Lần này đến lượt Bạch Thảo Phương kinh ngạc, “Anh có biết anh đang kí vào cái gì hay không?”
“Biết, nếu như nhiệm vụ lần này thất bại, có thể cô sẽ giam giữ tôi vô thời hạn!”
“Vậy anh còn không tính toán một chút sao?”
“Tôi có lựa chọn ư?”
Triệu Nam Thiên cười khổ một tiếng, tiếp tục nói: “Không nói đến mức độ bí mật liên quan đến Tiểu Ngũ bây giờ, nhiệm vụ lần này hễ mà có người thứ hai thích hợp để chọn, chỉ sợ mấy người cũng sẽ không kéo người đó vào.”
Bạch Thảo Phương đột nhiên hứng thú, “Anh cứ tiếp tục.”
Triệu Nam Thiên day trán nói tiếp, “Nếu Tiểu Ngũ đã không có cách nào thoát thân, vậy chắc chắn tôi cũng sẽ không rời đi, nếu đã không đi được, sự trói buộc của phần hợp đồng này đối tôi gần như bằng không.”
Bạch Thảo Phương cảm thán, “Người giống như anh, bây giờ đúng là không có nhiều lắm.”
“Tôi là loại người nào?”
“Nếu nói về nghĩa khí, thì là đồng ý vì bạn bè mà không tiếc mạng sống.”
“Đây coi như đang khích lệ sao?”
“Xem như thế đi.”
Trước kia Bạch Thảo Phương chỉ đơn giản là hiếu kì với Triệu Nam Thiên, bây giờ đã có thêm mấy phần kính nể.
Nói rồi, cô ta lấy trong túi hồ sơ ra một chiếc laptop, sau khi bật lên còn có một đợt kiểm tra phức tạp, tiếp theo liền đẩy máy tính sang.
Triệu Nam Thiên nhận lấy nhìn xem, bày ở trước mặt là một phần video tài liệu, nhìn hoàn cảnh hẳn là ở một sân bay cỡ nhỏ của một thành phố nào đó trong nước.
Trong video, dòng người nhốn nháo, tạm thời không phát hiện ra điều gì bất thường, nhưng mà nếu có thể để cho Bạch Thảo Phương cẩn thận như thế, vậy trong này hẳn là có nhiều bí ẩn.
Một lát sau, một bóng người lọt vào trong tầm mắt.
Người này bịt kín mít, mũ lưỡi trai, kính râm, khẩu trang, cả người gần như đều bị quần áo che khuất.
Triệu Nam Thiên chỉ nhìn một chút, rất nhanh đã phát hiện ra không đúng.
Đương nhiên, ở trong mắt người bình thường chắc chắn là không có gì khác nhau, nhưng mà ở trong mắt Triệu Nam Thiên, người này đơn giản là cực kì chuyên nghiệp.
Lúc đi thì bước chân dồn dập, biên độ bước chân, thậm chí là góc độ cái cằm nâng lên, chỗ ánh mắt hướng về đang chứng minh người này có được ý thức phản trinh sát cực cao.
Hơn nữa tư thế đi của anh ta hơi có vẻ quái dị, cũng không phải cơ thể có bệnh tật, mà là thói quen lâu dài mới khiến bị vậy.
Bàn chân trước vừa chạm đất, đồng thời bàn chân bên cạnh lật ra bên ngoài, cứ dùng sức như vậy, một khi phát hiện ra bất kì cái gì không đúng, anh có thể nhanh chóng sử dụng thể năng đến cực hạn.
Trong video ba phút ngắn ngủi, thay đổi bảy cái camera, thậm chí còn chẳng quay được một cái thẳng mặt nào.
Video kết thúc, Bạch Thảo Phương ở một bên hỏi, “Thế nào?”
“Từ video kia, cân nặng của người này khoảng 95 kg, cao 187 centimet, quen dùng tay trái, có được ý thức phản trinh sát cực mạnh, hẳn là từng có kinh nghiệm đi lính trong quân đội.”