Tôn Mập không dám cãi lại, vội vàng gật đầu.
“Hai người canh ở hai bên, phòng ngừa anh ta trở về trước, những người còn lại đi bắt người cùng tôi!”
Đoàn người chia thành hai nhóm, nhanh chóng bắt đầu bố trí nhiệm vụ.
Tôn Mập một mình chuồn khỏi khoa bảo vệ, đúng lúc gặp Mạnh Nhã cũng chuẩn bị đi ra.
Gã ta vẫy vẫy tay: “Cô Mạnh Nhã, cũng định đi ra ngoài sao?”
Mạnh Nhã nhàn nhạt đáp lại.
Tôn Mập vẫn chưa từ bỏ ý định: “Đúng rồi, cô Mạnh Nhã, mấy ngày nữa có một buổi biểu diễn, tôi có nhiều hơn một vé, có thể cho tôi được vinh hạnh cùng đi xem với cô được không?”
Mạnh Nhã không kiên nhẫn tháo kính râm xuống: “Đội trưởng Tôn, tình cảm thật sự không thể miễn cưỡng được, chẳng lẽ anh nhất định muốn tôi nói rõ ràng mới thôi sao?”
Tôn Mập không biết xấu hổ nói: “Cô Mạnh Nhã, đừng nói lời tuyệt tình như vậy chứ! Thật ra con người tôi có rất nhiều ưu điểm, nếu cô có thể tiếp xúc nhiều hơn một chút với tôi, cô chắc chắn sẽ phát hiện ra.”
“Đội trưởng Tôn, phiền anh tránh ra, được không?”
Mạnh Nhã cố nén ghê tởm, nếu không phải vì đối phương là cấp trên của Triệu Nam Thiên thì sao cô ta có thể nói dễ nghe như vậy được?
Sắc mặt Tôn Mập biến đổi: “Cô Mạnh Nhã, nếu cô có thể coi trọng Triệu Nam Thiên thì sao lại chướng mắt tôi chứ?”
Mạnh Nhã hỏi ngược lại: “Anh? Anh cảm thấy mình có điểm nào mạnh hơn anh ấy?”
Tôn Mập cười lạnh nói: “Đúng, tôi không bằng anh ta, chờ qua ngày hôm nay, để tôi xem tên họ Triệu đó có còn kiêu ngạo được nữa không!”
Mạnh Nhã vội hỏi: “Anh có ý gì?”
Tôn Mập tự biết mình lỡ lời, vội vàng sửa lại: “Không có ý gì cả, tôi không quấy rầy cô Mạnh Nhã nữa, có điều trái tim của tôi đối với cô sẽ mãi không thay đổi, cho tới khi trời sụp thì thôi!”
Mạnh Nhã lái xe ra khỏi tiểu khu, càng nghĩ càng cảm thấy kỳ lạ.
Cô ta dứt khoát gọi một cuộc điện thoại cho Triệu Nam Thiên, kết quả lại không gọi được, gọi ba bốn lần đều không thể nối máy được!
Mạnh Nhã đứng tại chỗ đợi mười phút, lại gọi đi cuộc gọi thứ năm, nhưng vẫn như cũ không thể kết nối được!
Trong ấn tượng của cô ta, Triệu Nam Thiên là một người đàn ông lịch sự, dù là trong bất cứ trường hợp nào, anh chưa từng có thói quen không nghe điện thoại.
Nhưng hiện giờ lại không thể liên lạc được khiến Mạnh Nhã không khỏi hoảng sợ, anh đang ở đâu, sao lại tắt máy?
Lại nghĩ tới dáng vẻ đắc ý vừa rồi của Tôn Mập, trực giác nói cho Mạnh Nhã biết, có lẽ Triệu Nam Thiên sẽ gặp phiền phức.
Phải mau chóng liên lạc được với anh, bảo anh đề phòng Tôn Mập!
Do dự một lúc, Mạnh Nhã mở điện thoại ra, tìm một nhóm chat có tên là “diễn đàn nghiệp chủ Giang Uyển” lập từ khi thành lập Vật Nghiệp, dùng để giao lưu giữa các chủ sở hữu doanh nghiệp.
Mạnh Nhã chưa từng nói chuyện trong đó, cũng rất ít để ý tới.