Lúc này, Tiểu Ngũ ra vẻ chắc chắn hơn bao giờ hết: “Trưởng phòng Đường cô yên tâm, tôi là người có chừng mực, biết phân biệt phải trái đúng sai!”
Nghe được câu này Triệu Nam Thiên cũng cảm thấy yên tâm, chỉ cần Tiểu Ngũ có thể gỡ bỏ khúc mắc trong lòng là được, nếu không thì anh sẽ vẫn rất lo lắng, Tiểu Ngũ vì chuyện này mà đâm đầu vào ngõ cụt.
“Trưởng phòng Đường, tổ trưởng Bạch Thảo Phương đang hỏi…”
Phía sau đột nhiên truyền đến một câu nói, nói được một nữa bỗng dừng lại.
Đường Bảo Khiết quay đầu lại nhìn, người nói chuyện là Hạ Kỳ Bắc, nhưng khi bắt gặp ánh mắt anh ta Đường Bảo Khiết mới bừng tỉnh, lúc này cổ tay của cô ta vẫn đang bị Triệu Nam Thiên nắm chặt.
“À chuyện ở đây đã giải quyết xong rồi, tiếp tục cuộc họp thôi!”
Vẻ mặt Đường Bảo Khiết có chút mất tự nhiên, cố làm ra vẻ bình tĩnh quay về phòng họp.
Tiểu Ngũ đi rửa mặt qua loa rồi mới quay trở lại.
Triệu Nam Thiên đi ở cuối cùng, khi đi qua Hạ Kỳ Bắc lại bị anh ta chặn lại.
“Có ý gì thế, muốn đánh nhau với tôi sao?’
“Họ Triệu kia, anh đừng có mà ngông cuồng, nếu như tôi muốn chỉnh đốn anh thì chỉ cần vung một ngón tay là được!”
Hạ Kỳ Bắc tức giận nghiến răng nghiến lợi, ngay cả anh Thần cũng không phải đối thủ của anh, sao anh ta có thể tự rước nhục vào thân được.
Triệu Nam Thiên kỳ quái hỏi: “Tổ trưởng Hạ Kỳ Bắc, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt đúng không?
“Đúng vậy.”
“Vậy tôi chưa từng đắc tội với anh, vì sao anh lại có thành kiến với tôi như vậy? Chắc không phải… anh thích trưởng phòng Đường Bảo Khiết chứ?
Hạ Kỳ Bắc đỏ mặt, vội vàng giải thích: “Anh nói lung tung cái gì đó! Tôi… tôi chỉ là sợ hành động lần này bị chậm trễ vì anh thôi!”
Triệu Nam Thiên vỗ vỗ bả vai anh ta: “Không cần phải giải thích, mọi người đều là đàn ông, tôi hiểu mà! Có điều anh yên tâm đi, tôi đã kết hôn rồi, hơn nữa vợ của tôi cũng đẹp hơn Đường Bảo Khiết nhiều, cho tôi tôi sẽ không trở thành tình địch của anh đâu.”
Hạ Kỳ Bắc cũng không giấu diếm nữa, nửa tin nửa ngờ hỏi: “Anh nói thật chứ?”
Vừa rồi lúc anh ta đi ra ngoài nhìn thấy Triệu Nam Thiên và Đường Bảo Khiết nắm tay nhau, lúc đó anh ta cảm thấy vô cùng khó chịu, bây giờ nghe thấy Triệu Nam Thiên phủi sạch quan hệ, trong lòng dễ chịu hơn không ít.
Triệu Nam Thiên xua xua tay: “Đương nhiên là thật rồi, tôi không có hứng thú với kiểu phụ nữ như đàn ông giống cô ta.”
“Đứng lại, anh nói ai như đàn ông?”
Chờ Hạ Kỳ Bắc phản ứng lại, Triệu Nam Thiên đã đi vào phòng họp trước một bước.
Sau đó anh ta hừ lạnh một tiếng, chậm rãi suy nghĩ cẩn thận lại, dựa vào tính cách của Đường Bảo Khiết, sao có thể thích loại đàn ông thô tục như Triệu Nam Thiên được chứ?
Vừa rồi nhân lúc rảnh rỗi Hạ Kỳ Bắc đã tìm đọc một chút tư liệu về Triệu Nam Thiên, mấy năm trước từng tòng quân, lý lịch sơ lược cũng rất bình thường, cũng không có mặt nào quá xuất sắc.
Sau khi xuất ngũ, làm bảo vệ ở một tòa nhà thuộc sở hữu của Hoa Khắc, tên nhãi như vậy có tư cách gì mà trở thành đối thủ cạnh tranh với anh ta cơ chứ?