Thanh âm Tiêu Phàm vừa dứt, quanh thân bỗng nhiên bốc cháy lên Vô Tận Chiến Hồn, hỏa diễm cuồn cuộn, trong nháy mắt hóa thành một biển lửa, sôi trào mãnh liệt.
So với vừa nãy, khí thế Tiêu Phàm lại tăng lên không ít, nếu như nói vừa nãy khí thế quanh người hắn vẫn chỉ là giang hà lao nhanh thì hiện tại chính là biển cả gào thét.
Cảm nhận được khí thế cuồng bạo trên người Tiêu Phàm như là biển, sắc mặt La Sinh Môn Chủ cùng Diêm La Thiên Tử trầm xuống, bọn hắn lúc này mới phát hiện Tiêu Phàm một mực đều không có sử dụng lực lượng Chiến Hồn.
Bất quá Diêm La Thiên Tử vẫn động viên cho bản thân nói:
- Coi như thi triển ra Chiến Hồn thì như thế nào, ngươi thi triển Tu La Thần Dực cùng Tu La Thần Thể đều không làm gì được chúng ta, hiện tại cũng giết không chết chúng ta.
- A ~
Thần sắc Tiêu Phàm đạm mạc, ranh giới cuối cùng chỉ có hắn rõ ràng, chí ít từ vừa nãy cùng hai người giao phong, giết chết hai người cũng không phải việc khó khăn.
Sau một khắc, Tiêu Phàm động, hắn giống như một trận gió bay ra, hư không lưu lại từng đạo từng đạo tàn ảnh, khi hắn lần nữa lúc xuất hiện đã là trước người Diêm La Thiên Tử.
- Nhất Kiếm Sinh Liên!
Tu La Kiếm rung động, từng đoá kiếm liên tại hư không nở rộ, khoảng cách gần như vậy công sát, lấy tốc độ Tiêu Phàm, cho dù Diêm La Thiên Tử cũng không tránh thoát.
- Cùng một chiêu, ngươi cảm thấy đối với ta hữu dụng sao?
Trên mặt Diêm La Thiên Tử lộ ra ý cười khinh thường.
Nhưng mà rất nhanh ý cười liền ngưng kết, bởi vì lần này hư không nở rộ không chỉ bốn đóa kiếm liên mà là tám đóa, uy lực tám đóa kiếm liên không chỉ có tăng gấp đôi đơn giản như vậy.
- Minh Sát!
Diêm La Thiên Tử biến sắc không dám khinh thường, một kiếm vung ra, một đạo hắc sắc kiếm hà đem Hư Không trảm mở, như có một đầu Minh Hà đen kịt đang nằm trước người.
Đây chính là lực lượng Áo Nghĩa, siêu việt thiên địa chi lực, chỉ có thể hiểu ý, không thể nói bằng lời, cần cẩn thận lĩnh ngộ, tám chín phần mười Chiến Thánh cảnh dừng tại bước này, không cách nào lĩnh ngộ lực lượng huyền diệu.
Bất quá, kiếm liên cũng là lực lượng Chiến Thần cảnh mới có thể lĩnh ngộ, vốn nó ẩn chứa một tia Áo Nghĩa, tám đóa kiếm liên đồng thời nở rộ, trong lúc nhất thời cùng Minh Hà giằng co tại cùng một chỗ.
- Sát Na Phương Hoa!
Tiêu Phàm lần nữa khẽ động, căn bản không cho Diêm La Thiên Tử cơ hội thở dốc.
Hư không kiếm khí rung động, cả người Tiêu Phàm cùng Tu La Kiếm dung hợp, từ khi giải phong Đệ Tam Trọng, trình độ Tu La Kiếm lăng lệ đã không phải lúc trước có thể so sánh.
Cho dù là Thần Binh, chỉ cần Tiêu Phàm có đầy đủ thực lực, Tu La Kiếm cũng có thể chém ra.
Đám người chỉ thấy một đạo bạch sắc thiểm quang, thời gian dường như ngưng tụ lại, thật sự là tốc độ Tiêu Phàm quá nhanh, nhanh đến mắt thường hoàn toàn không nhìn theo kịp, dường như là cực tốc thế gian.
Trong chớp nhoáng này, trong mắt tất cả tu sĩ ở đây đều chỉ có một đường Kiếm Đạo chớp lóe, không còn gì khác.
- Lui!
La Sinh Môn Chủ kêu to, hắn không chút do dự từ đằng xa vọt tới, một kiếm này của Tiêu Phàm cho hắn một loại cảm giác trí mạng.
Nếu như Diêm La Thiên Tử chết, hắn làm sao có thể có thể sống tiếp đây?
Tiêu Phàm lấy một chọi hai đều có thể đứng ở thế bất bại, ứng phó một mình hắn chẳng phải là rất dễ dàng sao?
Diêm La Thiên Tử cũng muốn lui, nhưng tốc độ Tiêu Phàm nhanh hơn hắn, một khi lui ra phía sau, nhược điểm bản thân liền bại lộ ra, đến thời điểm sẽ chỉ chết càng nhanh.
Tiêu Phàm sớm xuất thủ đem tất cả đường lui của hắn tính toán kỹ.
- Quỷ Kiếm Vũ!
Diêm La Thiên Tử gào thét, kiếm trong tay vũ động, trước người hắn dường như xuất hiện một tường kiếm khí, kiếm khí sắc bén quấn quanh, hoàn toàn kín không kẽ hở.
Phốc!
Một tiếng vang giòn, hình ảnh dường như dừng lại, thân thể Diêm La Thiên Tử bỗng nhiên hướng về sau ngã xuống, ngực hắn xuất hiện một cái huyết động to lớn.
Mấy tức sau, máu tươi phun ra ngoài, Diêm La Thiên Tử kinh hãi nhìn ngực mình, trong mắt đều là vẻ không tin.
Bản thân lại bị một kiếm của Chiến Thánh cảnh đỉnh phong làm trọng thương? Nếu như không phải đột phá Chiến Thần cảnh, điểm ấy thương thế đối với hắn mà nói còn không đủ trí mạng, hiện tại khả năng liền đã chết.
- Ngươi làm sao có thể nhanh như vậy?
Diêm La Thiên Tử thừa cơ lui lại, run giọng nói, một nửa là chấn kinh, một nửa là phẫn nộ.
- Vừa nãy chỉ là xuyên thủng l-ng ngực ngươi, kiếm tiếp theo chính là cắt lấy đầu ngươi.
Thần sắc Tiêu Phàm đạm mạc, hắn nắm giữ Tu La Thần Dực cùng Kiếm Bộ, tốc độ so sánh với Chiến Thần cảnh sơ kỳ cũng chỉ nhanh hơn chứ không chậm.
Hơn nữa, hắn bây giờ lĩnh ngộ Kiếm Đạo cũng đã chạm tới Áo Nghĩa, làm bị thương Diêm La Thiên Tử cũng không phải việc khó khăn gì.
- Cùng tiến lên, toàn lực giết hắn.
La Sinh Môn Chủ đi tới cạnh Tiêu Phàm, hắn không muốn lại để cho Tiêu Phàm có cơ hội lợi dụng.
Lời nói chưa dứt, Tiêu Phàm lại động, bất quá làm đám người trợn tròn mắt là Tu La Kiếm cũng không thẳng hướng bọn hắn, mà là cắm vào bên trong thân thể bản thân.
- Ngoan Nhân!
Mọi người âm thầm kinh hô, một kiếm cắm vào bên trong l-ng ngực bản thân, cái này không phải người bình thường có thể làm được, chuyện này cần bao nhiêu dũng khí.
- Gia hỏa bị dọa sợ, vậy mà tự sát!
Diêm La Thiên Tử thấy thế, lập tức cười như điên.
- Không đúng, mau lui lại!
La Sinh Môn Chủ thập phần cảnh giác, lúc Tiêu Phàm một kiếm cắm vào l-ng ngực bản thân, hắn cảm giác có chút rùng mình.
Nhưng mà lúc này quanh thân Tiêu Phàm đột nhiên phóng vô số Huyết Sắc Kiếm Khí, sau đó nhanh chóng dung hợp tại cùng một chỗ, ngay lúc đó, khí thế Tiêu Phàm tăng vọt, quanh người hắn cũng biến thành một cái biển máu.
Chỉ thấy hắn rút Tu La Kiếm ra, nhẹ nhàng vung lên, một đạo kiếm khí không thể địch nổi xé rách hư không, trong nháy mắt đem Diêm La Thiên Tử cùng La Sinh Môn Chủ bao phủ vào.
- Tu La Áo Nghĩa, Vô Tận Sát Lục!
Một đạo thanh âm băng lãnh từ trong miệng Tiêu Phàm thốt ra, thanh âm rất lạnh, tựa như ẩn chứa Sát Phạt Chi Lực, xung quanh đều bị đông kết thành hàn băng.
Huyết kiếm hoành không, vạn vật tịch diệt, dưới một kiếm này hết thảy đều hóa thành tro bụi, giữa thiên địa dường như chỉ còn lại giết chóc, Vô Tận Sát Lục!
Dù là cách xa hơn mười dặm, mọi người cũng có thể cảm nhận được sát ý đáng sợ, lạnh đến thấu xương.
Tiêu Phàm dùng một chiêu này, hoành khóa hai cái đại cảnh giới đẩy lui địch nhân, lần này Tiêu Phàm cùng bọn hắn chỉ thua kém một cái tiểu cảnh giới, khả năng liền không chỉ là đẩy lui bọn hắn.
Một chiêu này là Thần Phẩm đỉnh cấp chiến kỹ bên trong Tu La Áo Nghĩa, chỉ có Tu La Điện Chủ lĩnh ngộ Tu La Áo Nghĩa mới có thể sử dụng.
Ngay sau đó, từng đạo tiếng kêu thảm thiết như giết heo truyền đến, đám người đã nhìn không thấy thân ảnh Diêm La Thiên Tử cùng La Sinh Môn Chủ, nhưng bọn hắn có thể đoán được trạng thái hai người giờ phút này khẳng định chẳng tốt đẹp gì.
Mấy tức sau, Huyết Sắc Kiếm Khí chậm rãi biến mất, bên trong lộ ra hai đạo thân ảnh, đám người không khỏi hít một hơi lạnh.
Chỉ thấy tứ chi Diêm La Thiên Tử cùng La Sinh Môn Chủ bị chặt đứt, chỉ còn lại đầu cùng thân thể, trên người máu me đầm đìa, không có một chỗ hoàn hảo.
Ánh mắt hai người nhìn về phía Tiêu Phàm tràn ngập sợ hãi, Diêm La Thiên Tử dùng hết toàn lực hét lớn:
- Ta là Chiến Thần cảnh, làm sao có thể bại trong tay ngươi!
La Sinh Môn Chủ cũng chẳng tốt đẹp gì, trong mắt đều là vẻ tuyệt vọng, nhìn thấy Tiêu Phàm đi tới, hắn không ngừng dập đầu nói:
- Tiêu Phàm, ta nguyện ý thần phục ngươi, tha ta!
- Tha ngươi? Lúc trước các ngươi có từng nghĩ tới buông tha lão sư ta?
Thần sắc Tiêu Phàm có chút suy yếu, sắc mặt tái nhợt, lung la lung lay đi đến bên cạnh hai người, một kiếm kia đối với hắn tiêu hao cũng cực lớn.
- Ta là Chiến Thần cảnh, đối với ngươi khẳng định có chỗ trợ giúp, ta nguyện ý làm chó cho ngươi!
La Sinh Môn Chủ không cam lòng, thật vất vả đột phá Chiến Thần cảnh, tính mạng hắn còn thập phần dài, làm sao có thể chết ở chỗ này.
- Không cần, hôm nay ta giết Chiến Thần cảnh!
Tiêu Phàm cười lạnh, một kiếm đâm ra, trực tiếp cắm vào mi tâm La Sinh Môn Chủ.