mẹ con sao."