Vô Thường

Chương 734: Lưỡng bảo tề xuất



- Đường Phong, biện pháp của ngươi là...

Bạch Nguyệt Dung thật sự không thể tin được Đường Phong nói vài ba câu là có thể giải quyết được vấn đề làm phiền toái rất nhiều cao thủ vô số năm.

- Bây giờ ta chưa thể nói, chờ một lát nữa tiến vào ta sẽ cho các ngươi xem.

Hai món bảo bối kia là không thể nói rõ, chỉ có lúc sử dụng mới biết được. Hiện tại nói nữa cũng chỉ là ba hoa chích chòe, người khác sợ là sẽ không tin.

- Nếu Đường thiếu hiệp đã nói như vậy, Dương Xuân ta tin thiếu hiệp, chỉ bất quá còn có một vấn đề, từ lần trước Bạch Đế Bí Cảnh không thể mở ra nữa, ngay cả chúng ta tập hợp thi triển Tứ Quý Tuyệt Sát kiếm trận cũng không thể mở ra được.

Đường Phong và Bạch Nguyệt Dung nhìn nhau, Bạch Nguyệt Dung không khỏi ho nhẹ một tiếng, hiển nhiên nàng cũng không có truyền ra ngoài bí mật về Bạch Đế Ấn.

Bạch Đế Ấn bị Đường Phong quản lý trên tay, người khác có thể mở được mới là lạ.

- Đường Phong có biện pháp mở ra Bạch Đế Bí Cảnh.

Rơi vào đường cùng, Bạch Nguyệt Dung chỉ có thể trả lời mơ hồ như vậy, đám người Dương Xuân tuy nhiên rất nghi hoặc, nhưng thành chủ cũng không nói thêm cái gì, bọn họ không tiện hỏi nhiều.

Lúc này tiến vào Bạch Đế Bí Cảnh, ngoại trừ người của Đường Phong dẫn đến, bên này Bạch Đế Thành cũng có bốn người tiến vào, Bạch Nguyệt Dung và tam đại thành chủ.

Bất quá như vậy toàn bộ cao tầng Bạch Đế Thành đã đi hết, Bạch Đế Thành chứa nhiều công việc cần cẩn thận sắp đặt một phen. Trong thời gian bọn họ chuẩn bị, đám người Đường Phong bị sắp xếp đến Xuân Thành nghỉ ngơi.

Tuy rằng bốn người Bạch Đế Thành không phải thành viên tổ chức của Đường Phong, nhưng nếu bọn hắn có thể tấn chức Linh Giai cũng là tương đương với việc tìm được bốn vị thủ vệ Linh Giai miễn phí. Vụ buôn bán này cũng không lỗ. Huống chi, bọn hắn cũng là bạn mà không phải kẻ thù.

Tại chỗ vào của Bạch Đế Bí Cảnh, đám người Đường Phong lẳng lặng đứng ở đó.

Nửa năm trước đây đã xảy ra một trận chiến ban đêm, các cao thủ Hàn gia dưới sự dẫn dắt của Hàn Đông tiến hành làm phản, ý đồ cướp đoạt quyền khống chế Bạch Đế Thành. Lúc đó ở chỗ này Đường Phong lấy thực lực Thiên Giai hạ phẩm chém giết trưởng lão Hàn Gia cảnh giới Thiên Giai thượng phẩm. Trận chiến đó nguy hiểm vạn phần, thiếu chút nữa Đường Phong thân táng mạng vong, hiện tại ngẫm lại, dường như mới là chuyện phát sinh ngày hôm qua, rành rành trước mắt.

Lúc dẹp loạn Hàn gia, thực lực Bạch Đế Thành bị tổn hại, mãi cho đến ngày hôm nay vẫn chưa khôi phục nguyên khí.

Dưới sự chú ý của mọi người, Đường Phong đi tới chỗ vào, tập trung tâm thần, đạt thành liên hệ với Bạch Đế Ấn trong đan điền, ngón tay điểm một điểm trong hư không, vị trí bị điểm trúng lập tức truyền ra một dao động giống như vậy. Ngay sau đó, ngay tại chỗ đó xuất hiện một cột sáng đâm thẳng lên trời cao, làm cho mọi người không thở mắt nổi. Đợi đến khi mọi người khôi phục thị lực, quay đầu nhìn lại, bất ngờ phát hiện một đạo vầng sáng dường như đứng sứng ở nơi nào, mơ hồ từ trong đó truyền đến linh khí khác hẳn với linh khí ở bên ngoài.

- Điều này sao có thể...

Đám người Dương Xuân nghẹn họng nhìn trân trối, tuy rằng trước đây Bạch Nguyệt Dung có nói cho bọn họ biết Đường Phong có cách có thể mở ra Bạch Đế Bí Cảnh, nhưng mà bọn họ không nghĩ đến sẽ đơn giản như vậy.

Lần trước mở ra Bạch Đế Bí Cảnh ở trong chủ thành vào đêm giao thừa, phải tập hợp đến bốn người, thi triển Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm Trận tụ tập lực lượng bốn mùa qua đây, lấy năng lượng tứ quý mở ra Bạch Đế Bí Cảnh.

Nhưng là như vậy, mỗi một lần mở ra phải đúng thời gian nhất định trong chủ thành, không có trường hợp ngoại lệ. Đồng thời trong lúc mở ra, nhân số và thời gian đi vào đều có hạn chế.

Nhưng mà hiện tại nhìn lại, Đường Phong chỉ nhàn nhạt bình thường đứng ở đó điểm nhẹ một chút, liền mở ra Bạch Đế Bí Cảnh! Thậm chí vẫn bình thản mặt không đỏ tim không đập mạnh.

Nếu như trước đây mở ra Bạch Đế Bí Cảnh cũng thoải mái như bây giờ, vậy thì thực lực Bạch Đế Thành sao lại thấp như bây giờ? Có thể tiến vào tu luyện không hạn chế, cũng không tổn hao chút nào, Bạch Đế Thành hoàn toàn có thể mở ra Bạch Đế Bí Cảnh, thậm chí có thể cho toàn bộ môn sinh Bạch Đế Thành tiến vào trong Bạch Đế Bí Cảnh.

Đám người Dương Xuân tự nhiên sẽ không tin tưởng thực lực Đường Phong cao hơn đám người mình vài lần, thậm chí hơn mười lần, chỉ có thể đoán rằng lần trước hắn tiến nhập Bạch Đế Bí Cảnh đã gặp được kỳ ngộ nào đó mới làm được trình độ như thế này.

- Nơi này giống Linh Mạch Chi Địa?

Hai đạt sát thần cũng trừng lớn tròng mắt, cũng chụm đầu lại nhìn cột sáng kia, tuy rằng bọn họn vẫn nghe Đường Phong nói về lối vào Linh Mạch Chi Địa, nhưng lại vô duyên nhìn thấy, hiện tại lần đầu tiên thấy, tự nhiên có cảm giác mới lạ.

- Vào đi!

Đường Phong cười gật đầu với Tiếu thúc, Tiếu thúc cũng gật đầu, không chút do dự làm người thứ nhất bước vào trong cột sáng, trong nháy mắt thân hình đã biến mất.

Có Thang Phi Tiếu đi đầu, những người khác cũng tự động tiến vào, chỉ chốc lát sau toàn bộ mọi người đã tiến nhập Bạch Đế Bí Cảnh.

Đường Phong là người cuối cùng đi vào, lúc tiến đến liền chạm tay lên cổng vào Bạch Đế Bí Cảnh hai mắt nhắm lại, còn không kịp đứng vững, bên tai đã truyền đến tiếng than sợ hãi của đám người Thang Phi Tiếu.

- Mụ nội nó, linh khí ở đây nồng nặc như vậy?

Thang Phi Tiếu giống như kẻ tù vừa thoát khỏi trại giam, không ngớt hô hoán và mở miệng hút lấy không khí ngoài trời, vẻ mặt sáng khoái và thoải mái vô cùng.

Đám người Dương Xuân xem thường nhìn Thang Phi Tiếu, ánh mắt kia như Vương Hầu cao cao tại thượng nhìn anh nông dân vừa mới vào thành.

Nhưng câu nói đầu tiên của Tiếu thúc lại để sắc mặt đám người Dương Xuân lộ vẻ xấu hổ.

- Có địa phương tu luyện tốt như vậy, sao thực lực của các ngươi vẫn không bằng ta và lão Đoạn? Ta và lão Đoạn nếu tới nơi này sớm hơn một chút, chỉ sợ đã sớm tấn chức Linh Giai rồi.

Hạ Thời Vũ lúng túng nói:

- Đều đã đạt cảnh giới Thiên Giai đỉnh phong, muốn tiến thêm một bước nữa rất là khó khăn.

- Có cái gì đang đi qua đây.

Âu Dương Vũ nhướng mày.

Đường Phong quay đầu nhìn xung quanh, sắc mặt thay đổi:

- Vận khí thật tốt, đến hai lần cả hai lần cùng gặp phải cơn lốc linh khí.

Không cần thiết Đường Phong phải nhắc nhở, hầu như tất cả mọi người đều thấy phía bắc trời đất đều đỏ, khắp nơi giống như bị lửa đốt, đỏ vô cùng, đồng thời loại hồng sắc này đang lấy tốc độ cực nhanh lan tràn về phía bên này. Cơn lốc chưa tới, tất cả mọi người đã cảm giác được nhiệt độ toàn thân đang dần lên cao.

- Chạy mau!

Đường Phong ôm Tiểu Manh, vội vàng hướng về hướng ngược lại chạy đi, những người khác cũng không nói nhiều, gấp rút đuổi theo, Chu Tiểu Điệp kéo theo Mạc Lưu Tô nhảy lên lưng Khiếu Thiên Lang chạy đi, chạy sau mà vọt tới trước, dĩ nhiên tốc độ chạy trốn còn nhanh hơn Đường Phong một ít. Chỉ một lát sau đã vọt tới đằng trước.

Diện tích bao phủ của cơn lốc vô cùng lớn, căn bản vượt quá tưởng tượng của mọi người. Kèm theo đó là tốc độ di chuyển cực nhanh khiến mọi người hoảng sợ.

Một đám người vội vã chạy ra ngoài mười dặm, lúc này mới vất vả lắm né tránh ra khỏi quy mô cơn lốc linh khí, chờ lúc dừng lại, ngay cả là Âu Dương Vũ nghĩ lại cũng cảm thấy rùng mình.

Linh khí tụ tập cuồng bạo như thế này, ngay cả bản thân là cao thủ Linh Giai, nếu là bị gió xoáy cuốn vào cũng sẽ không dễ chịu.

- Linh khí ở đây quá sung túc rồi, hẳn là vô số năm không ai sử dụng, cho nên mới hội tụ thành tình trạng như vậy.

Âu Dương Vũ phỏng đoán một phen, làm cho người khác thấy cũng có lý. Lần trước Đường Phong tiến vào gặp cơn lốc linh khí hệ băng, cơn lốc đi qua, làm cho mặt đất đông lại thành băng, mà lúc này cơn lốc hệ hỏa, đưa mắt nhìn lại, mặt đất trước mặt bị đốt như nung chảy ra.

- Linh khí ở Huyết Vụ Thành như thế nào?

Đường Phong quay đầu hỏi Âu Dương Vũ.

- Kém nhiều, so với ở đây kém vô số lần.

Âu Dương Vũ hít sâu một hơi.

- Linh khí ở Đường gia bảo trong Linh Mạch Chi Địa cũng không tốt lắm. Ở đây mới là Linh Mạch Chi Địa chân chính. Có nơi chốn để tu luyện, linh khí tự nhiên sử dụng thoải mái, mà Bạch Đế Bí Cảnh, mấy trăm năm không ai đến, ngay cả người của Bạch Đế Thành cũng chỉ có vài người tiến đến mà thôi, linh khí không nồng nặc cũng đều khó.

- Hiện tại chúng ta đi đâu? Ta đang rất muốn bắt đầu tu luyện rồi.

Vẻ mặt Tiếu thúc vui sướng, dường như đã có khí thế để tấn chức Linh Giai.

- Đi theo ta!

Đường Phong cũng không rất quen thuộc Bạch Đế Bí Cảnh, may là có Bạch Đế Ấn, khẽ động tâm niệm, khu vực phụ cận liền rõ như lòng bàn tay. Đồng thời lần trước tới nơi này cũng đã tìm thấy một nơi yên tĩnh thích hợp để tu luyện. Vốn là sơn cốc nơi Lôi Tẩu ở trước kia! Nơi này không cần lo lắng linh thú ở phụ cận sẽ quấy rầy.

Không đến nửa ngày, mọi người dưới sự dẫn dắt của Đường Phong liền đi tới chỗ dị sơn cốc, lần trước Lôi Tẩu trải nghiệm kiếp nạn biến hóa vẫn còn xót lại một ít vết tích, một đám cao thủ chỉ nhìn qua, không khỏi cũng lấy làm kinh hãi, còn tưởng rằng có cao thủ siêu hạng ở chỗ này giao chiến ngày đêm.

Sơn cốc rất rộng rãi, đủ cho mọi người chia ra, để chuyên tâm tu luyện, không bị chuyện gì làm phân tâm.

Đường Phong phân cho mỗi cao thủ Thiên Giai đỉnh phong một viên Tinh Thần Thiên Nguyên Đan, ngay cả Tần Tứ Nương mới chỉ là Thiên Giai trung phẩm cũng không ngoại lệ.

Xa hoa lộng lẫy, linh đan giống như ngôi sao vừa vào tay, tất cả mọi người liền cảm giác được năng lượng dày đặc trong đó.

Đường Phong giới thiệu công hiệu Tinh Thần Thiên Nguyên Đan làm cho mọi người khiếp sợ. Dưới cảnh giới Linh Giai, không cần biết là cảnh giới nào trực tiếp tăng thêm một giai, hơn nữa còn có thể thu được Thiên Nhân Hợp Nhất chi cảnh trong thời gian ngắn.

Đan dược nghịch thiên như thế này đã không phải con người có khả năng theo đuổi rồi, nếu không phải Đường Phong dưới cơ duyên xảo hợp đạt được Tinh Thần Thiên Nguyên Quả của Đường gia, mọi người cũng không có duyên nhìn thấy.

Có đan dược quý trọng như vậy trên tay, mọi người ai cũng cẩn thận cất vào trong lòng, chờ mong đến cơ hội thích hợp nhất liền sử dụng. Công dụng trực tiếp tấn chức là vô hiệu đối với đám người này, bởi vì bọn họ đã đến cảnh giới Thiên giai đỉnh phong, nhưng mà Thiên Nhân Hợp Nhất trong thời gian ngắn, lại làm cho bọn hắn vô cùng mong chờ.

Mượn cảnh giới thiên nhân hợp nhất, không chừng có thể đột phá Thiên giai, tấn chức đến hàng ngũ Linh giai.

Tinh Thần Thiên Nguyên Đan bất quá là bảo bối thứ nhất của Đường Phong mà thôi, nếu như chỉ có loại linh đan này, Đường Phong còn không dám đảm bảo trong vòng nửa năm có thể tạo nên một nhóm cao thủ Linh Giai, nhưng hắn còn có bảo bối thứ hai.

La Ngọc Thạch Tâm!

Khi hắn lấy ra La Ngọc Thạch Tâm trong nháy mắt, linh khí trong phương viên hơn mười dặm trực tiếp thay đổi, La Ngọc Thạch Tâm tạo nên lực hấp dẫn cực mạnh, nhất thời linh khí trong vòng mười dặm cấp tốc hướng về phía sơn cốc tụ tập.

Nguyên bản trong Bạch Đế Bí Cảnh linh khí đã rất nồng nặc rồi, thêm vào sự hội tụ của La Ngọc Thạch Tâm, toàn bộ sơn cốc trong chớp mắt liền trở nên một mảnh mây mù mưa phùn, hít vào trong phổi, hầu như đã ngưng tụ thành mây linh khí. Đồng thời độ dày những linh khí này còn đang không ngừng tăng thêm, trên cây cối đã lưu lại từng giọt sương do linh khí cô đọng thành.

Mỗi người đều cảm giác mình như đang ở trên mây, toàn thân nhẹ nhõm vô cùng, chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng thoải mái dễ chịu.

- Ôi trời ơi!

Thang Phi Tiếu không còn giữ chút phong thái của cao thủ, tròng mắt trừng to như quả trứng, lẩm bẩm nói:

- Làm sao có thể hình thành được linh khí nồng nặc như vậy?

Đưa tay quơ một cái, linh khí tràn đầy bị bóp trong lòng bàn tay. Không riêng gì Thang Phi Tiếu, hầu như da mặt của tất cả mọi người đều run run kích động.

Âu Dương Vũ cảm khái một tiếng nói:

- Tu luyện trong hoàn cảnh này, tiến triển một tháng so với nơi khác một đến hai năm, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

- Chúng ta còn có thời gian nửa năm, cũng chính là tương đương với bên ngoài sáu năm đến mười hai năm, nếu là còn không tấn chức được, vậy thì thiếu gia ta sẽ không khách khí nữa.

Đường Phong nhìn mọi người nói.

Thần sắc Dương Xuân nghiêm túc, quay về phía Đường Phong ôm quyền nói:

- Đường Thiếu Hiệp yên tâm, nếu ban thưởng linh đan cho chúng ta, lại cho chúng ta hoàn cảnh tu luyện tốt nhất, mọi người Bạch Đế Thành chúng ta nhất định không phụ sự mong đợi của ngươi, nếu trong vòng nửa năm còn không tấn chức Linh Giai, chúng ta sẽ tự lấy đao cắt cổ luôn cho xong.

- Ha ha, những lời này ta rất thích nghe!

Thang Phi Tiếu cười một tiếng, hướng về phía Dương Xuân nói:

- Vậy thì chúng ta đánh cược một lần, xem các ngươi Bạch Đế Thành tấn chức Linh Giai trước hay là ta với lão Đoạn tấn chức trước.

- Có thể, bất quá nếu muốn đánh cược, tự nhiên cần phải có một điểm tiền cược, còn thỉnh Thiên sát nói ra đặt cược.

Dương Xuân ngạo nghễ tiếp thu khiêu khích của Thang Phi Tiếu.

- Chuyện này đơn giản, nếu là các ngươi thắng, ta và lão Đoạn sau đó liền nghe Dương Xuân sai khiến, tùy ý chỉ đạo, bất quá nếu là các ngươi thua...

- Nếu thua tính mệnh của ba huynh muội chúng ta liền giao cho Thiên sát ngươi là được.

Dương Xuân ngạo nghễ nói.

- Nhất ngôn cửu đỉnh!

- Tứ mã nan truy!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv