Những sợi tơ này giống như mạng nhện, mà trong bụng, chính là một con nhện sắp xuất thế vậy.
Hàn Phỉ bị suy đoán của bản thân làm cho khiếp sợ, mà nguyên thân đột nhiên bùng nổ ra một tiếng kêu thảm thiết.
"..."
Sau đó, nguyên thân nghiêng đầu một cái, cứ thế bị đau đến ngất đi.
Hàn Phỉ bị tiếng kêu thảm thiết của nàng ta làm cho giật mình, vội vã muốn xông lại đỡ nàng ta lên, thế nhưng tay nàng trực tiếp liền xuyên qua nguyên thân, nàng vậy mà đã quên hiện tại mình là quỷ.
Thế nhưng nguyên thân bị đau đến ngất đi, nếu không xử lý e là sẽ xảy ra bất trắc!
Hàn Phỉ sốt ruột vô cùng, lại không biết nên làm gì, nàng thành quỷ, phát hiện thậm chí ngay cả chuyện đơn giản là gọi người cũng không làm được, không khỏi có chút nản lòng thoái chí.
Nhưng vào lúc này, Hàn Phỉ dường như nghe thấy tiếng kêu nhỏ bé vang lên.
"Mẫu thân, mẫu thân.."
Thanh âm rất nhỏ rất nhẹ, nếu không phải hiện tại quá an tĩnh, nhất định sẽ bị bỏ qua.
Hàn Phỉ nỗ lực nghe, muốn biết âm thanh này là từ đâu truyền tới, là đang gọi cái gì.
"Mẫu thân.."
"Mẫu thân.."
Thanh âm dần dần lớn lên, giống như chủ nhân của giọng nói rốt cục đã có sức lực.
Mà ánh mắt Hàn Phỉ, cũng chầm chậm rơi vào cái bụng to của nguyên thân.
Giờ khắc này, Hàn Phỉ phát hiện, những sợi Kim Tuyến càng lúc càng dễ thấy, màu vàng trên đó càng sáng hơn, thế nhưng.. bằng mắt trần cũng có thể thấy, nguyên thân càng lúc càng gầy đi.
Hàn Phỉ mạnh mẽ cắn môi, mới không để giọng nói của mình trở nên run rẩy, chậm rãi nói: "Là con sao.."
"Mẫu thân, là con, mẫu thân.."
Trong thanh âm còn mang theo vẻ vui sướng cùng hoan hô, ngay cả những sợi Kim Tuyến cũng co rúm mấy lần.
"Mẫu thân, người tới rồi, mẫu thân.."
Tiếng kêu như nhược lặp đi lặp lại bên tai Hàn Phỉ, thế nhưng Hàn Phỉ lại chỉ cảm thấy thân thể lạnh hơn.
Nàng chậm rãi cúi người xuống, ngón tay run rẩy muốn vén quần áo lên, trong lòng không ngừng nói thầm, thực thể, thực thể, thực thể.
Lúc tín niệm này đạt đến đỉnh phong, thân ảnh Hàn Phỉ từng chút một ngưng tụ, thế nhưng lông mày nàng càng lúc càng nhíu chặt, ở nơi chịu ảnh hưởng của chú đuổi quỷ mà còn muốn thực thể hóa thì sẽ phải trả giá lớn hơn rất nhiều, hai chân nàng đã run rẩy tới mức sắp đứng không vững nữa, nàng không thể không đưa tay vịn mép giường mới miễn cưỡng chậm lại một hơi.
Đợi sau khi thích ứng một chút, Hàn Phỉ mới đưa tay, nhấc y phục của nguyên thân lên, làm lộ ra cái bụng khổng lồ.
Chỉ thấy, làn da trên bụng nguyên thân đã biến thành màu trắng xanh, cái bụng cũng có chút trong suốt, tập trung nhìn lại, mơ hồ còn có thể nhìn thấy bên trong có một bóng người nhỏ bé đang nằm co ro.
Gân xanh tuôn ra trên da bụng mỏng manh, từng đám huyết mạch lồi lên, vô cùng khủng bố, không hề có một điểm sinh cơ.
Rõ ràng chỉ là thai nhi mấy tháng, nhưng lại có vẻ sắp lâm bồn, cái bụng này so với lần trước nàng nhìn thấy đã lớn hơn quá nhiều.
Mà những sợi Kim Tuyến này..
Hàn Phỉ mạnh mẽ nhắm mắt, run rẩy nói: "Con định hấp thu hết dinh dưỡng của nàng sao?"
Đứa bé trong bụng sau khi nghe thấy giọng của mẫu thân, có vẻ càng thêm nhảy nhót, mơ hồ không rõ nói: "Nàng.. nàng, xấu, xấu, mẫu thân.. Đây là, mẫu thân."
Đứa nhỏ giống như đang nói, kẻ cướp giật thân thể của mẫu thân nó là người xấu, cho nên nó muốn hút khô người xấu, như vậymẫu thân liền có thể trở về.
Hàn Phỉ cũng không nhịn được nữa, thanh âm không khống chế được cất cao thêm một độ, quát: "Con có biết người con muốn hút khô lại ai không?"
Tiểu hài tử trong bụng bị mẫu thân quát một tiếng như thể liền lập tức sững sờ, ngay cả những sợi kim tuyến cũng ngừng co rút.
Một lúc lâu sau, thanh âm nức nở mang theo oan ức của nó mới vang lên.
"Mẫu thân.. Xấu.. hung dữ.."
Giống như ngay lập tức sẽ khóc lên.
Hàn Phỉ hòa hoãn lại, nói: "Ngoan, dừng tay cho ta."
"Không muốn.. Nàng, nàng muốn, gϊếŧ ta.."
Hàn Phỉ tận lực an ủi, nói: "Sẽ không, mẫu thân sẽ không để con có chuyện, con nghe lời được không? Đừng làm thế nữa, nếu không nàng sẽ chết."
"Vậy để nàng.. Chết."
Hàn Phỉ bị bốn chữ bi bô này làm cho khiếp sợ. Đến cùng là dạng hài tử gì, mới có thể bình tĩnh nói ra bốn chữ như vậy?
"Ta muốn.. mẫu thân, nàng, nàng không phải."
Đứa nhỏ trong bụng nói chuyện còn chưa rõ ràng, nhưng nó nỗ lực muốn biểu đạt ý tứ của mình, có điều lắp ba lắp bắp vài chữ phun ra căn bản không dễ lý giải, nó có chút ảo não, ca ca cũng không làm sao nói chuyện với nó, cho nên nó học rất chậm.
"Con nghe lời, là chúng ta nợ nàng, không thể tiếp tục nữa, con không thể gϊếŧ nàng."
"Không muốn."
Lần này, tiểu gia hỏa ngược lại là biểu đạt ý tứ của mình vô cùng rõ ràng, chỉ là ý tứ này khiến Hàn Phỉ lạnh cả người.
"Con không chịu nghe lời đúng không?"
Hàn Phỉ bất đắc dĩ, dùng ngữ khí uy hiếp.
"Oa ô ô ô.."
Tiểu gia hỏa trong bụng lập tức khóc lên, thanh âm khóc sướt mướt lẩn quẩn bên tai, cực giống như tiếng khóc của tiểu quái vật năm đó.
Nhưng hiện tại Hàn Phỉ không có tâm trạng để ý đến chuyện này, nhìn tên tiểu tử này khóc lên, nàng nhất thời có chút không biết nên làm sao bây giờ, không thể làm gì khác hơn là đưa tay ra, đặt trên cái bụng tròn vo, nhẹ giọng, nói: "Đừng khóc, ngoan, không khóc có được không?"
"Mẫu thân hung dữ.. hung dữ với ta.."
Hàn Phỉ thở dài. Coi như là đoán được giới tính đứa bé này rồi.
Kêu ngạo lại nhõng nhẽo như vậy, đoán chừng là một tiểu công chúa, nàng không thể lấy cứng chọi cứng.
"Con hãy nghe ta nói, mẫu thân sẽ bảo vệ con thật tốt, mẫu thân sẽ nghĩ cách, thế nhưng trước khi mẫu thân nghĩ ra, con không thể tùy tiện làm cái gì, càng không thể gϊếŧ người, biết không? Nếu như người này chết, con cũng không sống được."
"Không! Không!"
"Sao thế?"
"Mẫu thân, bởi vì mẫu thân, vì thế ta đói, nhưng, nhưng đây không phải mẫu thân, chỉ cần.. Chỉ cần ăn no, ta, ta là có thể đi ra."
Giọng nói còn mang theo một vệt kiêu ngạo.
Hàn Phỉ giật nảy cả mình, nói: "Đi ra? Con đi ra như thế nào?"
Người chết, còn có thể sinh tiểu hài tử sao? Chuyện như vậy căn bản không thể!
"Có thể, có thể đi ra, ta có thể, ta, ta rất lợi hại, chỉ, chỉ cần phá tan cơ thế này, là có thể đi ra."
Nói rồi, tiểu gia hỏa tựa hồ còn đưa tay đỉnh đỉnh, Hàn Phỉ dùng mắt thường có thể thấy, bụng nguyên thân vốn đã to lại càng lồi lên, giống như bất cứ lúc nào đều cũng có thể nổ tung vậy.
Hàn Phỉ nhìn đến mức chút kinh hồn bạt vía, mà nguyên thân đã hôn mê cũng bởi vì hành động của tiểu gia hỏa mà co giật một hồi, phảng phất đối với nàng mà nói, động tác này cũng là một loại đau đớn khó có thể chịu được.
"Dừng lại! Dừng lại! Dừng lại đi!"
Hàn Phỉ cũng cảm thấy tê cả da đầu, tiểu công chúa này quả thực rất ngang ngược a, cứ việc nó đã từng phẫn nộ với nguyên thân, thế nhưng ý niệm trong đầu nó tuyệt đối không thể là của một tiểu hài tử bình thường! Còn muốn dùng cách khủng bố như vậy!