- Phốc!
Chợt mở hai mắt, Nhiếp Vân phun ra một ngụm máu tươi, mặt đầy vẻ ngưng trọng.
Chỉ trong nháy mắt, linh hồn lực mới vừa rồi lan tràn ra đã bị kiếm khí phía trước hoàn toàn quấy nát!
Linh hồn bị quấy nát, hắn cũng bị một ít tổn thương, mặc dù không nghiêm trọng, nhưng chứng minh mộ chôn quần áo và di vật trước mắt, so với nghe nói còn đáng sợ hơn, căn bản không thể đến gần!
- Thử không gian chi lực của thế giới nạp vật một chút!
Sắc mặt khó coi, Nhiếp Vân cũng không buông tha, dù sao dính dấp mười vạn cân Kiếm Thước cùng hai mươi chuôi thần binh Hoàng cảnh viên mãn.
Không gian chi lực của thế giới nạp vật, hoàn toàn bất đồng không gian chi lực của Thần giới, cũng bất đồng linh hồn lực, có thể đưa đến hiệu quả không tưởng được, biết linh hồn không cách nào đến gần, hắn liền động ý định này.
Vù vù!
Không gian chi lực của thế giới nạp vật chậm rãi lan tràn, thời gian nháy con mắt thì đến vị trí mới vừa rồi linh hồn bị quấy nát.
- Lại không sao!
Không gian chi lực của thế giới nạp vật đi tới bên cạnh, phát hiện kiếm khí đầy trời, nhưng không tiến hành công kích, ánh mắt của Nhiếp Vân sáng lên.
- Tiếp tục tiến tới!
Trong lòng mang ý dò xét, lực lượng của thế giới nạp vật chậm rãi lan tràn về phía trước.
Vù vù!
Tị trí tinh thần lực gặp phải bị thương nặng trước đó, không gian chi lực ung dung chui qua, không có xuất hiện bất kỳ vấn đề.
- Kiếm khí thật nồng đậm!
Không gian chi lực tiếp tục về phía trước, tình huống trước cổ mộ rất nhanh chiếu ở trong óc của hắn.
Kiếm khí ở vị trí trước cổ mộ một trăm thước tạo thành một viên cầu to lớn, tựa như thế giới đặc thù, bên trong thế giới này, vô luận là người hay linh hồn, chỉ cần đi qua sẽ bị thắt cổ vô tình.
- Kiếm Đạo Đại Đế quả nhiên lợi hại, dù bỏ mình không biết đã bao nhiêu năm, lưu lại kiếm khí cũng làm cho không người nào có thể đến gần!
Thấy kiếm khí đầy trời đáng sợ, Nhiếp Vân không khỏi cảm khái.
Nếu không phải không gian chi lực của thế giới nạp vật đặc thù, khẳng định cũng không thấy được cảnh tượng trước mắt, kiếm khí đầy trời cũng không vì Lục Hi Đại Đế tử vong mà trở nên mỏng manh, lực lượng yếu bớt, vẫn vô cùng đáng sợ!
Đừng nói tu vi của hắn bây giờ, cho dù Đại Đế tới, làm không tốt cũng phải bị thương!
Kiếm Đạo Đại Đế, được xưng một trong các Đại Đế mạnh nhất, cũng không phải hư danh.
- Uy lực của kiếm khí này, không gian chi lực của thế giới nạp vật có thể qua, nhưng bản thân ta lại không vào được, thật muốn đánh cuộc, nhất định sẽ thua...
Nhìn một hồi, Nhiếp Vân biết bằng vào thực lực của hắn bây giờ, căn bản không tới bên cạnh cổ mộ được, không nhịn được lắc đầu, đang muốn buông tha cho đánh cuộc, đột nhiên trong lòng động một cái, một đạo linh quang hiện lên.
- Ân? Những kiếm ý này sắp hàng tổ hợp... Giống như đã gặp ở nơi nào...
Thế giới nạp vật ánh chiếu vô số kiếm ý, ở não hải tạo thành một đồ hình đặc thù, đồ hình này, ở trong cảm giác của hắn, tựa hồ thấy qua ở địa phương nào, cực kỳ rõ ràng.
- Thấy qua ở địa phương nào nhỉ?
Nhiếp Vân lâm vào trầm tư.
Tu vi đạt tới cấp bậc như hắn, loại cảm giác này tuyệt sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện, nếu cảm giác thấy qua, nhất định là thấy qua!
- Xem ra khoảng cách lan tràn quá ngắn, còn có chút không thấy rõ!
Trong lòng nghi ngờ, không gian chi lực của thế giới nạp vật tiếp tục lan tràn về phía trước.
Ở Kiếm Linh Tháp tầng thứ chín thực lực gia tăng, không gian chi lực của thế giới nạp vật đã có thể lan tràn đến khoảng một trăm thước, đối ứng giới vực dung hợp cũng có thể đạt tới phạm vi này.
Mới vừa rồi chỉ giao dung một bộ phận không gian chi lực, giống như người mù sờ voi, nhìn cũng không biết, tiếp tục lan tràn về phía trước, không gian kiếm ý trước mộ lập tức xuất hiện ở trước mặt hơn phân nửa.
- Ân... là văn lộ mặt ngoài của thiết bài?
Thấy rõ ràng phần lớn kiếm ý sắp hàng, tâm thần của Nhiếp Vân rung một cái.
Hắn rốt cuộc nhớ tới ở nơi nào thấy qua những kiếm ý tổ hợp này.
Là Lục Hi thiết bài!
Ban đầu thời điểm mới vừa bắt được thiết bài, cẩn thận quan sát, phía trên chỉ có hai chữ Lục Hi, không có những phù văn khác, sau đó cẩn thận nghiên cứu mới phát hiện, cũng không phải là không có phù văn, mà là những phù văn này khắc quá nhỏ, quá dày, mắt thường căn bản không cách nào phân biệt.
Chỉ có linh hồn xâm nhập trong đó, tinh tế phân tích mới có thể thấy những văn lộ này đặc thù.
Mà những văn lộ đặc thù này, chính là kiếm ý tổ hợp trước mắt, hoàn mỹ không tỳ vết, một chút không kém!
- Chẳng lẽ Lục Hi thiết bài kia, cùng những kiếm ý này có liên quan? Hoặc là... văn lộ trên thiết bài, đại biểu những kiếm ý này?
Trong lòng suy tư.
Không gian chi lực của thế giới nạp vật, chỉ có thể bao phủ một nửa phạm vi của thế giới kiếm ý, dù vậy, hắn đã có thể xác định, hoàn toàn giống phù văn trên Lục Hi thiết bài.
Hoàn toàn giống nhau, cũng xuất từ tay Lục Hi Đại Đế, phải nói không có gì liên lạc, đổi lại là người nào cũng không thể tin tưởng.
Hô!
Tinh thần động một cái, thiết bài của Lục Hi Đại Đế bị hắn lặng yên không tiếng động bóp ở lòng bàn tay.
Cái thiết bài này là tín vật của Lục Hi Đại Đế, đại biểu thân phận của hắn, sau khi tiến vào Kiếm Linh Cốc, hắn vốn muốn lấy ra, như sợ nương theo thời gian trôi qua, hậu nhân Đại Đế không nhận biết, nên không có lấy, giờ phút này lấy ra cũng tránh được ánh mắt của đám người Lục Đào.
- Những phù văn này...
Thiết bài vừa xuất hiện, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy kiếm ý phía trước trở nên kịch liệt, giống như thiết phấn gặp nam châm.
Tí tách tí tách!
Mấy đạo kiếm ý khoảng cách gần phá không đâm thẳng tới hắn.
Thời điểm Nhiếp Vân cảm thấy sẽ bị đâm trúng, thiết bài ông… một tiếng, như cự kình hút nước, nuốt kiếm ý vào.
- Đây là...
Vội vàng nhìn thiết bài, chỉ thấy kiếm ý mới vừa rồi vọt tới, rơi vào trên phù văn, để cho đạo phù văn này phát sáng, lóe lên kim quang.
Nếu như nói trước kia thiết bài nhìn cổ xưa không chịu nổi, giống như một mảnh sắt vụn, mà địa phương dung hợp kiếm ý, ánh sáng lóe lên, để lộ ra bất phàm. Chỉ từ dáng ngoài, cũng biết là vật phẩm không đơn giản!
- Chẳng lẽ... phù văn trên thiết bài này, mỗi một cái đại biểu một đạo kiếm ý? Mà những kiếm ý trên không trung, có thể dùng thiết bài này chứa?
Nhiếp Vân hiểu ra, trong lòng vui mừng.