Vương Gia, Vương Phi Muốn Hưu Người

Chương 35: Tham Gia Yến Tiệc



Chớp mắt, Tết sắp đến.

Tô Tử Nguyệt nhớ đến Tết ở thời hiện đại, một nhà cùng nhau ăn bữa cơm đoàn viên, nhất thời có chút thương cảm, cũng không biết đời này, còn có thể gặp lại người nhà không.

Nghĩ đi nghĩ lại, nước mắt trong khóe mắt rơi xuống, vừa lúc Phong Thiên Tước đi vào nhìn thấy.

Thanh âm của hắn hơi ngưng lại, phảng phất có chút kinh hoảng: "Nàng làm sao?"

Tô Tử Nguyệt đưa tay lau nước mắt, xinh xắn cười một tiếng: "Không có việc gì, chỉ là có chút nhớ người nhà."

Phong Thiên Tước nghĩ tới đám người long lang dạ sói phủ Thừa Tướng, có ai đánh giá để nàng nhớ? Nàng bị ức hiếp, bị vũ nhục, bị hắn khiển trách xử phạt cũng không thấy bất cứ người nào ở phủ Thừa Tướng quan tâm nàng.

Hắn đương nhiên không biết Tô Tử Nguyệt nhớ không phải là những người đó.

Nhưng Phong Thiên Tước lại muốn thành toàn cho nàng: "Hôm nay trong cung cử hành yến tiệc, người của phủ

Thừa tướng đều đến, ta sẽ đưa nàng cùng đi."

Tô Tử Nguyệt kinh ngạc: "Vương gia muốn dẫn ta đi?"

Phong Thiên Tước đi tới gần nàng: "Nàng là Vương phi của ta, sao không thể đưa nàng đi? Hoàng thượng chẳng phải luôn chờ nhìn chúng ta phu thê keo sơn."

Lúc trước hắn hận chết chuyện này, bây giờ liền dùng chuyện này đến thuận miệng, xem chuyện Hoàng đế đả kích hắn hắn tóm lấy đường chạy của Tô Tử Nguyệt.

Nghĩ vậy, Phong Thiên Tước nở một nụ cười.

Tô Tử Nguyệt ngẩn ngơ nhìn nụ cười trên mặt Phong Thiên Tước.

Không phải cười lạnh, không phải trào phúng, cũng không phải xem thường, hắn chỉ liền đơn giản nở một nụ cười.

Bây giờ mà Tô Tử Nguyệt còn không nhìn ra sự thay đổi của Phong Thiên Tước, ba mươi mấy năm nhân sinh liền uống phí.

Nàng bỗng nhiên không biết phải làm sao: "Ta...ta..."

"Đi thôi." - Phong Thiên Tước không có Tô Tử Nguyệt cơ hội cự tuyệt, trực tiếp kéo tay nàng, phân phó về phía



Khúc Nam: "Chuẩn bị xe, ta và Vương phi vào cung."

Xe ngựa chạy thẳng vào hoàng thành, Phong Thiên Tước chỉ Tô Tử Nguyệt mấy thứ, nói chuyện với nàng như một đứa trẻ: "Nàng hẳn là chưa từng đi đến nơi này. Ta liền từ nhỏ đã ở nơi này lớn lên, một ngọn cây cọng cỏ đều hết sức quen thuộc, chỉ là ta vốn nghĩ mọi thứ sẽ thuộc về ta, lại không ngờ tới.." - Hắn nói tới chỗ này lại kịp thời ngừng lại, cười tự giều: "Nhìn ta cùng nàng nói mấy cái này làm gì chứ, không nói những cái khác, Ngự Thiện Phòng làm đồ ăn rất tốt, nàng thích ăn, liền ăn nhiều vào."

Ta khi nào thích ăn?

Tô Tử Nguyệt vị Phong Thiên Tước phát hiện sở thích thích ăn vặt ngoài phủ liền khó chịu.

Nhưng mà nàng không muốn nói gì vì Phong Thiên Tước với nàng mà nói là cực kỳ nguy hiểm. Hắn từng ghét bỏ nàng, từng dùng nàng làm lá chắn, nhưng bây giờ hắn vô điều kiện tha thứ và bảo vệ, liền khiến Tô Tử Nguyệt rối loạn.

Nói chung là vì hắn là nam nhân cổ đại, nàng thật không biết còn có thể cự tuyệt hắn cái gì.

Dù sao Phong Thiên Tước là nam nhân đẹp trai nhất mà từ cổ đại hay hiện đại Tô Tử Nguyệt gặp được.

"Chấn Hưng Vương, Chấn Hưng Vương Phi đến!"

Một tiếng truyền lớn vang lên, Tô Tử Nguyệt lúc này mới thoát ra những suy nghĩ.

Ngẩng đầu, trước mắt là cung điện vàng son lộng lẫy đến rung động.

Yến tiệc được bày biện trên một cái sân rộng, chén dĩa, bàn ghế, không có cái nào không phải là hàng thượng phẩm, mấy chục bàn được bài trí, yến tiệc khá lớn.

Đối điện yến tiệc có một cái hồ, trên hồ có mấy chục cái thuyền hòa, trên thuyền truyền ra những âm thanh dễ nghe, hẳn là trợ hứng cho yến tiệc.

Tô Tử Nguyệt đi theo Phong Thiên Tước chậm rãi bước tới, trừ Hoàng đế trên cao, còn lại đại thần cùng gia quyến đều đã đến, an vị chỉnh tề. Hai người còn chưa đi đến chính giữa, Tô Tử Nguyệt liền đã cảm giác có vô số ánh mắt hướng về nàng.

Đây là lần đầu tiên Tô Tử Nguyệt đến đây tham gia yến tiệc, trong lòng hết sức tò mò nhưng căn bản không dám nhìn loạn. Lại thêm Phong Thiên Tước một mực nắm lấy tay nàng, khiến nàng khẩn trương đến quên cả thở. Vất vả đến vị trí, Tô Tử Nguyệt lúc này liền thở mạnh.

Phong Thiên Tước lo lắng hỏi: "Làm sao rồi? Có phải không thoải mái không?"

Tô Tử Nguyệt khục hai tiếng thở ra, vội nói: "Không có, là do nghẹn quá lâu."

Câu nói này khiến Phong Thiên Tước bật cười ra tiếng, tất cả mọi người lập tức nhìn về phía họ, Tô Tử Nguyệt thầm kêu một tiếng đáng chết, cấp tốc cúi đầu xuống tốc váy lên ngồi quỳ xuống.



Phong Thiên Tước đang định cùng ngồi xuống bên cạnh, bên trên liền truyền đến thanh âm của Hoàng đế:

"Hoàng đệ cùng Vương phi quả nhiên là phu thê mới cưới, như keo như sơn, người người ao ước."

Phong Thiên Tước gật đầu cười nói: "Hoàng huynh nói đùa. Tử Nguyệt là hoàng huynh ban cho thần đệ, thần đệ đương nhiên muốn cùng nàng thật tốt bảo vệ, để tránh phụ tâm ý của hoàng huynh."

Hắn nói đến như vậy làm cho Hoàng đế Phong Thiên Thành tìm không thấy lý do nổi giận.

Chúng thần cùng Phong Thiên Tước và Tô Tử Nguyệt liền dập đầu trước Hoàng đế. Sau đó Hoàng đế liền làm một chút nghi lễ cầu cho mưa thuận gió hòa, quốc thái dân an, sau đó liền cho mọi người đứng dậy, tiệc rượu chính thức bắt đầu.

Nghe xong mấy khúc vũ đạo, ánh mắt Hoàng đế rơi trên người Tô Tử Nguyệt: "Trâm nghe nói Chấn Hưng Vương Phi có một tay y thuật tuyệt diệu, là thật sao?"

Tự dưng bị điểm tên, Tô Tử Nguyệt mười phần thấp thỏm.

Từ khi nàng bước vào, ánh mắt của Lâm Thiên Nhu chưa từng rời khỏi nàng, cũng không biết nàng ta nhìn mình hay là nhìn Phong Thiên Tước.

Tô Tử Nguyệt không kịp suy nghĩ, ngay thẳng đáp: "Hoàng thượng quá khen, thần phụ chẳng qua là hơi thông y lý một chút."

"Hơi thông y lý liền có thể chữa khỏi bệnh mà toàn bộ Thái Y Viện đều bó tay toàn tập?" - Ngữ khí Hoàng đế mười phần chanh chua, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tô Tử Nguyệt khiến nàng kinh hãi.

Tránh không được Phong Thiên Tước luôn âm thầm đối đầu, dạng người này người bình thường khó có thể đối phó.

Tô Tử Nguyệt hạ mắt cúi đầu: "Đó chỉ là vận khí của Tử Nguyệt tốt mà thôi."

Nghe nói như thế, Phong Thiên Thành nhíu mày lại. Nữ nhân này miệng mồm rõ ràng, càng khiến người ta cảm thấy một loại không kiêu ngạo không tự ti, dạng nữ tử này, ai nói cho hắn là một nữ nhân không não đồ đần?

Nếu như nàng như vậy gọi là đần? Vậy hoàng hậu của hắn chẳng phải là nhược trí?

Phong Thiên Thành bỗng nhiên ý thức được, hắn bị lừa!

Nói không chừng chính là Phong Thiên Tước đã sớm yêu thích Tô Tử Nguyệt, chỉ là không nắm chắc được hắn có thể cho phép tứ hôn hay không, cho nên mới cố ý để người ở trước mặt hắn sàm ngôn, cuối cùng thành công cưới được Tô Tứ Nguyệt.

Còn hắn, vậy mà một mực mơ mơ màng màng, đem chuyện này vui vẻ trong ngu ngốc.

Nghĩ đến đây, Phong Thiên Thành nổi giận trong lòng.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv