Hôm nay là một ngày trong xanh mây trắng, Finn Wilson ngồi trên ghế gỗ ở vườn hoa phía Đông, nhưng tầm mắt không dành để ngắm cảnh, mà là nhìn về phía hàng rào bên kia tường, nếu y nhớ không lầm thì ở đó có một góc tường bị hỏng, đủ sức để y leo lên nhảy xuống mà không ảnh hưởng đến con.
Những ngày gần đây do y an phận hơn rất nhiều nên người canh gác cũng mất cảnh giác với y, chờ người canh gác lơ là không chú ý, Finn Wilson đã lén chuồn đi, chạy đến bức tường đằng sau khu vườn.
Nhờ có cơ thể nhỏ bé nên y được cây cối xung quanh che lấp, giúp cho y có thêm chút thời gian để chạy trốn.
Finn Wilson sắn tay áo lên tìm một cục đá gần đó để làm bệ đỡ cho mình leo lên, mọi hành động đều suôn sẻ đến nghi hoặc, cả quá trình đều chẳng có ai nhảy ra ngăn cản nên y cũng không còn lo lắng nữa, bình tĩnh leo lên trên tường.
Chân phải vừa đặt lên mặt tường còn chưa đặt nửa người qua, thì đã bị giọng nói trầm ấm đằng sau làm khựng lại.
Felix Evans đứng dưới đất ngẩng đầu nhìn 'thạch sùng nhỏ đang ôm tường trước mặt, mỉm cười hỏi. (2)
- Em có thể cho ta biết lý do vì sao đời trước em lại chạy trốn khỏi cung điện không?
- ... - Finn Wilson đang ngại đỏ cả mặt vì hình tượng bây giờ của mình, làm gì còn tâm tư mà nói chuyện với anh, giờ y không dám bỏ chân xuống luôn đây này!
Mãi một lúc sau Finn Wilson mới lên tiếng, y thả chân xuống đất quay đầu lại nhìn Felix Evans không muốn nói sự thật cho anh biết.
- Nếu em không có lý do thì sao?
- Không sao, ta không ép em. - Felix Evans cũng không muốn quan tâm nhiều đến chuyện này, việc đã qua anh không muốn nhắc lại nữa, chỉ lo người trước mặt sẽ lại nhớ tới những kí ức không tốt của đời trước.
Finn Wilson vừa định bước chân xuống đất thì Felix Evans đã nói thêm một câu khiến y ngại đỏ cả mặt, y còn đang định giả vờ nói bản thân muốn nhìn phong cảnh nên mới leo lên đây 'ngắm' xíu rồi về chứ không hề có ý định bỏ trốn hay gì đâu.
- Lần chạy trốn kia em may mắn thoát được là vì chạy sau lưng ta, lần này em nắm chắc bao nhiêu phần trăm chạy thoát dưới mắt của ta đây? - Felix Evans vừa nói vừa mỉm cười nhìn y. (1)
Bây giờ y nói cục gạch này là nó tự xuất hiện còn được không, y chỉ vô tình đạp phải thôi.
- Hửm, nói thử xem Finn Evans. (1
- ...cái đó. - Finn Wilson lần đầu tiên được nghe đằng sau tên của mình là họ của anh thì hơi ấp úng, không biết nên mở lời thế nào, cảm xúc vô cùng hỗn loạn. - Họ của em.
- Em không biết hay giả ngốc thế, em sắp trở thành vợ hợp pháp của ta, khi có gia đình thì người vợ bắt buộc phải theo họ chồng, điều này còn phải để ta dạy em sao?
- Không phải, em...
- Em nhắm chạy thoát không? - Felix Evans ngồi phịch xuống đất, từ phía dưới ngẩng đầu nhìn Finn Wilson ở trên cao, đáy mắt chứa ý cười. - Hay ta lại giả vờ ngủ giống như những lần trước rồi chấp em chạy năm bước trước nhé?
Felix Evans che môi mỉm cười, giọng nói sâu xa.
- Nhưng đầu tiên chúng ta phải làm chuyện trước khi ta ngủ đã, chắc em vẫn nhớ đó là chuyện gì chứ?
- ... - Finn Wilson nghe xong liền nhớ đến hình ảnh mơ hồ kia không khỏi nhũn cả người, cảm thấy cục đá dưới chân mình như có ngọn lửa đốt, vội đi xuống ấp úng nói. - Không, không cần nữa, em không...
Y còn không nghe rõ lời nói trong giọng của anh sao?
Nếu nói thô ra chính là: Em còn chạy một lần nữa thì ta ch*ch chết em.
Ai nói chứ, y là y tin ngài ấy nói được làm được đấy!
- Tiếc thế cơ à?
Khuôn mặt của anh không cần lộ liễu vẻ tiếc nuối đến vậy đâu.
Finn Wilson không muốn nói chuyện với Felix Evans nữa, từ từ lùi về sau rồi quay đầu bỏ chạy tránh xa người đàn ông biến thái này.
Một tuần sau khi bị bắt về 'giam lỏng' trong cung điện, Finn Wilson cuối cùng cũng nghe được tin tức về hôn sự của đế vương Evans, đúng như dự kiến của y, ngay khi thông báo cho toàn thể người dân đế quốc Evans việc y là vương hậu tương lai, rất nhanh cung điện nhận về nhiều phản ứng trái chiều.
Giống như một hòn đá bị ném xuống mặt hồ tĩnh lặn, dấy lên từng đợt sóng làm những sinh vật sống trong nước bị giật mình.
Từ lúc thông báo hôn sự xong Finn Wilson cũng ít thấy bóng dáng Felix Evans xuất hiện trước mặt y hơn, đi cùng với sự biến mất đó là những lời nói ác ý và thái độ của người trong cung điện.
Họ hình như e sợ y hơn, lúc nói chuyện còn phải suy nghĩ một lúc mới dám nói.
Điều này thực sự rất khác so với việc ở đời trước, đời trước khi thông báo xong hôn sự của đế vương Evans thì y chẳng thể ngẩng đầu lên nổi, cũng bắt đầu cho chuỗi ngày ác mộng.
Felix Evans ngồi trên ngai vàng của mình nghe hết người này đến người khác xin gặp riêng, nhưng chung quy đều là cầu anh suy nghĩ lại về mối hôn sự này, ngay cả anh trai của Finn Wilson cũng xin diện kiến đến nói chuyện với anh, van anh tha cho em trai của mình.
Nguyên văn thần nói và anh đáp là:
Bệ hạ thần cảm thấy vương hậu mới này không thích hợp, mong ngài suy nghĩ cẩn thận ạ, nếu hôn lễ này được tiến hành thì e là lòng dân chúng sẽ không ổn, sinh ra bạo loạn.
Hợp hay không không quan trọng, quan trọng là chuyện ta đánh dấu em ấy đã không thể bàn cãi.