Chẳng biết có phải Finn Wilson có khó chịu gì trong người hay không, chỉ là từ khi y đến lều của hoàng tử Smith thăm người xong thì mặt nặng mày nhẹ với Felix Evans, ngoài việc ban ngày giải quyết các chuyện nhỏ còn lại ra, ban đêm anh còn phải chịu những hành động giận dỗi của y.
Lúc ngồi ăn cơm y sẽ cố ý bỏ lại những món ăn được anh gắp vào bát ra ngoài, lúc ngủ sẽ đẩy anh ra không cho người chạm vào mình, hại anh có giường lại phải lót nệm ra ngủ dưới đất lạnh. Đỉnh điểm là y còn không cho anh chạm vào con, sẽ luôn đánh nhẹ vào tay anh nếu anh chạm vào bụng mình, đôi khi còn lườm anh một cái cho bỏ ghét.
Felix Evans thực sự không thể chịu được nữa, ngày nào trên bàn làm việc đều nghĩ bảy bảy bốn chín lý do anh bị y giận nhưng lại chẳng tìm ra được nguyên nhân, khiến anh rất lo và ảnh hưởng công việc. Chỉ đành đến lều của Aaron Smith hỏi, dù sao lần cuối cùng trước khi y có thái độ đó với anh là gặp cậu ta.
Vì Aaron Smith trước đó chịu ảnh hưởng pheromone của Felix Evans nên tạm thời chưa thể rời giường về lại đế quốc của mình, Zephyr Smith mặc dù rất muốn đưa người về nhưng nghĩ đến tình trạng của em trai, hắn chỉ có thể giao sự an toàn của em mình cho anh em Wilson.
Còn vì sao lại không phải là Felix Evans thì...nhỡ đâu tên alpha điên đó lại nổi khùng bóp cổ thằng bé thì sao? Zephyr Smith có điên mới để tánh mạng của em trai cho tên điên đó!
- Này, nói chuyện chút. - Felix Evans vén rèm của Aaron Smith lên, không có thái độ hối lỗi vì đã làm người ta phải nằm giường gần một tháng hơn, anh lấy một cái ghế gần đó ngồi xuống. - Finn và cậu đã nói gì với nhau vào hai ngày trước.- Thái độ gì đây? - Aaron Smith đang được Nathan Wilson đút thuốc, nghe thấy giọng nói thiếu đánh của anh thì cau mày.
- Này, anh thân với cậu ta khi nào vậy? - Felix Evans ra hiệu nhìn về phía Nathan Wilson.
Nathan Wilson hành lễ với Felix Evans, nhưng lại không dám trả lời câu hỏi của anh.
- Này tôi đang hỏi cậu đấy, đừng có mà đánh lái sang chuyện khác. - Aaron Smith cau mày.
- Tôi ra ngoài trước, em cần gì nhớ nói tôi. - Nathan Wilson cúi đầu ngoan ngoãn nhường không gian lại cho hai người.
Đợi Nathan Wilson vừa đi, omega yếu đuối đến cả cánh tay cũng không nhấc nổi phải nhờ người khác đút ban nãy, thoáng cái đã cau mày khoanh tay ngồi trên giường, nhìn về phía Felix Evans.
- Ồ, cậu còn có mặt này à? Anh cậu có biết không?
- Nói tiếng người.
- Hai ngày trước Finn đến lều của cậu, hai người đã nói gì?
- Sao lại hỏi vấn đề này? Bị y giận rồi à? - Aaron Smith nhìn khuôn mặt bị nói trúng tim đen nên nhăn lại của anh liền cười nắc nẻ.
- Cậu biết chuyện gì đúng không? - Felix Evans đen mặt hỏi.
- Không, y chỉ đến thăm tôi cũng như thay mặt cậu xin lỗi rồi thôi.
- Hết rồi? - Felix Evans hoài nghi.
- Ừ, hết rồi. - Aaron gật đầu.
- Em ấy có biểu hiện gì lạ không? - Anh không tin một người dễ tính như y đột nhiên lại có thái độ khó ở như vậy.
Nghe thấy Felix Evans nói vậy Aaron Smith tính bảo là 'không' nhưng đột nhiên khựng lại, nhớ đến thái độ khác thường của y lúc vào lều, cũng chẳng biết có phải lạ hay không, nhưng cứ nói trước đã.
- Biểu hiện lạ thì có đấy.
- Là gì?
Aaron Smith chỉ vào đôi môi đỏ mọng của mình, cười nhếch mép.
- Y cứ nhìn môi tôi miết, tôi hỏi y có phải là Felix hôn không đủ không, xong y đỏ mặt đứng lên rời đi.
- ... - Felix Evans thực sự không ngờ chỉ có việc này, anh đứng lên chỉ vào Aaron Smith, mãi một lúc sau mới nói nên lời. - Cậu, đáng lẽ y nên giận cậu chứ!?
- Có thể là giận cá chém thớt?
Felix Evans không nói gì, nhưng cũng coi như ngầm thừa nhận suy đoán này của Aaron Smith, dù sao Finn cũng đang mang thai tính cách thất thường cũng là chuyện dễ hiểu. Không còn chuyện nào muốn nói nữa, Felix Evans hỏi thăm vài câu với cậu rồi ra khỏi lều.
Ngày thứ bốn sau khi Finn Wilson giận anh, cũng như mọi lần khác cả hai đều cùng ngồi ăn trên một bàn cơm, anh gắp bao nhiêu y vớt ra bấy nhiêu. Tuy nhiên hôm nay lại đặc biệt phá lệ, bữa cơm vừa mới được dọn dẹp xong, cả hai cũng chuẩn bị lên giường ngủ thì Finn Wilson lại lên tiếng.
- Ngài đến lều của hoàng tử làm gì? - Giọng nói lạnh lùng nghe không rõ cảm xúc.
- Ồ, chịu nói chuyện với ta rồi cơ đấy. - Felix Evans đang trải giường cho Finn Wilson, nghe thấy người nào đó sau bao ngày cuối cùng cũng chịu nói với mình thì cười mỉm.
- Em đang hỏi ngài đấy. - Finn Wilson cau mày, trong giọng nói không cho phép có thêm người thứ hai đặt câu hỏi.
- Ta có việc muốn hỏi. - Felix Evans thành thật trả lời.
- Ngài hỏi cái gì?
- Hỏi em và cậu ta đã nói chuyện gì.
- Vì sao?
- Vì như này này. - Felix Evans nói một câu không đầu không đuôi xong thì chồm người về phía y, vươn tay với ý muốn chạm vào người, nhưng không ngoài dự đoán người nọ lại tránh né. - Đấy!
- - Finn Wilson còn đang giận lẫy vô thức né tránh.
- Nói xem, ta đã làm gì khiến em giận? - Felix Evans ra hiệu bảo y lên giường ngồi, còn mình thì bắt đầu trải nệm dưới đất.
Finn Wilson ngồi trên giường chăm chú nhìn anh đang trải nệm ra ngủ, y mím môi bình tĩnh lên tiếng.
- Đời trước em từng thấy ngài và hoàng tử Smith hôn nhau khi ngài phát điên.