Hung hăng đánh cho ta, đánh đám cẩu vật Chiến Thần Điện này.
Lời nói Bàn Tử phẫn nộ quanh quẩn tại hư không, bộ dáng kia thậm chí hận không thể lập tức xông lên, biến hóa bất thình lình làm tất cả mọi người ở đây hơi hơi kinh ngạc.
Nếu như bọn hắn biết phụ thân Nam Cung Vũ của Bàn Tử chính là chết trong tay Chiến Thần Điện Tam Trưởng Lão Kỳ Hiểu, đoán chừng sẽ không nghĩ như thế.
Vài năm đã qua, Bàn Tử hận Chiến Thần Điện thấu xương, vẫn muốn báo thù cho phụ thân hắn.
Chỉ là hắn một mực không cách nào rời tiểu không gian mà thôi, bất quá hắn may mắn nhận được cường đại truyền thừa, chính là truyền thừa trước đó Độc Cô Tuyệt nói tới sư tôn hắn.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, Bàn Tử hiện cũng là tiểu sư đệ Độc Cô Tuyệt, đây cũng là nguyên nhân lúc hắn nghe thấy mấy chữ "Độc Cô gia tộc".
Đương nhiên, coi như phụ thân Bàn Tử không có chết ở trong tay Chiến Thần Điện, hắn cũng sẽ không nhân từ nương tay đối với Chiến Thần Điện, bởi vì Tiêu Phàm cùng Chiến Thần Điện vốn là địch nhân.
Địch nhân của địch nhân có thể làm bạn, đây cũng là nguyên nhân Bàn Tử nguyện ý cho mượn Cửu Dương Thần Lô.
- Đối địch với Chiến Thần Điện, ngươi sẽ hối hận!
Chiến Thiên Hạ thấy thế, phẫn nộ gào thét, mắt thấy Độc Cô Tuyệt bọn hắn liền bị đánh giết, lại toát ra một Chiến Thánh cảnh.
Nếu như chỉ là Chiến Thánh cảnh cũng liền thôi, mấu chốt là trong tay tiểu tử này còn có Cửu Dương Thần Lô một trong Lịch Cổ Thập Đại Thần Binh, lần này muốn giết chết Độc Cô Tuyệt bọn hắn đoán chừng rất khó.
- Không giết các ngươi, ta mới hối hận!
Nam Cung Tiêu Tiêu cười lạnh nói, trong mắt tràn ngập sát ý.
Thời gian hai cái hô hấp, Cửu Dương Thần Lô liền xuất hiện ở trước người Độc Cô Tuyệt, thân hình Độc Cô Tuyệt lóe lên, trong nháy mắt một chưởng đè vào phía trên Cửu Dương Thần Lô.
Những người khác tất cả đều dán phía sau Độc Cô Tuyệt, đột nhiên, một cỗ lực lượng đáng sợ xông thẳng ra, khí lãng trong hư không trong nháy mắt mãnh liệt cuộn trào.
Xa xa nhìn lại, chân trời một phân thành hai, một nửa sương mù màu máu, một nửa huyết Kim Sắc Hỏa Diễm, hai cỗ lực lượng giằng co tại cùng một chỗ, ai cũng không nhường ai.
- Ngươi tên gì? Ngươi làm sao biết ta?
Bàn Tử đột nhiên quay đầu nhìn về phía Độc Cô Tướng Đình cách đó không xa nói.
Độc Cô Tướng Đình hít sâu một cái, trong lúc nhất thời không biết trả lời như thế nào, suy nghĩ một chút nói:
- Lão... Lão Tổ...
Nói còn chưa dứt lời, liền bị Nam Cung Tiêu Tiêu cắt đứt, hắn xì một ngụm đàm nói:
- Ta nhổ vào, tiểu gia dù sao cũng là ngọc thụ lâm phong, tiểu suất ca không già như vậy, ngươi đừng nghe Độc Cô Tuyệt nói, ta là sư đệ hắn, nhưng chúng ta tuổi tác không sai biệt lắm, ngang hàng tương giao.
Độc Cô Tướng Đình còn có chút do dự, Độc Cô Vô Trần vội vàng nháy mắt, đây chính là cơ hội rất tốt nịnh nọt Lão Tổ, tự nhiên không nên bỏ lỡ.
Độc Cô Tướng Đình lập tức gật gật đầu nói:
- Tốt, tại hạ Độc Cô Tướng Đình, cả gan gọi ngài một tiếng Nam Cung huynh.
- Một cái xưng hô mà thôi, không có gì không thể, ngươi vẫn chưa trả lời ta vấn đề kia.
Tiêu Phàm lơ đễnh nói ra.
- Ta bởi vì biết Tiêu Phàm, mới nghe nói qua ngươi, hơn nữa may mắn gặp qua chân dung ngươi.
Độc Cô Tướng Đình giải thích nói.
- Lão Tam? Ngươi biết Lão Tam hắn hiện tại ra sao không?
Bàn Tử thần tình kích động, trực tiếp dắt lấy cổ áo Độc Cô Tướng Đình, Độc Cô Tướng Đình bị dọa không nhẹ.
Sau đó Bàn Tử cũng phát hiện bản thân quá mức lỗ mãng, vội vàng buông Độc Cô Tướng Đình ra, không có ý tứ nói:
- Xin lỗi, sự tình liên quan tới Lão Tam, ngươi cùng ta nói một chút.
- Được.
Độc Cô Tướng Đình gật đầu nói.
...
Thần Binh Thánh Thành, tiếng oanh minh bên tai không dứt, hai nơi chiến trường vô cùng kịch liệt, tu sĩ vây xem cũng càng ngày càng nhiều.
Phía Trên không trung, Tiêu Phàm một người độc chiến Diêm La Thiên Tử cùng La Sinh Môn Chủ, trên người ba người đều tiêm nhiễm một chút vết máu, hơi có vẻ chật vật.
- Ngươi giết không chết chúng ta.
Diêm La Thiên Tử cười lạnh nói, cùng Tiêu Phàm chiến lâu như vậy, bọn hắn cũng rốt cục biết ranh giới cuối cùng của Tiêu Phàm.
Hắn xác thực nắm giữ thực lực chiến một trận cùng Chiến Thần cảnh sơ kỳ, nhưng muốn giết chết Chiến Thần cảnh sơ kỳ thì không có khả năng.
Bất quá dù vậy cũng làm cho Diêm La Thiên Tử cùng La Sinh Môn Chủ run sợ, hiện tại Tiêu Phàm đã đủ cường đại, nếu như hắn đột phá Chiến Thần cảnh thì sao?
Đến thời điểm Tiêu Phàm cùng giai với bọn hắn, giết bọn hắn chẳng phải như giết sâu kiến?
Đương nhiên, bọn hắn cũng biết Tiêu Phàm muốn đột phá Chiến Thần cảnh không phải dễ dàng như vậy.
- Tiêu Phàm, ta xem như vậy đi, hôm nay ngươi để cho chúng ta đi, chúng ta không đối phó Độc Cô gia tộc, như thế nào?
La Sinh Môn Chủ cũng cười cười.
Thanh âm bọn hắn không lớn, nhưng lại giống như chuông lớn quanh quẩn giữa thiên địa, tu sĩ phía dưới thấy thế, sắc mặt hoàn toàn thay đổi.
Đây chính là Chiến Thần cảnh đó, nếu như muốn đối phó bọn hắn, như thế nào có thể ứng phó được.
Tiêu Phàm bị lời nói La Sinh Môn Chủ chọc cho cười, nói: - Các ngươi đi Độc Cô gia tộc hay không có liên can gì đến ta? Huống hồ, các ngươi muốn đối phó Độc Cô gia tộc, cũng không cần có thực lực này.
- Hừ, ai không biết, Độc Cô gia tộc là một trong minh hữu trung thành nhất của Tu La Điện, thật sự cho rằng Chiến Thần Điện chỉ là bởi vì Độc Cô gia tộc là Chú Tạo Thế Gia mới diệt nó sao?
La Sinh Môn Chủ cười lạnh nói:
- Ngươi đã nói như vậy, vậy ta liền giết cho ngươi nhìn.
Tiêu Phàm ngược lại có chút ngoài ý muốn, Độc Cô gia tộc là một trong minh hữu trung thành nhất của Tu La Điện? Việc này hắn còn tới chưa nghe nói qua, bất quá việc này đối với hắn mà nói là chuyện tốt.
Sau đó, Tiêu Phàm làm ra thủ thế mời, cười nói:
- Mời, ta cũng phải nhìn ngươi giết người Độc Cô gia tộc như thế nào.
Dứt lời, Tiêu Phàm đưa tay vung lên, vô số cỗ thi thể bỗng nhiên xuất hiện ở dưới hư không, nhiều đến hơn trăm người.
Nhìn thấy những thi thể này, con ngươi Diêm La Thiên Tử cùng La Sinh Môn Chủ bỗng nhiên co rụt lại, những người này không phải ai khác mà chính là sát thủ Diêm La Phủ dùng để đối phó Độc Cô gia tộc.
Nhưng mà giờ phút này sát thủ Diêm La Phủ bọn vậy mà đều bị giết hết, phải biết, bọn hắn trước đó một mực đợi bên trong phủ đệ, đáng tiếc bọn hắn lại hoàn toàn không biết gì cả.
Nếu như không phải nhìn thấy những thi thể này, bọn hắn còn tưởng rằng những sát thủ kia vẫn bên trong tiểu viện.
- Ngươi, ngươi lại giết hết bọn họ, thật ác độc!
Diêm La Thiên Tử căm tức nhìn Tiêu Phàm quát.
- Ác độc? Ngươi Diêm La Phủ đã từng diệt Huyết Lâu, đồ sát tu sĩ Huyết Lâu, ngươi có từng nghĩ tới bản thân hung ác? Dùng Thần Đạo Nghiệp Hỏa Trận đốt luyện tu sĩ Tu La Điện, có từng nghĩ tới mình hung ác? Ta chỉ bất quá lấy bạo chế bạo mà thôi.
Thần sắc Tiêu Phàm lạnh lùng.
- A ~
đột nhiên, nơi xa một tiếng kêu thảm như giết heo truyền đến, mấy người ngẩng đầu nhìn lại, lại nhìn thấy một đầu xúc tu Trọc Thiên Hồng xuyên thủng l-ng ngực Chiến Lão Thất, điên cuồng hút thọ nguyên cùng huyết khí hắn.
Vẻn vẹn một hơi thời gian, Chiến Lão Thất liền biến thành thây khô không còn bất luận sinh cơ gì, đường đường Chiến Thần cảnh trung kỳ lại bị Trọc Thiên Hồng mài chết.
Vứt bỏ thi thể Chiến Lão Thất, Trọc Thiên Hồng xuất hiện cách Tiêu Phàm không xa, đem Diêm La Thiên Tử cùng La Sinh Môn Chủ vây quanh ở trung ương, nói:
- Chủ nhân, không để ngươi thất vọng chứ.
- Hơi chậm một chút.
Tiêu Phàm bình luận nói.
- Để chủ nhân thất vọng, bất quá chủ nhân yên tâm, hai kẻ này ta sẽ rất nhanh.
Trọc Thiên Hồng nhìn Diêm La Thiên Tử hai người nói.
Diêm La Thiên Tử cùng La Sinh Môn Chủ hai người nghe vậy, toàn thân khẽ run lên, bọn hắn hoàn toàn không nghĩ tới đột phá Chiến Thần cảnh vậy mà cũng chỉ là đối tượng mặc cho người khác xâm lược.
- Bọn hắn để cho ta luyện tay một chút.
Thần sắc Tiêu Phàm đạm mạc, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Diêm La Thiên Tử cùng La Sinh Môn Chủ, tà tà cười nói:
- Vừa nãy chiến đấu chỉ là nóng người mà thôi, hiện tại chính thức bắt đầu.