- Ân? Đã như vậy, thì nhanh sử dụng đi! Nội cốc có thể vây khốn thiên tài của Kiếm Linh Cốc ức vạn năm, chứng minh không đơn giản, thực lực của ngươi có thể tăng lên một ít, dĩ nhiên tốt nhất!
Nghe đệ đệ nói như vậy, ánh mắt của Nhiếp Vân sáng lên.
Thực lực của hắn thời điểm ở Kiếm Linh Cốc tầng thứ chín, có tiến bộ rất lớn, đối mặt hiểm cảnh bình thường sẽ không có bất cứ vấn đề gì, cộng thêm trên người hắn còn có thần binh nửa bước Đế cảnh, Linh Lung Trân Châu Tháp cùng Thần binh Đế cảnh Viêm Hoàng Điện... Cho dù thật gặp nguy hiểm muốn giết hắn, chỉ sợ cũng rất khó giết chết.
Đệ đệ bất đồng, vừa mới đột phá Hoàng cảnh.
Nếu như ở bên ngoài, hắn bằng vào Kiếm giới tiến vào Hoàng cảnh giới vực nhất phẩm, gặp phải Hoàng cảnh viên mãn bình thường cũng sẽ không sợ, nhưng ở chỗ này liền không giống.
Thiên tài Kiếm Đạo đếm không xuể, giống như Nhiếp Đồng, Kiếm giới giới vực nhất phẩm, khẳng định cũng không thiếu, dưới tình huống này, thực lực như vậy có chút yếu kém.
Có thể đột phá tự nhiên tốt nhất!
- Nhưng phải tốn hao một ít thời gian, bất quá sẽ không vượt qua ba ngày... Cho nên, nếu như đánh cuộc, ta có thể không giúp được ngươi! Hơn nữa, ta còn cần một ít Kiếm Thước...
Nhiếp Đồng gãi đầu nói.
- Cần Kiếm Thước? Cái này đơn giản, những thứ này ngươi cầm trước!
Đối với đệ đệ, Nhiếp Vân chưa bao giờ hẹp hòi, cười nhạt, đưa một vạn cân Kiếm Thước mới vừa thắng được tới.
Chỉ cần có thể trợ giúp hắn lên cấp, đừng nói Kiếm Thước, cho dù muốn hắn bỏ ra cái giá thật lớn, cũng sẽ không cau mày.
- Đa tạ ca ca!
Biết ý tứ của ca ca, Nhiếp Đồng cũng không khách khí, nhận lấy Kiếm Thước, khẽ mỉm cười:
- Ngươi trước thu ta vào thế giới nạp vật đi! Ở nơi đó an ổn một ít!
Được!
Tinh thần của Nhiếp Vân động một cái, Nhiếp Đồng từ tại chỗ biến mất.
Mới vừa thu Nhiếp Đồng vào thế giới nạp vật, bên ngoài liền truyền tới một loạt tiếng bước chân, đám người Lục Đào trở về.
Thời khắc này Lục Đào hoàn toàn bất đồng lúc trước, mi vũ tung bay, ánh mắt lộ ra tràn đầy tự tin, nhìn ra chuyện tình trước kia để cho hắn buồn rầu, đã lấy được giải quyết.
- Chuẩn bị xong, muốn cùng ta đánh cuộc?
Nhiếp Vân nhấc mí mắt.
- Vật phẩm ngươi nói ta đáp ứng, bất quá, các ngươi phải bảo đảm, một khi thua, trực tiếp rời Kiếm Linh Cốc, buông tha cho danh ngạch nội cốc!
Lục Đào nói.
Nhìn dáng dấp hắn hẳn là tìm Đại Tế Ty thương nghị, Đại Tế Ty đồng ý hắn đánh cuộc cùng yêu cầu.
- Rời Kiếm Linh Cốc, buông tha cho danh ngạch nội cốc... Cũng không phải là không thể được, bất quá, trước khi đánh cuộc, ngươi cũng phải nói nội dung đánh cuộc là gì a?
Nhiếp Vân nhàn nhạt nói.
Hiện tại hắn chỉ biết tiền đặt cuộc của song phương là cái gì, liên quan tới nội dung đánh cuộc còn không biết.
- Nội dung đánh cuộc rất đơn giản... đưa hoa tươi đến trước mặt mộ chôn quần áo và di vật, tiến hành tế bái Lục Hi Đại Đế!
Lục Đào nói.
- Mộ chôn quần áo và di vật? Tế bái?
Nhiếp Vân kỳ quái.
Tế bái tổ tiên hẳn không phải là chuyện khó khăn gì a? Cái này cũng có thể làm một lần đánh cuộc?
- Mộ chôn quần áo và di vật là năm đó Lục Hi Đại Đế lưu lại, trong đó ẩn chứa kiếm khí của cường giả Đế cảnh, người bình thường rất khó đến gần, chỉ có Đại Tế Ty tập họp ý niệm của mọi người mới có thể tới phụ cận, nếu như ngươi có thể đi tới bên cạnh, không bị thương tổn, ngươi liền thắng, ngược lại, thực hiện đánh cuộc, rời Kiếm Linh Cốc! Thế nào, trước nói rất sảng khoái, sẽ không nghe được nội dung cá cược liền sợ chứ!
Lục Đào cười hắc hắc.
Lấy được Đại Tế Ty gật đầu đồng ý, hắn vô cùng tự tin, chỉ cần bức bách đối phương đáp ứng là được, bằng vào mộ chôn quần áo và di vật đặc thù, hai người ngoại lai này nhất định sẽ thua!
- Mộ chôn quần áo và di vật... Ta chưa từng nghe qua, cụ thể tình huống như thế nào cũng không biết, để cho ta trực tiếp đáp ứng làm sao có thể! Chẳng lẽ ngươi đánh cuộc để ta tự sát, ta cũng phải đáp ứng ngươi?
Nhiếp Vân nhướng mày.
Cái gì mộ chôn quần áo và di vật, lần đầu tiên nghe nói. Ngay cả Đại Tế Ty cũng không cách nào đến gần, hắn không tin bằng vào thực lực của mình có thể làm được.
Giống như hắn nói, chẳng lẽ biết rõ phải đi tìm chết cũng đi? Khẳng định không thể nào!
- Hừ...
Thấy đối phương không có trực tiếp đồng ý, Lục Đào hất tay một cái.
Gặp phải người ngoại lai này hắn cũng coi như xui xẻo, thật chính là một con nhím.
Dầu muối không vào, phép khích tướng đối với những người khác hữu hiệu, lại toàn bộ không có tác dụng!
- Được, ta có thể dẫn ngươi đi qua mộ chôn quần áo và di vật. Để cho ngươi xem một chút, đến lúc đó nếu như sợ đổi ý, cũng còn kịp!
Lục Đào nói.
Thật ra thì mộ chôn quần áo và di vật không có đáng sợ như tưởng tượng, không ít tài tuấn của Kiếm Linh Cốc có vài người vì rèn luyện ý chí của mình, cũng từng đến gần, mặc dù không cách nào đi tới bên cạnh, lại không có hung hiểm quá lớn.
Vì vậy, mang người ngoại lai này đi xem một chút cũng không có gì.
Thấy đối phương đáp ứng, Nhiếp Vân không nói thêm nữa, theo sau lưng đi ra ngoài.
Mộ chôn quần áo và di vật cũng không ở trong thành, mà ở giữa một dãy núi ngoài thành, bọn người Lục Đào là cường giả Hoàng cảnh, tốc độ bay nhanh, thời gian không lâu liền đi tới bên cạnh.
Trước mắt là một cổ mộ, nhìn bộ dáng, không biết có bao nhiêu năm lịch sử, mặc dù chỉ có Đại Tế Ty có thể đến gần, chung quanh lại không có cỏ hoang lá rụng, dáng dấp thảm thực vật chỉnh tề, giống như có người thường tu bổ vậy.
Trước mặt cổ mộ có mộ bia cao lớn, phía trên không có bất kỳ chữ viết, cũng không có lạc khoản, nếu như không phải đối phương mang tới, căn bản sẽ không tưởng tượng nổi cái cổ mộ này là mộ chôn quần áo và di vật của Lục Hi Đại Đế.
- Đây chính là mộ chôn quần áo và di vật của tổ tiên, bây giờ ngươi đã thấy, có thể làm ra quyết định chưa?
Đứng ở trước cổ mộ khoảng trăm thước, mọi người dừng lại, Lục Đào nói.
Không để ý tới lời của hắn, ánh mắt Nhiếp Vân hơi nhắm lại.
Đối phương dám lấy cái này ra đánh cuộc, mộ chôn quần áo và di vật này khẳng định rất khó đến gần, để bảo hiểm, vẫn cẩn thận một ít cho thỏa đáng.
Tinh thần lặng lẽ lan tràn về phía trước.
Tí tách tí tách!
Tinh thần mới đi tới mấy bước, lập tức cảm thấy một đạo kiếm ý sắc bén đập vào mặt, linh hồn giống như bị sóng gió kinh hoàng cuốn vào, bên tai vang lên nổ ầm kịch liệt.