Vương Phi Vạn Tuế

Chương 58: Đại tướng quân " phu nhân"



" đa tạ các vị đã tin tưởng!"

Nàng cẩn trọng cúi người 90 độ trước các vị tướng quân, sau đó lại phân phó người lấy bản đồ địa hình ra tham khảo

" nơi đây núi cao vây quanh, chúng ta dựng trại tại phần đồng bằng nhỏ, trước hết cứ tìm đường lui bảo vệ lực lượng..."

Nàng nhìn quanh bản đồ, chỉ tay vào một con đường mòn

" chúng ta sẽ chọn đường này!"

Các vị tướng e ngại nhìn nhau, một người khá thân với Ngoại công nàng lên tiếng

" nơi đó vừa có sơn tặc hoành hành đường đi cùng không có, chỉ có đường mòn, nếu chúng ta đi như thế không bị lạc đường cũng bị sơn tặc vây hãm! chưa kể Bắc quốc sẽ bỏ qua!"

" đường như thế chúng ta còn chẳng dám nghĩ đến vậy họ sẽ để tâm sao? sơn tặc thì không vấn đề! núi Mộc Sơn này địa hình hiểm trở, chỉ cần cùng lão đại của chúng bàn bạc một chút liền ổn"

" nhưng..."



" nếu các vị đã chọn tin ta thì xin tin vào lời ta nói! tuyệt đối không đưa các vị vào đường cùng!"

" thuộc hạ sẽ làm ngay!"

A Nhị không chần chừ lập tức đồng ý

" khoan đã, cho một nhóm cung thủ giỏi lên núi ẩn nấp phòng ngừa nếu bị tập kích, một nhóm chuyên cận chiến ở lại đánh lạc hướng với ta, còn lại hộ tống các vị tướng quân cùng bách tính lên núi"

" vâng!"

A Nhị nhận lệnh lập tức thi hành, nàng vào phòng Tần Sở cho hắn dùng một viên thuốc cầm cự rồi ra ngoài tập hợp

.........

" những người có nhiều kinh nghiệm chiến đấu tự giác bước lên phía trước một bước!"

Liễu Vân một thân lam y đứng trước hàng vạn binh sĩ nghiêm nghị lên tiếng

Theo lời vừa dứt có khoảng 200 binh sĩ bước lên, độ tuổi đều đã ngoài ba mươi. Có lẽ ít nhất cũng phải tham gia năm mười trận đánh!

" các vị ắt hẳn đã biết lí do mình tập hợp ở đây, ta cũng không cần dòng do tốn thời gian nữa! nữa canh giờ tiếp theo chúng ta sẽ đánh với binh sĩ Bắc quốc, kéo dài thời gian để các vị tướng quân và bách tính Đông quốc ta đến nơi an toàn. Những người vừa bước lên một bước hãy qua đây nhận kiếm cùng áo giáp, những người không bước lên chỉ lấy áo giáp là được, không cần đổi binh khí!"

Các binh sĩ dù khó hiểu cũng không trái ý nàng. Mỗi thanh kiếm cầm lên đều nhẹ hơn hai phần nhưng độ sắc bén chỉ hơn chứ chẳng kém!

" loại kiếm này không khác mấy so với binh khí mà mọi người từng sử dụng, điều lợi hơn ở chỗ chúng rắn chắc và sắc bén hơn! các vị đã có nhiều kinh nghiệm chiến đấu ắt sẽ biết yếu điểm của con người vì vậy sẽ bao vòng hai, để các binh sĩ khác đánh tiên phong để không bị nghi ngờ, chúng ta chỉ cần cầm chân một khắc liền chạy về hướng ngược lại với núi Mộc Sơn, khi đó những người nhiều kinh nghiệm sẽ đánh tuyến đầu chặn đường lui của địch, chỉ cần đánh thêm nửa canh giờ liền rút quân vào rừng, còn lại để ta lo là được! còn ai thắc mắc không?"

" không có!"

Binh sĩ đồng thanh đáp lời

" được! lập tức thi hành!"

" rõ!"

Áo giáp binh sĩ mặc được nàng chế tạo bằng loại vật liệu rắn chắc kết hợp từng mắc xích với nhau, vừa mềm vừa chắc khó xuyên qua được nên giảm được sức nặng vốn có và chuyển động linh hoạt hơn nhiều

Đao kiếm chính là đúc rèn từ ' phế liệu' của các tiệm rèn sắt, nàng cho người thu mua tất cả về để đúc vũ khí và ám khí

(chương 12 có nhắc đến loại " phế liệu " này í ạ)

Đội cung thủ xuất phát trước tiên đi cùng với tiểu Tứ* dò đường trước, hai khắc sau thì binh sĩ hộ tống mọi người đi, chỉ còn nàng cùng một vạn binh sĩ ở lại cầm chân

*** tiểu Tứ: Tứ Dạ

Chẳng để họ chờ lâu, đội quân hùng hậu của tướng địch đã kéo tới, dẫn đầu là một nam nhân khá trẻ tuổi, cả hai đội binh đứng cách nhau khoảng 1 km thì dừng lại, mắt đối mắt

Nàng không cải trang mà chỉ mặc một bộ y phục gọn nhẹ, một áo giáp cùng thanh kiếm theo mình bấy lâu, dung mạo tuyệt sắc được lớp khăn che đi chỉ lộ đôi mắt nâu linh động mang một tầng lạnh lẽo, mái tóc dài được tết gọn rồi búi lên cố định bằng một vòng gỗ

Vị tướng quân cười mỉa mai, giọng điệu đầy chế nhạo

"ha~ Đông quốc các ngươi là rùa sao? lại để một nữ nhân nhỏ bé thay mặt đánh với ta?"

" nữ nhân thì sao? một nữ nhân người cũng không đánh lại thì có thể đánh với nam nhân?"

Giọng nàng không kiêu ngạo không tự ti, thanh âm trong trẻo lại chẳng ngọt ngào mà lạnh để thấu xương, bờ môi hồng dưới lớp khăn che mặt khẽ nhếch lên

" hừ! nữ nhân yếu đuối ngươi không ở nhà lo liệu mà lại ở đây lo việc của nam nhân? việc nặng nhọc thế này sao lại để một tiểu mỹ nữ ngươi lo liệu? chi bằng về đây bổn tướng quân sẽ sủng ái ngươi! hahaha"

Cùng theo tiếng cười của hắn là tràng cười nhạo của binh sĩ phía sau

Thâm tâm nghe hắn nói câu cuối cùng lại thêm vài phần khinh bỉ. Muốn bao dưỡng ta? hoàng đế cũng chẳng có tư cách! nhưng bây giờ không được kích động! hắn thích dùng khích tướng nàng liền bồi hắn đến cùng... chỉ là không biết hắn có gánh nổi đến khi trò chơi này kết thúc không!

Môi mỏng tăng độ cong, mắt lạnh đến thấu xương, tên tướng giặc thấy ánh mắt của nàng liền im bặt không cười nữa. Nếu lúc đầu hắn không thể nhìn ra nàng đang có cảm xúc và thái độ thể nào thì hiện tại ánh mắt nàng chỉ thấy khí lạnh chạy dọc thân người, một áp lực vô hình đè nén khiến họ khó nhọc kiềm chế sự run rẩy

Không chỉ quân đối diện cảm nhận được mà những binh sĩ sau nàng cũng cảm nhận được rõ ràng! quá... quá đáng sợ rồi! dù lúc nãy nàng nghiêm túc nhưng áp khí thế này chưa từng thể hiện dù là để thị uy hay thu phục lòng người thực giống... giống cỗ áp khí âm u từ Đại tướng quân!

Chỉ có điều khác biệt là khí thế từ nàng khiến người khác phải e dè khép nép, chỉ có thể ngước lên nhìn nàng như thần tử nhìn vị vua của mình, còn khí thế từ Đại tướng quân khiến người xung quanh phải sợ hãi dè chừng, phải cuối đầu hạ thấp giá trị tồn tại của mình

" tướng quân đây là muốn đánh trận hay là muốn châm biếm ta?"

Vẫn là chất giọng ấy nhưng ai cũng nghe ra nàng là đang mất kiên nhẫn!

" tấn công!"

" lên!"

Binh sĩ hai bên nhanh chóng hòa nhập vào trận chiến, hai người vẫn ngồi yên trên ngựa nhìn nhau không cử động

Áo giáp và đao kiếm va chạm vang lên những tiếng chói tai nhưng không hề có binh sĩ bị thương nặng, chỉ có vũ khí ngày một biến dạng!

Dù vậy nhưng vẫn là số lượng thắng chất lượng, quân địch có đến hơn hai vạn, quân ta chỉ vỏn vẹn một vạn, cầm cự được một khắc đầu liền trở thành phe yếu thế

Nàng trầm giọng nói với một binh sĩ bên cạnh

" nhanh chóng đến rừng U Linh tìm viện binh! chúng ta sẽ theo sau!"

" vâng!"

Binh sĩ ấy nhanh chóng chạy về phía cánh rừng phía sau lưng mình

" rút!"

Nàng hét lớn, binh sĩ nghe lệnh liền tập trung vào một nơi để phá vòng vây

Nàng thúc ngựa gia nhập trận chiến phá vòng vây từ bên ngoài

Vị kia cũng chẳng đứng xem kịch nữa mà cũng xông vào, mỗi một lần vung tay lại có vài người ngã xuống

Chẳng mấy chốc hai người lại đối mặt, từ ánh mắt cô thế thấy được một tầng hàn khí, hiện tại nàng không giống nữ nhân nhu mì hiền dịu mà là cảm giác của một tử thần đang thực hiện nhiệm vụ!

Từng đường kiếm đẹp mắt vung lên, kẻ đánh người đỡ một lúc hắn phát hiện nàng có sơ hở liền nhanh chóng vươn kiếm đến, Liễu Vân nhanh nhẹn né tránh nhưng trán đã lấm tấm mồ hôi, cố thêm một lúc liền cùng mọi người mở một đường chạy thoát

Tên kia hiếu thắng cho là nàng đang đến nơi có viện binh liền hạ lệnh truy đuổi, nhưng vừa vào bìa rừng liền mất dấu

Sắp xếp chỗ ẩn náu cho binh sĩ xong nàng liền nương theo hướng gió mở một lọ sứ trong ngực ra, mùi hương dịu nhẹ theo chiều gió mà phát tán xa hơn... đây chỉ là chút quà cho nam nhân tự cao kia phải học hỏi!

..._______...

...Mùng hai Tết chúc mọi người thật nhìu sức khỏe để làm việc mình muốn và mình thích nhaa ❤️...

...Năm mới thêm tuổi mới, trưởng thành hơn, mong là mọi người sẽ có trách nhiệm hơn với những gì mình nói và những việc mình làm...

...Cùng nhau cố gắng nha 😊😊😊...

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv