Ngày Felix Evans đến thời kì mẫn cảm lá thư anh cầm trước khi mất ý thức là từ Finn Wilson gửi đến, nhưng vì không thể đọc được nên nó vẫn còn nằm nguyên trên bàn. Finn Wilson trong lúc vào lều của anh phát hiện bức thư chưa được mở thì vội giấu đi, trùng hợp lúc này Felix Evans lại bước vào, sau đó anh bắt y phải mở lá thư và đọc cho anh nghe.
Finn Wilson không tránh được chỉ có thể đỏ mặt ấp úng đọc lá thư mình từng viết, ẩn chứa biết bao cảm xúc giấu trong những con chữ. Bên trong căn lều mờ ảo là giọng nói nhẹ nhàng của y, Felix Evans ôm người từ phía sau chăm chú nghe y đọc từng lời trong lá thứ viết.
Ánh sáng của ngọn nến phản chiếu lên khuôn mặt của hai người tạo ra một bầu không khí ấm áp, đôi mắt của cả hai dưới màu sắc cam nhẹ cũng nhiễm phải chút dịu dàng ẩn chứa trong đó.
"Thư gửi Felix,
Đây là lần đầu em viết thư nên không biết ghi như này có đúng không?
Những ngày gần đây ở chiến trường ra sao, ngài có an toàn không em ở cung điện thực sự không biết, cũng vì không rõ tình hình ở nơi ngài nên em rất lo lắng, ngài phải ngủ đủ giấc và ăn uống thật tốt. Trên chiến trường nhất định không được để bản thân bị thương nặng, mặc dù yêu cầu này của em tuy có hơi vô lý.
Những ngày gần đây có nhiều chuyện xảy ra trong cung điện lắm, mọi người chăm sóc em rất tốt, còn có mẹ của em cũng đến chăm em nữa, mặc dù vẫn còn rất ngại khi nói với bà, nhưng em đã cố gắng bắt chuyện một cách thoải mái nhất để bà không phải thấy khó chịu.
À còn nữa, bé con dạo gần đây đã bắt đầu phản ứng với tiếng nói của em rồi, con rất ngoan và khỏe mạnh nên ngài không cần lo lắng, những ngày gần đây con cũng bắt đầu ăn rất nhiều, đôi khi thèm ngọt lại thèm chua, khấu vị của con em thật không đoán được. Mọi người bắt đầu bàn xem đứa bé mang giới tính gì và khuôn mặt ra sao rồi, thật sự là dựa vào khẩu vị của con em cũng không biết nên hình dung ra sao nữa.
Em viết cũng nhiều rồi nên dừng bút thôi, à phải rồi, ngài mau về nhé....
Căn phòng ngài chuẩn bị cho em nhạt mùi rồi, em lo lắm.
Thực sự rất nhớ ngài, Finn."
- Ta cũng nhớ em. - Felix Evans tựa trán vào hõm cổ của Finn Wilson khẽ thì thào.
Finn Wilson im lặng không nói gì, mặc dù cả hai đã giải quyết hầu hết tất cả các khúc mắc ở trong lòng, nhưng có một vài chuyện Felix Evans chưa từng chịu nói cho y, hoặc có thể là vì y chưa từng hỏi người. Nhưng bất kể là chuyện gì y đều muốn dành ra một khoảng thời gian nào đó để cùng anh đối diện với nó, không thể để quá khứ chen lấn mãi như vậy được.
Trải qua kỳ mẫn cảm này Finn Wilson mới hiểu rõ khúc mắc còn lại của mình là gì, có lẽ đời trước y quả thực đã trốn tránh hiện thực quá nhiều, đến mức chẳng biết sự thật đằng sau nó như thế nào. Những ngày mẫn cảm đó
Felix đã phải nhẫn nhịn dục vọng của mình chỉ vì thấy được sự phản kháng trong ánh mắt của y, nghĩ xem một al - pha cấp cao phải có tình cảm lớn bao nhiêu mới có thể kìm lại dục vọng để không làm tổn thương y.
Ngoài giúp Felix Evans giải quyết nhu cầu từ bên ngoài nhưng y biết chỉ nhiêu đây là không đủ, khi nằm trong lòng của anh, cảm nhận nhịp thở đều đều của người đàn ông trái tim của Finn Wilson như thắt lại. Đau đớn nhìn bọng mắt thâm quần của người vì kìm nén dục vọng đã đánh không biết bao lần với bản thân, y giơ tay lên chạm nhẹ vào mí mắt của anh khẽ thì thào.
- Chờ em, một chút nữa thôi.
Felix Evans thấy Finn Wilson không lên tiếng cứ ngồi bất động nhìn chằm chằm vào lá thư, anh lo lắng lay nhẹ y.
- Finn, sao vậy?
Finn Wilson không ngờ bản thân vậy mà lại vô thức nhớ đến những ngày trước, y lắc đầu quay người lại ôm người đàn ông, đáp lại.
Không sao, đánh trận này xong chúng ta về nhà nhé?Ừ, sẽ không lâu đâu. - Felix Evans một tay ôm eo của Finn Wilson, tay còn lại âm thầm cất lá thư y viết tay đi. -Không phải em bảo đang phân vân giới tính của con sao?
Đầu Finn Wilson bật ra một dấu chấm hỏi, vì sao anh lại bẻ lái sang câu chuyện khác rồi?
Cùng nói chuyện trong lá thứ em viết xem.Được.Mẹ của em đến chăm em à?Ừm.Thực ra người thân của em cũng không hẳn là đáng trách, đời trước họ đã dành rất nhiều thời gian để tìm chứng cứ minh oan cho em, nhưng ta nghĩ ngoài chuyện đó ra còn là vì danh tiếng của bọn họ nữa.Ra là vậy, em cũng chưa từng trách họ, những gì có được ngày hôm nay đều là nhờ họ giúp đỡ, nếu em đủ mạnh mẽ có khi đã không xảy ra chuyện đáng tiếc như đời trước.Đừng nói vậy, là lỗi của ta. - Felix Evans không để y tự trách mình, đã nói sang chuyện khác. - Em nghĩ bé con sẽ là trai hay gái?Em không biết, ngài biết không?
Hừm. - Felix Evans gãi gãi cằm trầm tư nhìn vào chiếc bụng lớn của y, bình thường khi mang thai quá trình sinh trưởng của một đứa trẻ không thể quá lớn, mà Finn Wilson được dự đoán là sắp sinh lại có phần bụng lớn hơn những người mang thai bình thường, khẩu vị lại lên xuống thất thường.Ngài sao vậy?Nhỡ con có hai giới tính?
...- Finn Wilson đánh nhẹ vào vai của Felix Evans, cau mày trách mắng. - Ngài nói như vậy chẳng khác gì nói con có vấn đề.Em lại trách oan ta! Nhìn xem các bụng nhỏ ban đầu của em đã lớn đến mức bất thường rồi này. - Felix Evans chọt nhẹ vào cái bụng của y.Là do em ăn nhiều!Được được, em ăn nhiều nên con mới lớn trong bụng em.