- Làm sao vậy, chủ nhân?
Thấy nụ cười của hắn có chút quái dị, Tiểu Linh đi tới.
- Người này lĩnh ngộ Thần Thâu Đại Đạo, muốn trộm đồ của ta!
Nhiếp Vân nở nụ cười một tiếng.
- Trộm đồ của ngươi?
Tiểu Linh im lặng, bị người trộm còn cao hứng như vậy?
- Nếu như đoán không sai hắn hẳn là muốn trộm danh ngạch phù lục của ta, chỉ có điều... Hắn không biết mình không có trộm thành, ngược lại còn mất một cái!
Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, cổ tay khẽ đảo, lòng bàn tay hiện ra hai ngọc bài, đúng là phù lục danh ngạch.
Phù lục danh ngạch chẳng những là bằng chứng tham gia Quy Khư Hải khảo hạch, còn là công cụ truyền tin, lúc nào khảo hạch, khảo hạch ở địa phương nào, nội dung khảo hạch, đều sẽ thông qua thứ này truyền tới, Nhiếp Vân sợ đặt nó ở Thiên Huyền điện thu không được tin tức, nên lấy ra bỏ vào Nạp Vật Đan Điền, không nghĩ tới thời gian không dài, liền đưa tới ăn trộm.
Bất quá, ăn trộm trộm đến trên đầu tổ tông đạo tặc như hắn, tuyệt đối là không may, chẳng những không có trộm thành, ngay cả cái của đối phương cũng rơi vào tay hắn.
- Nhiếp Đồng, cái này cho ngươi, đến lúc đó chúng ta chung một chỗ tham gia khảo hạch, tiến vào Quy Khư Hải!
Tiện tay ném cho Nhiếp Đồng.
- Tốt!
Nhiếp Đồng đối với có vào Quy Khư Hải hay không không sao cả, hết thảy đều nghe ca ca, thấy hắn nói như vậy, gật đầu đáp ứng, thu vào đan điền.
Thấy hắn cất kỹ, Nhiếp Vân đang muốn nói chuyện chợt nghe hai tiếng thở hổn hển vang lên, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Húc Diêu, Thi Hào hai mắt thấu hồng, mặt mũi tràn đầy hi vọng.
- Chủ nhân, ngươi có thể giúp chúng ta tìm được hai cái không? Chúng ta cũng muốn khảo hạch...
- Nhìn cơ duyên a!
Đối với hai thị vệ thỉnh cầu, Nhiếp Vân cũng không trực tiếp đáp ứng, cũng không cự tuyệt.
Thứ này hoàn toàn chính xác phải xem cơ duyên, nếu như ngươi không có tư cách trở thành đệ tử của Quy Khư Hải, cho dù có phù lục danh ngạch cũng vô dụng, còn nếu có, vậy thì sớm muộn gì cũng sẽ thành công.
Tu vi đạt tới cấp bậc như hắn, tuy không tin vận mệnh, nhưng biết mỗi người ở trong tối tăm có một sợi dây dẫn dắt, đi bao xa liền xem sợi dây này có thể dài bao nhiêu.
Thật giống như hắn, một đường quật khởi, từ Khí Hải Đại Lục, Phù Thiên đại lục đến Thiên Địa lục đạo thậm chí Tà Nguyệt Chí Tôn Vực hiện tại, thủy chung có loại ảo giác này, không cách nào ngừng được.
Hai thị vệ này, là bị buộc rơi vào đường cùng mới thuận theo hắn, cảm tình không sâu, không cần phải ra tay đối phó người khác, nhóm lửa thiêu thân, chỉ vì thành toàn bọn hắn.
Đương nhiên, nếu như đổi lại những người khác, khỏi cần phải nói, coi như là Phó Viêm thỉnh cầu, hắn cũng sẽ không chút do dự đi tìm.
Tuy hắn có một phù lục lấy được từ trên người Thi Hào, cũng không thấy là thua thiệt đối phương, bởi vì lúc ấy nếu không phải hắn ra tay, hiện tại hai người, khẳng định sớm đã chết ở ở trên Bách Nhân đảo rồi.
- Vâng!
Thấy thái độ của chủ nhân lạnh nhạt, hai người Thi Hào nhìn nhau, cũng biết thân phận cùng giá trị của mình, không có bất mãn cùng không vui chút nào.
Kỳ thật đối với có thể đi vào Quy Khư Hải hay không, chỉ là mang theo một loại kỳ vọng, trên thực tế bọn hắn cũng biết bằng vào thực lực 500 Đại Đạo, là rất khó thông qua khảo hạch.
Thấy cử chỉ của hai người, Nhiếp Vân thoả mãn gật đầu.
Làm thị vệ, phải hiểu được đúng mực, biết rõ tiến thối, không biết những cái này, giữ lại cũng không có tác dụng.
- Đại Hóa thành này so với Yêu Hoàng thành còn phồn hoa hơn vô số lần, vừa vặn nhàn rỗi không có việc gì, tùy tiện nhìn một chút a, có lẽ có thể hiểu rõ thêm một ít sự tình chúng ta không biết!
Không để ý tới hai người, Nhiếp Vân chỉ về phía trước.
Đại Hóa thành này phồn hoa hơn tất cả thành trấn mà mình từng bái kiến. Cái gọi là phồn hoa cũng không phải chỉ thành thị lớn nhỏ, mà là thực lực tổng thể!
Ở đây tùy tiện một người, đều là cường giả Tru Thiên cảnh, Xích Thiên cảnh ở chỗ này chỉ là một ít hài đồng non nớt.
Hơn nữa ở đây không chỉ thực lực cường đại, nội thành mua bán đồ vật cũng cực kỳ cao cấp, thậm chí một ít cửa hàng lớn, còn bán ra Hỗn Độn thần binh trung phẩm, Hỗn Độn thần binh thượng phẩm.
Đương nhiên giá cả cũng làm cho người tức lộn ruột, không phải người bình thường có thể mua được.
Mấy người đi dạo một hồi, thì có cảm giác thâm sơn cùng cốc tới đại thành, chớ nói chi là Thiên Địa lục đạo rồi.
Nếu quả thật so sánh, Thiên Địa lục đạo thật giống như Khí Hải Đại Lục cùng Linh giới, hoàn toàn không thể so.
Đoàn người đi một hồi, đang định tìm một chỗ ở lại, nghe ngóng tin tức khảo hạch. Đột nhiên Nhiếp Đồng cùng Nhiếp Vân sửng sốt, nhìn nhau.
Hô!
Hai người đồng thời lật tay, phù lục danh ngạch xuất hiện ở lòng bàn tay.
Lúc này phù lục có chút bất đồng trước kia, tản mát ra ánh sáng màu đỏ, phía trên có một nhóm chữ chậm rãi hiển hiện.
- Người đạt được phù lục, đến Khánh Nguyên Các chọn lựa chỗ ở!
Chỉ có mấy chữ này.
- Khánh Nguyên Các? Chọn lựa chỗ ở? Chỗ ở cũng cần chọn lựa?
Hai người đều sững sờ.
Quy Khư Hải đã cung cấp chỗ ở, tới trước được trước, mọi người tùy tiện ở là được, sao còn cần chọn lựa?
- Chủ nhân, Khánh Nguyên Các là khách điếm lớn nhất Đại Hóa thành. Chỗ ở bên trong, căn cứ thân phận chia làm năm cấp bậc Thiên, Địa, Nhân, Long, Thú! Quy Khư Hải cố ý chọn lựa nơi này để cho người khảo hạch ở lại, thậm chí chọn lựa gian phòng, chỉ sợ mang theo hương vị khảo nghiệm!
Húc Diêu cũng nhìn thấy nội dung trên phù lục, thấy hắn nghi hoặc, vội vàng giải thích nói.
- Thiên, Địa, Nhân, Long, Thú? Nhân tộc so với Long tộc còn muốn cao quý hơn?
Nhiếp Vân không để ý sự tình khảo hiệu, ngược lại có chút kỳ quái sắp xếp.
Vô luận trước kia nhận thức hay là kinh nghiệm ở Thiên Địa lục đạo, Long tộc tuyệt đối là chủng tộc cao quý, huyết mạch so với Nhân tộc cường đại hơn không ít, sao sẽ xếp hạng sau Nhân tộc?
- Nhân tộc chủ đạo thế giới, là sủng nhi của Đại Đạo, Long tuy không kém, nhưng so với Nhân tộc, vẫn kém không ít, ở đây giảng hẳn không phải huyết mạch, mà là ai làm chủ!
Húc Diêu còn chưa nói xong, Tiểu Linh liền giải thích.
Nhiếp Vân gật đầu.
Hoàn toàn chính xác, vô luận Tà Nguyệt Đại Thế Giới, hay Hỗn Độn giới, Thiên Địa lục đạo... trước kia, cơ hồ đều là Nhân tộc chiếm chủ đạo, Long tộc vô luận số lượng cá thể hay cao thủ, so với Nhân loại đều chênh lệch quá nhiều.
- Thi Hào, ngươi đi nghe ngóng phương vị của Khánh Nguyên Các thoáng một phát!
Hiểu được cái này, liền không hề hỏi nhiều, Nhiếp Vân dặn dò một tiếng.