Tìm trong danh sách thành viên, sau đó gửi lời mời kết bạn, đối tượng là Tô Mục Tuyết, đây là cái tên trước mắt cô ta có thể nghĩ đến, hy vọng cô sẽ có cách liên lạc với Triệu Nam Thiên.
Cô ta không có số điện thoại của Tô Mục Tuyết, nếu không sẽ không cần phải phiền phức như thế này, tuy rằng có thể hỏi thăm từ phía Vật Nghiệp, nhưng lại không muốn để Tôn Mập chú ý tới.
Tuy nói tùy tiện liên hệ với Tô Mục Tuyết như thế này không ổn chút nào nhưng cô ta thật sự không yên lòng.
Không có gì bất ngờ, lời mời kết bạn bị từ chối.
Cô ta vẫn không từ bỏ ý định, lại kết bạn thêm vài lần, đến lần thứ tư cuối cùng cũng được chấp nhận!
Bên kia, Tô Mục Tuyết đang trên đường tới tập đoàn Đại Phong.
Đương nhiên là cô nhìn thấy lời mời kết bạn, có lẽ là đến từ nhóm chat doanh nghiệp.
Cô còn tưởng là quảng cáo đẩy mạnh doanh thu nên lập tức từ chối, mãi tới lần từ chối thứ tư, cuối cùng cô cũng có chút tò mò nhấn đồng ý.
Tin nhắn đầu tiên gửi tới hỏi vô cùng trực tiếp: “Là cô Tô Mục Tuyết sao?”
Tô Mục Tuyết do dự một lát: “Cô là?”
“Tôi là Mạnh Nhã!”
Tô Mục Tuyết có chút bất ngờ, trong đầu cũng có chút ấn tượng, nếu nhớ không lầm thì hình như chủ của xí nghiệp Cửu Châu tên là Mạnh Nhã.
Cụ thể là thế nào thì còn chưa biết, có điều cô ta đi chiếc xe Porsche, cách ăn mặc và trang điểm cũng rất có phẩm vị.
Sở dĩ cô có thể nhớ rõ tên cô ta là vì Triệu Nam Thiên.
Nhớ rõ hôm đó, cô gái này tốn biết bao tâm tư muốn cướp Triệu Nam Thiên về bên mình làm bảo vệ riêng gì đó.
Cũng không biết lúc ấy Tô Mục Tuyết xuất phát từ mục đích gì trong lòng mà bị cô ta khơi dậy tâm tư hiếu thắng mới bất chấp hậu quả mà đính hôn với Triệu Nam Thiên, nếu không phải có bước đệm này thì có lẽ cũng bây giờ cũng không phiền phức tới như vậy.
Trong khoảng thời gian từ đó tới nay, công việc của cô quá bận rộn, gần như đã quên mất chuyện này.
Bây giờ đột nhiên lại nhận được lời mời kết bạn của Mạnh Nhã, cô mới bừng tỉnh phát hiện, có lẽ quan hệ của Triệu Nam Thiên và cô gái Mạnh Nhã này không bình thường.
Nhưng hiện giờ cô ta chủ động tìm cô là có ý gì? Chẳng lẽ là muốn bênh vực kẻ yếu thay Triệu Nam Thiên, hay là người thứ ba ghé thăm?
Tô Mục Tuyết theo bản năng phủ nhận đáp án này, đều là những cô gái ưu tú kiêu ngạo, cô không muốn so sánh mình với đối phương.
Hơn nữa, trực giác cũng mách bảo cô không muốn tin, Mạnh Nhã không phải loại phụ nữ sẽ vì Triệu Nam Thiên và đánh đấu với mình như vậy!
Trong lòng có chút phòng bị, Tô Mục Tuyết ngồi ngăn ngắn lên, nghiêm túc hỏi: “Cô tìm tôi có chuyện gì?”
Mạnh Nhã trả lời tin nhắn rất nhanh: “Nếu cô có thể liên lạc được với Triệu Nam Thiên thì bảo anh ấy cẩn thận với tên Tôn Mập!”
Tô Mục Tuyết nhướng mày, quả nhiên là vì Triệu Nam Thiên!
Nhưng vì sao cô ta không tự mình liên hệ mà cứ nhất quyết phải thông qua cô?
Quan trọng là sao cô ta lại biết cô có thể liên lạc được với Triệu Nam Thiên?
Hàng loạt nghi vấn khiến Tô Mục Tuyết càng ngày càng nghi ngờ rốt cuộc người phụ nữ này có quan hệ gì với Triệu Nam Thiên?