Sau vụ việc Finn Wilson bị đẩy ngã và buộc phải 'giam lỏng' trong phòng, thì hôm nay là ngày đầu tiên y được
Felix Evans gật đầu cho đến khu vườn phía Đông tắm nắng. Vì Felix Evans đang bận trong phòng họp nghị sự nên chưa thể đến, cho nên Finn Wilson chỉ có thể ngồi tắm nắng cùng với một vài cung nữ xung quanh.
Các cung nữ hiện tại chăm sóc y đều là người được Felix Evans chính tay tuyển chọn, những cung nữ trước đều bị anh đuổi hoặc điều đi làm những công việc khác, cũng vì vậy đội hình cung nữ hiện tại làm việc rất tốt, cần thận chăm sóc và tâm sự với y hệt như những người bạn với nhau.
Bầu trời hôm nay rất trong, những đám mây giống tựa như sinh vật dưới biển, tự do 'bơi' trong 'biển trời' mênh mông, ánh nắng hôm nay cũng không gắt như những ngày khác, sự dịu dàng đó thể hiện rõ ở việc làn da không bị bỏng rát.
Những đóa hoa với nhiều loại được thợ vườn chăm sóc vô cùng tỉ mỉ, ngoài những màu sắc xinh đẹp của mình còn pha nhiều hơn màu xanh lá của những bụi cây xanh ươm, làn gió không biết từ phương nào thổi đến làm lay động bức tranh thiên nhiên, khiến người ngồi bên trong bức tranh cảm nhận được sự tươi mát của khu vườn thu nhỏ.
Mà Finn lại rất thích không khí như này.
Vì đó là một sự kết hợp của trên trời và dưới đất, cả hai tuy xa cách không thể chạm vào nhau nhưng lại có một ý nghĩa và mối liên kết không thể nào tách rời, vì trời sinh ra là vì đất, và đất sinh sôi là nhờ có bầu trời.
Trong lúc Finn Wilson đang ngồi nói chuyện với một cung nữ, thì Felix Evans đã đi đến khu vườn phía Đông, các cung nữ đang đứng xung quanh thấy bệ hạ đến liền đứng thành hàng nghiêm túc hành lễ với anh. Finn Wilson cũng quay đầu lại nhìn anh, y mỉm cười vẫy tay gọi anh lại ngồi cùng mình.
Các cung nữ hiểu chuyện không ở lại làm ảnh hưởng đến bầu không khí của hai người, bọn họ lật đật thu dọn vật dụng rời đi, nhường lại không gian cho hai người. Felix Evans ngồi bên cạnh Finn Wilson, anh vươn tay lấy tách trà đã được cung nữ trước đó rót, nhấp một ngụm.
Finn Wilson hỏi anh đã xử lý xong hết các việc phải làm chưa, Felix Evans lắc đầu quay lại mỉm cười nhìn y.
Chưa, ta trốn việc qua đây ngồi với em....như vậy không ổn lắm. - Finn Wilson đang ngầng đầu nhìn bầu trời trên cao qua lớp vòm của khu vườn, nghe vậy thì quay đầu nhìn anh lắc đầu.Nhưng nhớ người quá thì phải làm sao đây?Đúng là nên đi, nếu không sẽ ảnh hưởng công việc. - Finn Wilson nghiêm túc cân nhắc thiệt hại, cuối cùng mới cho ra đáp án.Felix Evans ở bên cạnh mỉm cười, gật đầu đồng ý cách nghĩ này của y. Ngồi được một lúc thì Finn Wilson nhớ đến chuyện bản thân từng chạy trốn nhưng không thành, đây là chuyện y đã thắc mắc rất lâu mà quên mất.
Vì sao ngài lúc nào cũng bắt được em sớm vậy? - Finn Wilson khó hiểu hỏi.Không phải đã nói rồi sao? Em để lại quá nhiều sơ hở. - Đáy mắt của Felix Evans chưa từng rời khỏi khuôn mặt của người bên cạnh, dù xung quanh có rất nhiều cảnh đẹp, trăm hoa đua nở khoe sắc dưới ánh nắng nhẹ nhưng những thứ đó không thể lọt nổi vào đáy mắt đã đầy bóng hình kia.Thành Frost thì sao, em ko tin ngài lại may mắn như vậy, nếu không kiếp trước em chắc chắn không thể chạy thoát. - Finn Wilson nghiêm túc suy nghĩ lại cảm thấy rất có lý.Vì thời điểm y rời khỏi nhà Brown là vì biết Felix đã phát hiện chỗ y ở, trước khi rời đi y chắc chắn bản thân sẽ không để lại dấu vết, đã vậy thời điểm y xuất phát đến thành Frost cách nhà Brown ở một khoảng rất xa, dù cho pheromone có giữ mùi lâu cũng không thể rõ đến mức dẫn đường cho anh được.
- Em có tin vào độ phù hợp có thể thay đổi không?
...ý của ngài là gì?Hay em thật sự không biết có 'gián điệp' bên cạnh mình? - Felix Evans nghĩ đến gì đó khẽ mỉm cười.Ngài nói dễ hiểu hơn đi. - Finn Wilson thực sự không theo kịp mạch não của người đàn ông này rồi.Em còn nhớ đời trước mức độ phù hợp pheromone của hai chúng ta rất thấp không, nhưng hiện tại mức độ phù hợp của hai chúng ta lại rất cao, em không hoài nghi gì à? Vì sao độ phù hợp lại thay đổi?...em không biết. - Finn Wilson quả thật cũng không rõ vì sao lại thay đổi, phải chăng là hiệu ứng cánh bướm?Còn về gián điệp thì....- Felix Evans nói được nửa chừng lại thì dừng lại, đồi mắt lam nhẹ cúi xuống nhìn về phía chiếc bụng tròn của y đang dần hình thành con của cả hai. - Ta cảm nhận được có ai đó hết mình dẫn đường cho mình, những lúc vào giấc ta sẽ luôn nằm mơ thấy một bóng dáng lấp ló trong sương mờ, lúc có hình dáng của một bé trai, lúc lại có hình dáng một bé gái nhưng chắc chắn là một đứa trẻ, đứa bé đó liên tục khóc nháo không cho ta ngủ, mãi đến khi ta tìm được em thì trong giấc mơ đứa bé đó mới chịu yên ổn một chút.Nghe thấy lời của Felix Evans nói, Finn Wilson cảm thấy rất ba chấm vì bị 'phản bội'. Hóa ra hành trình ôm con bỏ trốn của y đã bị tiết lộ từ khi lên đường rồi, hung thủ chẳng phải ai khác chính là đứa nhỏ y hằng đêm tâm sự này.
- ...con bán đứng ba à? - Finn Wilson cúi đầu trách yêu đứa bé trong bụng, hình như đứa nhỏ không ngờ cha lớn sẽ đồ hết lỗi cho nó nên rất uất ức, vội đánh một cái vào bụng y tỏ vẻ bất bình.
Rõ là bé có công giúp cha lớn tìm ba nhỏ, nhưng lại bị coi là 'gián điệp'! (*
Felix Evans thấy phần bụng của Finn Wilson nhô lên khi bị ba nhỏ hỏi tội thì bật cười, anh nâng tay xoa nhẹ chỗ vừa nhô lền kia, sau đó chọc chọc nhẹ vào.
Sao, ghét cha lắm phải không, đêm nào cũng xuất hiện phá giấc ngủ của cha....đừng chọc con nữa, ngài không sợ con sinh ra ghét mình à?Sao phải sợ chứ, ghét thì cứ ghét, ta cũng không giỏi làm trẻ con thích mình, chỉ cần lúc em lại bỏ trốn con vẫn đứng về phía ta là được. - Felix Evans vô cùng kiêu ngạo khi có đồng minh đứng cùng thuyền với mình. - Em thấy đứa nhỏ em vất vả mang chạy trốn lại bán đứng em dẫn đường cho ta không, đây gọi là chiến lược đánh lạc hướng kẻ địch....- Finn Wilson tức muốn đánh người, y đứng dậy mặc kệ ai đó còn đang tự hào với đồng minh của mình mà rời đi.Này em giận à, đừng đi mà, ta giỡn thôi, không phải kẻ địch là ta nói nhầm, tối nay đừng nhốt ta ngoài phòng nha? - Felix Evans hoảng sợ vội đứng dậy đuổi theo y....em nào dám nhốt ngài bên ngoài? - Finn Wilson đi đằng trước lạnh nhạt nói.Em đuổi ta về phòng chứ có làm gì đâu. - Felix Evans đã quá quen với hình phạt này của y rồi, lần nào lôi ra cũng đều có tính sát thương cao!Hừ.