Vô Tình Gặp Thành Nhân Duyên

Chương 13: Có thai



Phòng tập võ

Chu Bách giữ chặt chiếc bao cát, cố định nó cho Lâm Hân Nghiên liên tục tung cú đấm mạnh mẽ

"Chu Bách, cậu nghĩ Lục Phong là người thế nào?" – cô hỏi, giọng nói có phần bâng quơ nhưng ánh mắt lại sắc bén

"Ý cô là bác sĩ Lục? Anh ấy là người rất chuyên nghiệp, luôn tận tâm với bệnh nhân. Nhưng về suy nghĩ hay tâm tư thì tôi không rõ lắm"

"Tôi đã đề nghị kết hôn với anh ta, thậm chí còn muốn chịu trách nhiệm... Vậy mà anh ta lại từ chối! Vì sao chứ?"

Nghe đến đây, Chu Bách hơi khựng lại, cảm giác có gì đó không đúng. Anh nghiêng đầu nhìn cô, tay vẫn giữ chặt bao cát

"Khoan đã, chịu trách nhiệm? Ý cô là..."

Lâm Hân Nghiên không trả lời, chỉ tiếp tục tung ra những cú đấm và đá mạnh

Sự im lặng của cô như một lời ngầm thừa nhận. Chu Bách tròn mắt, cố gắng tiêu hóa thông tin

"Lâm tổng của tôi ơi, chuyện này không giống như bàn việc làm ăn đâu

Nếu hai người... xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn, thì tất nhiên bác sĩ Lục sẽ không muốn cô phải chịu trách nhiệm rồi

Nghe vậy, Lâm Hân Nghiên ngừng lại, liếc mắt nhìn anh

"Ý cậu là gì?" – cô hỏi, giọng lạnh tanh

Chu Bách cười ngượng, nhưng nhanh chóng nắm bắt cơ hội để thương lượng

"Nếu tôi nói, thì tiền thưởng tháng sau và ngày nghỉ của tôi sẽ..."

"Nói!" – ánh mắt sắc lạnh của cô khiến anh lập tức câm nín, nuốt nước bọt rồi nhanh chóng đáp:



"Anh ấy không muốn cô chịu trách nhiệm, vậy thì cô cứ làm ngược lại

Với tính cách của bác sĩ Lục, tôi chắc chắn anh ấy sẽ chấp nhận kết hôn thôi"

Lâm Hân Nghiên ngẫm nghĩ, đôi mắt lóe lên tia sáng tinh quái. Cô tháo găng tay, ném thẳng cho Chu Bách rồi lạnh lùng ra lệnh:

"Đi"

Chu Bách ngoan ngoãn gật đầu, nhưng chưa được bao xa đã kêu lên:

"Ấy, còn tiền thưởng và ngày nghỉ của tôi thì sao? Lâm tổnggggg!"

Một tháng sau

Từ ngày đó, Lâm Hân Nghiên không đến tìm Lục Phong nữa. Nhưng hình ảnh của cô vẫn ám ảnh trong đầu anh, đặc biệt là ký ức hôm ấy...

Hôm nay, sau ca phẫu thuật căng thẳng, Lục Phong thả người xuống ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi. Ngô Nhất bước vào, vừa cười vừa hỏi:

"Ca phẫu thuật ổn chứ?"

"Ừ." – Lục Phong đáp, mắt vẫn nhắm

"À, cậu đoán xem tôi vừa gặp ai?"

Lục Phong không trả lời, nhưng biểu cảm nhẹ nhàng của anh thể hiện rằng anh đang lắng nghe. Ngô Nhất liền tiếp tục:

"Là cô bạn gái tin đồn của cậu đó"

Đôi mắt Lục Phong lập tức mở ra, ánh nhìn sắc lạnh

"Tôi thấy cô ấy đi ra từ khoa siêu âm thai nhi"



Nghe vậy, Lục Phong đứng bật dậy, không đợi Ngô Nhất nói thêm, anh liền đi thay đồ. Ngô Nhất đứng đó, bối rối:

"Gì chứ? Mình nói sai gì à?"

Sau khi ra khỏi bệnh viện, anh hẹn gặp Lâm Hân Nghiên ngay

15 phút sau, tại một quán cà phê, Lâm Hân Nghiên đã ngồi chờ sẵn. Khi Lục Phong bước vào, cô cười khẽ:

"Tôi cũng đang định tìm anh"

Sau khi gọi một ly cà phê nóng, Lục Phong đi thẳng vào vấn đề:

"Cô tìm tôi có chuyện gì?"

Lâm Hân Nghiên mỉm cười, rồi nhẹ nhàng nói:

"Tôi có thai rồi"

Lời nói của cô khiến trái tim Lục Phong chấn động. Cô lấy ra tờ giấy xét nghiệm, đặt trước mặt anh

"Tôi không bắt anh phải chịu trách nhiệm, chỉ muốn anh biết rằng đứa bé này tồn tại"

Lục Phong cầm tờ giấy lên, đôi tay hơi run. Sau một thoáng suy nghĩ, anh hạ tờ giấy xuống, ánh mắt kiên định nhìn thẳng vào cô

"Tôi.... tôi sẽ chịu trách nhiệm"

Nghe câu trả lời này, lòng Lâm Hân Nghiên thầm mừng rỡ, nhưng trên mặt cô vẫn giữ vẻ điềm nhiên. Trong đầu cô lại đang nghĩ đến cách mà Chu Bách đưa ra, thầm nghĩ

(Tên Chu Bách kia, quả là kế sách không tệ.)

\#Yio

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv