Ông cụ nhà họ Tạ nghe Trịnh Sở nói thế, nhưng sao ông ấy có thể tin được rằng anh không hề có sư phụ,
Ông cụ cho rằng Trịnh Sở không muốn để lộ ra môn phái của mình nên thôi không hỏi thêm nhiều nữa, tươi cười dẫn theo Tạ Bá Ngọc và Trịnh Sở cùng lên khu biệt thự trên núi.
Nhóm võ giả tuần tra ban nãy trông thấy Tạ Bá Ngọc và Trịnh Sở đi theo ông cụ nhà họ Tạ lên khu biệt thự trên đỉnh núi thì sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, mồ hôi lạnh liên tục chảy xuống, may là lúc nãy họ vẫn chưa ra tay, nếu không sẽ chết rất thảm.
Chẳng mấy chốc, ông cụ nhà họ Tạ đã dẫn Tạ Bá Ngọc và Trịnh Sở cùng lên biệt thự trên đỉnh núi.
Bên trong biệt thự trên đỉnh, tất cả đều là những nhân vật nắm quyền của nhà họ Tạ Thanh Châu.
Mỗi một người nhà họ Tạ trong số đó, chỉ cần rời khỏi khu biệt thự này, đều sẽ trở thành những nhân vật lớn có thể hô mưa gọi gió bên ngoài.
Bây giờ, tất cả họ đều ngồi trong sảnh của khi biệt thự nhà họ Tạ, chuyện Tạ Bá Ngọc trở về nhà họ Tạ ở Thanh Châu gây chuyện, bọn họ thấy rất ngạc nhiên, Tạ Bá Ngọc có cái gì mà lại dám quay về Thanh Châu này để tranh giành với Tạ Bá Kim.
Chờ đến khi Tạ Bá Ngọc, Trịnh Sở và ông cụ nhà họ Tạ đến thì các tinh anh của nhà họ Tạ đều tròn mắt, không thể tin nổi nhìn Tạ Bá Ngọc.
Trong lòng họ đã sớm phán cho Tạ Bá Ngọc án tử hình, đã bị Tạ Bá Kim giết chết rồi mới đúng, nay lại xuất hiện ngay trước mặt họ, trong lòng họ phải kinh ngạc đến mức nào cơ chứ.
“Tạ Bá Ngọc, tại sao cậu lại ở đây?”
“Tạ Bá Kim đâu?”
Khi một đám tinh anh nhà họ Tạ lên tiếng thì trong lòng cũng đang cân nhắc, liệu có phải ông cụ đã ra tay để Tạ Bá Ngọc không phải chết hay không.
Nhưng đó cũng không phải là cách hay ho gì, một khi Tạ Bá Ngọc rời khỏi nhà họ Tạ ở Thanh Châu thì cũng sẽ bị Tạ Bá Kim giết ngay thôi.
Tình cảm của hai anh em này thật sự rất tệ, đến mức không cách nào bình yên ngồi cùng một chỗ với nhau được nữa.
Tạ Bá Ngọc nghe người của nhà họ Tạ ở Thanh Châu hỏi thì vẻ mặt trở nên nghiêm túc, rất có phong phạm và tôn nghiêm của người cầm quyền, lên tiếng: “Tạ Bá Kim đã chết”.
Ông ta nói xong thì dừng lại một chút: “Các người còn gì muốn hỏi nữa không?”
Mọi người nhà họ Tạ nghe Tạ Bá Ngọc nói thế thì nụ cười chợt cương cứng ngay trên mặt.
Bọn họ cứ thấy có gì đó là lạ, thực lực của Tạ Bá Ngọc làm sao địch lại Tạ Bá Kim được cơ chứ.
Huống chi Tạ Bá Kim còn mang theo nhiều cao thủ nhà họ Tạ như thế, cả Cát Húc cũng được dẫn theo, sao có thể bị Tạ Bá Ngọc giết chết được cơ chứ.
Chẳng mấy chốc bọn họ đã đưa ra phán đoán rằng Tạ Bá Kim chết vì ông cụ nhà họ Tạ ra tay.
Mọi người nhà họ Tạ dần bình tĩnh lại, ánh mắt nhìn Tạ Bá Ngọc không có mấy phần tôn kính.
Ông cụ nhà họ Tạ biết thời gian của mình không còn nhiều, e là đêm nay cũng phải rời khỏi cõi đời này.
Ông thấy mọi người nhà họ Tạ đều ở đây, đứa con trai mình yêu thương nhất cũng đã từ thành phố Giang Nam đến đây.
Ông cụ nhà họ Tạ với vẻ mặt hết sức nghiêm túc, đầu tiên là tìm một chiếc ghế dài ngồi xuống, rồi chậm rãi mở miệng nói.
“Hôm nay Bá Ngọc từ thành phố Giang Nam trở về là làm theo lệnh tôi, tôi muốn giao lại vị trí gia chủ nhà họ Tạ này cho Tạ Bá Ngọc”.
Còn tiếng gia chủ đám người bên cạnh Tạ Bá Kim luôn miệng gọi đó, chẳng qua cũng chỉ để lấy lòng Tạ Bá Kim mà thôi.
Tạ Bá Kim hoàn toàn không được làm gia chủ nhà họ Tạ.
Ông cụ nhà họ Tạ vừa nói xong thì mọi người nhà họ Tạ đều tỏ vẻ không tin, không phục. Bọn họ cảm thấy Tạ Bá Ngọc không đủ tư cách trở thành gia chủ nhà họ Tạ.
Bọn họ rất muốn lên tiếng phản bác, nhưng ông cụ nhà họ Tạ lại đang ngồi đây.
Nếu phản bác, e rằng sẽ rước lấy cơn bực tức của ông cụ, đến lúc đó sẽ rất khó làm việc.
Tuy ông cụ nhà họ Tạ đã già cỗi, nhưng sống đã lâu, ánh mắt ông cũng rất sắc bén.
Ông nhìn mọi người đang có mặt ở đây, nói: “Nếu các người không phục, thì có thể tìm Bá Ngọc khiêu chiến, người thắng sẽ kế nhiệm vị trí gia chủ, người thua thì ngoan ngoãn chấp nhận đi”.
Ông cụ nhà họ Tạ vừa nói dứt lời thì trong lòng mọi người có mặt ở đây đã dấy lên một cơn sóng to gió dữ.
Vị trí gia chủ nhà họ Tạ, với mọi người trong nhà họ Tạ mà nói, chính là sự tồn tại quá cao nên không thể với tới.
Tuy là bọn họ cũng rất muốn làm, nhưng lại biết với huyết mạch của họ thì hoàn toàn không thể kế nhiệm vị trí gia chủ nhà họ Tạ.
Nếu hôm nay ông cụ nhà họ Tạ đã nói thế, thì sao lòng họ lại không vui cho được, đây đúng là một miếng thịt béo.
Huống chi Tạ Bá Ngọc còn bị Thủy Nguyệt Thiên đánh bại, thực lực đã rơi xuống cảnh giới võ giả minh kình.
Chuyện này mọi người trong nhà họ Tạ đều biết, cả người của gia tộc khác cũng biết.
Năm đó Tạ Bá Ngọc cũng vì chuyện này nên mới rời khỏi nhà họ Tạ.
Tuy mọi người nhà họ Tạ, không phải ai cũng là tông sư võ đạo cảnh giới hóa huyền, nhưng lại cảm thấy việc đánh bại Tạ Bá Ngọc là chuyện hết sức dễ dàng.
“Ông cụ nói thật ư?”
“Nếu là thật thì sao, chúng ta cứ thử một lần”.
Hai mắt bọn họ rực lửa, lên tiếng hỏi ông cụ.
Ông cụ nhìn sang Tạ Bá Ngọc, sau đó lại gật đầu: “Thật”.
Vừa đáp xong, đã có người nhà họ Tạ bước ra.
Thực lực của người này chính là cảnh giới minh kình đỉnh phong, dù chưa đạt tới tông sư võ đạo cảnh giới hóa huyền, nhưng trong lòng vẫn tin tưởng mình sẽ đánh bại được Tạ Bá Ngọc.
Ông ta nhìn Tạ Bá Ngọc, mặt tự tin cười nói: “Bá Ngọc, đắc tội”.
Vẻ mặt Tạ Bá Ngọc hết sức nghiêm túc, gật đầu: “Bắt đầu đi”.
Vừa mới nói xong thì đối phương đã nhanh chóng ra tay, ra một đòn thật mạnh với Tạ Bá Ngọc, muốn dùng một đòn để đánh bại ông ta.
Tạ Bá Ngọc hết sức bình thản, nhìn thấy đối phương ra tay, tay phải ông ta giơ lên không trung.
Ầm.
Người đó trực tiếp bị một luồng khí kình không biết từ đâu ra đánh trúng, cơ thể bay lên, như con diều đứt dây văng ra mấy chục mét, sau đó rơi mạnh xuống.
Tạ Bá Ngọc giải quyết người đó xong thì nhìn mọi người nhà họ Tạ, mở miệng nói: “Còn ai nữa không?”
Mọi người hoàn toàn không ngờ sức mạnh của Tạ Bá Ngọc đã được khôi phục.
Nhưng khôi phục lại cảnh giới hóa huyền thì sao, đâu phải nơi này không có tông sư võ đạo cảnh giới hóa huyền.
Huống chi, vị trí gia chủ thật sự quá béo bở, dù biết không thể đánh lại Tạ Bá Ngọc, bọn họ cũng sẽ ra tay.