Vương Phi Bỏ Trốn

Chương 75: Tiểu nhân ti tiện.



Nạp Lan Tĩnh phá ra cười nói :

"Ai cung mong ước vậy tại sao bà không đi đi, đã nhận bao nhiêu lợi lộc từ việc bán mẫu thân ta không biết ơn thì thôi lại giở thái độ trào phúng, thật là ".

Tiếng nói lanh lảnh từ phía xa bước lên :

"Ngươi là dã chủng nào dám đến đây xấc xược với mẫu thân ta, biểu muội ngươi mà cũng xứng với Mạc gia ta hay sao, đừng có thấy Mạc gia giờ có tiếng tăm mà đến nhận họ nhận hàng ".

Nạp Lan Tĩnh ảnh mặt lạnh lùng quay lại, nhìn nữ tử có phần giống mình hai phần mà mỉm cười nói :

"Ta cứ tưởng tiếng chó sủa ở đâu, hóa ra là của vị cô nương này, nhìn về tuổi tác trong cũng có vẻ đã lớn nhưng cách búi tóc thì giống như chưa xuất giá, người thì cũng không đến nỗi nào mà ăn nói thật là không có học " .

Mộ Dung Phong bật cười, thê tử chàng ngày thường ăn nói nhỏ nhẹ không ngờ lúc chửi người cũng thú vị như thế.

Nữ nhân kia là Mạc Uyển Dung là nhị tiểu thư của Mạc phủ, nàng ta nhất thời bị chửi xéo tức giận không nói được lời nào chỉ giơ tay lên nói:

"Ngươi, ngươi...".

Nạp Lan Tĩnh lắc đầu nói :

"Ta nói không phải sao ngươi thái độ gì chứ, đã xấu xa cái nết còn không có, không biết quy củ gì cả ".

Lúc này thì Mạc phu nhân đã vô cùng tức giận rồi, biết nàng đến không có ý tốt liền nói :

"Chỉ là một nha đầu mà dám đến Mạc gia ta gây sự, phỉ báng nữ nhi của ta, người đầu bắt ả lại cho ta ".

Mộ Dung Phong lạnh lùng đi lên nói :



"Ta xem ai dám động vào thê tử của ta ".

Nhìn dáng vẻ cùng khí chất của nam nhân trước mắt Mạc Tư Đình có phần e dè, người này khí chất có vẻ không tầm thường e rằng là quý công tử của gia đình nào đó.

Mạc Tư Đình thấy vậy liền nói :

"Hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm mà thôi, xin hỏi vị công tử này xưng hô thế nào, là công tử của vị đại thần nào ?".

Lúc này Mạc Uyển Dung mới nhìn chăm chú vào nam tử bên cạnh nàng, chỉ một cái nhìn ả ta đã bị dung mạo của y làm cho mê đắm, chỉ có nam tử kiệt xuất như thế này mới xứng với ả ta.

Nạp Lan Tĩnh thấy Mạc gia đánh chủ ý lên chàng thì mỉm cười nói :

"Chàng ấy là vị hôn thê của ta, là con của đại quan trong triều, còn về danh tính thì không thể tiết lộ được ".

Ánh mắt của Mạc Uyển Dung sáng bừng lên, ánh mắt ả ta càng chăm chú và lộ liễu hơn.

Nạp Lan Tĩnh thấy mình đã đạt được ý đồ liền để thuộc hạ đưa lễ vật lên rồi nói :

"Lễ vật này là ta thay mẫu thân đã mất của mình thắp hương cho nội tổ đã mất.

Lần này ta xuôi Giang Nam chỉ muốn hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của mẫu thân mà thắp hương cho nội tổ chứ Mạc gia không đáng để ta bước chân vào, thời gian này ta sẽ ở lại Giang Châu một thời gian thay mẫu thân làm tròn đạo hiếu với nội tổ đã mất coi như an ủi linh hồn mẫu thân trên cao."

Nói xong nàng liền cùng Mộ Dung Phong rời đi để lại ánh mắt tức giận của Mạc phu nhân cùng Mạc Uyển Dung.

Nàng ta tức giận đi đến rồi nói :

"Thật là một ả nữ nhân xấc xược, phụ thân tại sao người không trừng phạt ả, để ả ta mắng nữ nhi và mẫu thân như thế".

Ả ta khinh thường nhìn hộp quà mà nàng vừa bỏ đẩy nói :



"Đồ của nữ nhi thiếp thất thì có gì quý giá chứ ".

Mạc Tư Đình thấy nữ nhi tức giận thì liền nói :

"Nữ nhân đó ta không nói làm gì nhưng nam nhân đi cùng thân phận không đơn giản, người đó khí thế bất phàm e là người chúng ta không thể động được, trước mắt cứ án binh bất động đã ".

Nói rồi Mạc Tư Đình mở hộp lễ vật ra, lễ vật trước mắt khiến cho hãn ta giật mình, bên trong có rất nhiều đồ quý giá, hầu như đều là vật ngự ban trên đó khắc vô cùng rõ ràng.

Hắn ta vội thờ phào, cũng may lúc đó không đắc tội với nam nhân đó, nhìn số lễ vật này chắc chắn nam nhân lạ mặt kia là đại công tử nhà quan đại thần.

Mạc Uyển Dung thấy phụ thân im lặng suy nghĩ liền nói :

"Phụ thân sợ gì ả ta chứ, phụ thân quên là đại tỷ là thiếu phu nhân của Lam gia à, nhà Tổng đốc ở thành Giang Châu này ai mà không nể mặt chứ ".

Mạc Tư Đình liền quay sang nói :

"Thiển cận, con đừng coi thường nam nhân đó, nếu ta không đoán lầm ngay cả Tổng thành Giang Châu này cũng phải nể mặt nam

nhân đó mấy phần, nhìn vài số lễ vật này đi hắn không tầm thường đâu".

Nghe phụ thân nói vậy Mạc Uyển Dung càng cảm thấy thích thú hơn, ả ta thẹn thùng nói :

"Phụ thân nếu mà nữ nhi có thể gả được cho người như thể không phải nữ nhi sẽ là cáo mệnh phu nhân hay sao ?".

Mạc phu nhân thấy vậy cũng nói thêm vào :

"Đúng đấy lão gia người xem Dung nhi nhà ta xinh đẹp như vậy có bao nhiêu các công tử si mê nếu có thể thì nam nhân như thế mới xứng với Dung nhi nhà ta."

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv