“Tô Mục Tuyết có xem trọng Nam Thiên nhà mình hay không thì con không biết, nhưng người nhà cô ta có thể xem trọng Nam Thiên không?”
“Nam Thiên tuy không than phiền với mẹ, nhưng tính cách thằng bé này như nào hai đứa đều hiểu rõ, dù có bị sao cũng không để chúng ta phải lo lắng.”
“Nhưng theo như con thấy, chú hai ở bên nhà họ Tô áp lực không nhỏ, chúng ta cũng không giúp đỡ được gì, chỉ có thể đối xử tốt với Tô Mục Tuyết để người nhà cô ấy yên tâm hơn, như vậy cũng tốt hơn nhỉ.”
“Chúng ta ở đây đối xử với cô ấy tốt một chút thì sau này người nhà họ Tô cũng không thể làm khó Nam Thiên được, điều này chắc cả hai đều hiểu chứ?”
Chị dâu nắm tay mẹ chồng nói: “Mẹ không cần nói chúng con cũng vẫn hiểu đạo lý này mà.”
Bà Triệu căn dặn con dâu: “Con à, thằng cả không phải người thích tranh giành, không khiến con có những ngày tháng tốt, những năm này con đã phải chịu nhiều uất ức rồi. Con yên tâm, lòng tốt của con mẹ luôn ghi nhớ trong lòng, tương lai sau này nhất định sẽ không bạc đãi con.”
“Mẹ nặng lời rồi…”
“Đều là con dâu, con lại lớn hơn vài tuổi, nếu sau này có xảy ra mâu thuẫn thì hãy nể mặt mẹ mà nhường con bé một chút.”
Chị dâu im lặng gật đầu, trong lòng vẫn có chút không thoải mái, hiện tại vẫn chưa thể bộc lộ ra ngoài được.
Bên này, trên chiếc xe trở về Tô Phong.
Tô Mục Tuyết có chút mệt mỏi, hôm nay thật sự bận đến nỗi cạn kiệt sức lực.
Mười năm trước bách hóa Xuân Nguyên của Tô Phong dưới sự lãnh đạo của cha cô gần như độc chiếm cả Đông Châu, vô cùng ít đối thủ, chiếm lĩnh gần một nửa thị phần của thành phố.
Nhưng mấy năm gần đây do tình hình kinh tế không ổn, cùng với sự phát triển của mua sắm online nên với những cửa hàng bán lẻ thì đây là một đả kích trí mạng.
Vẫn may là bách hóa Xuân Nguyên chủ yếu kinh doanh các loại hàng cao cấp và xa xỉ nên việc bị ảnh hưởng bởi thương mại điện tử là tương đối nhỏ.
Nhưng cho dù là vậy thì người mua hàng qua Zalo, mua hàng nước ngoài, hoặc ngay cả sự tràn lan của các sản phẩm làm giả trong nước cũng khiến lượng người mua bị giảm mạnh.
Tận dụng thời cơ này, một đối thủ cạnh tranh có tiềm lực mạnh đã nhảy vào Đông Châu làm ăn.
Tuy không phải là doanh nghiệp bản địa nhưng sức mua hùng hậu, bối cảnh khá sâu, vừa đặt chân đến thị trường Đông Châu đã có thể dùng một khoản tiền lớn thua mua vài mảnh đất có vị trí đắc địa.
Thậm chí còn cố tình chọn ngay đối diện bách hoá Xuân Nguyên, tạo ra mô hình cạnh tranh.
Trùng hợp là bố cô lại xảy ra chuyện vào lúc này, khiến Tô Mục Tuyết vừa tới Tô Phong đã phải đối diện với tình trạng này.
Bên dưới náo loạn thì rồng mất đầu, còn ở trên thì lại tranh quyền đoạt lợi.
Cả tập đoàn rơi vào trạng thái hỗn loạn cực điểm!
Từ Hoa Dương nhẹ nhàng nói: “ Em sao vậy Mục Tuyết, trong người không khỏe à?”
Theo dự tính ban đầu thì anh ta định mượn cớ đi điều tra để trốn đi mấy ngày, nhằm tạo áp lực cho Tô Mục Tuyết.
Kết quả lại không như mong đợi, cuối cùng lại thành ra thúc đẩy thêm cho mối quan hệ của Tô Mục Tuyết và Triệu Nam Thiên trở nên tốt đẹp hơn.