Triệu Nam Thiên cười lạnh, “Tổ hành động làm cấp dưới của tổ trưởng có tiêu chuẩn như thế nào, lần trước cô cũng đã thấy được, nói một câu không khách khí, nếu như tôi muốn, có thể tiêu diệt hết bọn họ trong vòng ba phút!”
Bạch Thảo Phương quát lớn, “Triệu Nam Thiên, anh nói chuyện chú ý có chừng có mực một chút đi!”
Triệu Nam Thiên quay đầu, “Tổ trưởng Bạch, tôi đã rất chú ý rồi, nếu không, cô cho rằng tôi sẽ khách khí với cô như vậy?”
Trước kia anh có ấn tượng cũng không tệ lắm với Bạch Thảo Phương, nói chuyện dịu dàng nhỏ nhẹ, làm việc cũng đâu vào đấy.
Mặc dù còn trẻ, nhưng trên người cũng không có vẻ kiêu vênh mặt hất hàm sai khiến, nhìn là biết đã được gia đình giáo dục tốt đẹp, đồng thời bồi dưỡng được tính cách khi ở trên địa vị cao lâu dài.
Dưới sự so sánh, đơn giản là thuận mắt hơn cô nhóc điên đi thẳng về thẳng Đường Bảo Khiết nhiều.
Nhưng bây giờ, Triệu Nam Thiên có chút phản cảm với sự tự phụ thực chất bên trong cô ta.
Mặc dù Đường Bảo Khiết không thích anh, nhưng cô nhóc này sẽ không giấu giếm, thích thể hiện hết ra trên mặt.
Không giống với cô ta, trong bông có kim, từ đầu đến cuối luôn khiến người ta có chút không nhìn thấu.
Hô hấp của Bạch Thảo Phương dừng lại, “Anh không cần khách khí, tôi cũng phải nghe một chút anh muốn nói cái gì!”
Đã nói tới chỗ này rồi, Triệu Nam Thiên liền dứt khoát nói: “Phyllis kinh khủng đến thế nào chắc hẳn cô hiểu rõ, nếu để cho bọn họ phát hiện ra thân phận thật của Tiểu Ngũ, cô có nghĩ đến hậu quả chưa?”
“Cô không làm gì cả, chỉ xuống để lấy tiếng thôi, nhiệm vụ thành, công lao là của cô, nhiệm vụ thất bại, sai lầm là của những nhân viên ngoài biên chế như chúng tôi.”
“Đến lúc đó cho dù người của Phyllis muốn trả thù, cô đã sớm phủi mông trở về Hoàng Kinh rồi.”
“Nhưng chúng tôi thì sao?”
“Tôi biết, Phyllis và tập đoàn lửa đảo có liên quan chỉ là phỏng đoán, chỉ khi nào phỏng đoán này được chứng thực, cô ngồi ở hậu phương chỉ huy cũng không sao cả, nhưng chúng tôi phải đối mặt với nguy hiểm, cô đã từng nghĩ đến chưa?”
Tiểu Ngũ thấy hai người tranh cãi gay gắt, vụng trộm lôi kéo.
Triệu Nam Thiên hít một hơi, cố gắng tự ổn định lại.
Nếu là vì mình, có lẽ anh sẽ không kích động như thế.
Nhưng dù sao Tiểu Ngũ cũng là vì giúp anh nên mới bị Cửu Vinh để mắt tới, bản án bình thường thì thôi.
Tình huống trước mắt, nếu Tiểu Ngũ đi thật thì chẳng khác gì phải chịu chết cả!
Bạch Thảo Phương trịnh trọng đứng lên nói: “Triệu Nam Thiên, anh nói không sai, chuyện này là tôi cân nhắc không chu toàn, không nên quyết định trước khi mọi chuyện chưa được điều tra rõ ràng, tùy tiện liên lụy đến hai người.”
Vừa rồi những chuyện mà Triệu Nam Thiên nói tới, không phải là cô ta không nghĩ tới, chỉ là ôm lòng may mắn thôi.
Bây giờ bị Triệu Nam Thiên trào phúng như thế, cô ta lập tức liền nhận thức được chỗ độc đoán của mình.
Thật ra để Ngũ Cương đến chấp hành nhiệm vụ lần này cũng là bất đắc dĩ, trước đó, Cửu Vinh đã phái ra rất nhiều nội ứng, đều thất bại toàn bộ.
Nếu như lần này vẫn không có thu hoạch, nửa tháng nữa, ngân hàng bên kia chỉ có thể cho vay.