Vô Lại Kim Tiên

Chương 160: Mẫu Long hoài thai



"Cái gì?" Lâm Phong thiếu chút nữa là nhảy dựng lên, mắt trợn trừng lưỡi cứng lại nhìn sang Tiểu mẫu long.

Chúng nữ cũng là há to miệng nhìn về phía Toa Bối Lạp.

Toa Bối Lạp dùng cái đầu thân mật dụi dụi vào người Lâm Phong, khăng khăng đưa cái đầu rúc vào trong lòng hắn, cực kỳ bẽn lẽn nói: " Ta sắp làm mẹ rồi, thiên nột, Long thần tại thượng, các ngươi mỗi người đều nhìn thấy ta hình như như vậy phải không?"

"Chờ một chút!" Lâm Phong vội vàng cắt lời Toa Bối Lạp nói: "Ta biết ngươi là một cô gái nghịch ngợm thích đùa giỡn bát nháo, ngươi không phải là đang gạt người ta đấy chứ?"

Toa Bối Lạp tức giận nói: "Thiên nột, ngươi quá là khả ố, tự nhiên lại nói rằng ta gạt người, chẳng lẽ có mỗi chuyện có thai mà ta còn không biết sao?"

Khi Lâm Phong quay lại phía Khải Lâm Na, Khải Lâm Na nói: "Toa Bối Lạp là Bạch Long, việc này ta không biết rõ ràng lắm!"

Lộ Thiên Á cùng các nữ nhân khác quan sát sắc mặt của nhau, Khải Lâm Na không biết, bọn họ đối với loại việc sinh hài tử này lại càng không rõ ràng lắm, bọn họ đều còn đang ở trong những năm tháng đẹp đẽ nhất của đời người con gái, còn chưa có nghĩ tới cùng Lâm Phong nỗ lực sản sinh ra kết tinh tiếp theo sau của tình yêu, ở trong chúng nữ cũng chỉ có Khải Lâm Na mới nghĩ qua vấn đề này.

Toa Bối Lạp cuộn tròn ở trong lòng của Lâm Phong, ngước khuôn mặt xinh xắn nhỏ nhắn vốn vẫn còn trẻ con dị thường giờ phút này đã phủ lên một tầng hào quang của người Mẹ, ghé cái miệng vào bên tai Lâm Phong nhỏ giọng nói: "Ta sẽ sinh ra cho ngươi một con khủng long, hi hi!"

Lâm Phong dở khóc dở cười, vỗ mạnh một phát vào cái mông cao vút của nàng, nói: "Trước hết đừng có nóng vội, chờ ta xem xem rồi hẵng nói!"

Lộ Thiên Á nói: "Ngươi lại không phải là mục sư, như thế nào mà xem?"

Lâm Phong không đáp, thần niệm đã sớm tiến vào trong cơ thể của Toa Bối Lạp, quả thực nhìn thấy trong dạ con của con Rồng mẹ nhỏ không giống với nhân loại này đã mang một tiểu sinh mệnh cực kỳ mỏng manh rồi, trong lòng nhất thời chua, ngọt, đắng, cay hết thẩy cái gì vị cũng đều có.

Cuộc sống kiếp trước chỉ một lòng truy cầu tiên đạo, sau khi lưu lạc đến cái thế giới này tâm tính có sự cải biến rất lớn, không bao giờ lại mê đắm vào cái Tiên đạo hão huyền ấy nữa, chỉ muốn thể nghiệm một chút lạc thú của nhân sinh. Mặc dù vẫn chưa từng kiên trì áp chế được thất tình lục dục, nhưng còn cho tới tận bây giờ không có nghĩ qua bản thân mình có một ngày cũng có thể làm cha.

Hiện tại Toa Bối Lạp lại mang trong bụng giống nòi của bản thân mình, khiến trong lòng hắn nhất thời chất đầy một cỗ mùi vị không rõ tên, có hưng phấn, cũng có cả mịt mờ, lặng đi cả nửa ngày, mới vội vàng nói: "Còn bao lâu nữa mới có thể đêm đứa nhỏ sinh ra?"

Chúng nữ cũng vểnh tai lên để nghe Toa Bối Lạp.

Toa Bối Lạp thẹn thùng nói: "Còn hơn mười năm nữa!"

"Mười năm?" Lâm Phong thất thanh nói: "Mẫu Long các ngươi sanh hài tử lại lâu như vậy? Nếu Khải Lâm Na có mang một hài tử cho ta, tối đa còn không cần đến một năm là có thể sinh hạ rồi phải không?"

Khải Lâm Na nhất thời mặt đỏ tới tận mang tai, tức giận trừng mắt liếc nhìn Lâm Phong miệng không phản đối gì cả.

Lộ Thiên Á cười duyên nói: "Quá hay rồi. Còn là lần đầu tiên chứng kiến loại chuyện kỳ quái này. Không tưởng được Cự Long từ lúc có mang đến khi sinh nở cần những mười năm thời gian, vậy nếu muốn ấp trứng nói có lẽ còn phải đợi mười năm nữa mới đi được sao?"

Toa Bối Lạp mặc dù tâm tính thuần phác, rất ít biết thẹn thùng vớ vẩn gì đó, nhưng xuất phát từ thiên tính của nữ sinh, giờ phút này cũng không khỏi xao động đỏ bừng mặt tới tận mang tai, rúc đầu vào trong lòng của Lâm Phong nói: "Ta không biết. Ta cái gì cũng không biết!"

Lâm Phong và chúng nữ liếc mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt của đối phương nhìn thấy một tia bất khả tư nghị, mới chưa tới vài tháng ngắn ngủi, như thế nào Toa Bối Lạp lại chóng hoài thai dòng dõi Hoàng gia của hắn như vậy, mấy nữ nhân khác lại kết không được châu thai.

Nếu nói về năng lực sanh dục, còn có loại chủng tộc có trí tuệ nào có khả năng bằng được nhân loại, khả năng sinh sôi nẩy nở không thể địch nổi chính là một trong những nguyên nhân loài người trở thành chúa tể chủ yếu nhất của Thản tang đại lục, so sánh xuống dưới, khả năng sinh sôi nảy nở của Tứ đại Hoàng kim gia tộc so sánh với nhân loại, sợ rằng còn kém xa tới mười vạn tàm ngàn dặm.

Nhưng hiện tại chúng nữ khác đều chưa có hoài thai dòng dõi hoàng gia cho hắn, Tiểu Mẫu Long lại hoài thai dòng dõi cho hắn, như thế nào lại không làm cho chúng nữ giật mình.

Khải Lâm Na càng là than oán trong lòng, Nữ thần may mắn thực sự là một chút cũng không công bằng. Toa Bối Lạp vẫn còn là một đứa nhỏ căn bản còn chưa đến tuổi làm Mẹ, vậy mà đã rất sớm hoài thai dòng dõi hoàng gia cho Lâm Phong, bản thân mình lại còn không có nửa điểm phản ứng.

Lâm Phong ho khan một tiếng nói: "Tốt rồi, bây giờ Toa Bối Lạp là phụ nữ có thai, sau này sẽ là đối tượng bảo vệ đầu bảng của Khố Khắc Sâm Đạt chúng ta, ta nhường Ngải Lâm Uy Na theo bảo vệ cho ngươi!"

Toa Bối Lạp nói: "Không cần đâu. Cự Long chúng ta khá không có yếu ớt như loài người các ngươi, còn có mười năm nữa cơ mà, hi hi!"

Lâm Phong chẹp chẹp miệng, thật là cảm thấy có chút bất khả tư nghị, nhịn không được hỏi: "Ngươi thực sự chắc chắn định liệu như vậy? Từ lúc mang thai đến khi sinh nở cần những mười năm thời gian?"

Toa Bối Lạp khuôn mặt đỏ hồng lên nói: "Chắc là không sai đâu, điều đó bản thân ta có thể cảm thấy được!"

Lâm Phong và chúng nữ liếc mắt nhìn nhau, chẳng có lời gì nói tiếp, mười năm.

Toa Lỵ Na giễu cợt Toa Bối Lạp nói: "Tốt rồi, vẫn còn chưa bao lớn mà đã đòi làm Mẹ, thật chẳng có công đạo gì cả, ngươi có phải là đêm nào cũng đều chạy tới trên giường của Công tử phải không, nếu không như thế nào lại là người đầu tiên mang hài tử của Công tử!"

Toa Bối Lạp mắc cỡ hận không thể hiện ra hình Rồng phun cho cô nàng một hơi thở Rồng, thẹn thùng buồn bực trừng mắt nhìn Toa Lỵ Na một cái, lại đem đầu rúc sâu vào trong lòng của Lâm Phong.

Toa Lỵ Na từ phía sau ôm lấy thắt lưng hổ của Lâm Phong cười nói: "Ta khá không nghĩ sẽ sớm có mang hài tử của Công tử như vậy, một chút tâm lí chuẩn bị cũng không có, như thế nào cũng cứ để thêm vài năm nữa rồi hẵng nói nha!"

Lúc Lâm Phong nhìn về phía Khải Lâm Na thấy ánh mắt của mỹ nữ này có chút u buồn, không khỏi có chút lòng hổ thẹn, Khải Lâm Na muốn sinh ra cho hắn một Tiểu sinh mệnh, hắn cũng đã nỗ lực, nhưng loại chuyện này không phải nói cố gắng là có thể có kết quả, hắn cơ hồ đem một nửa tinh lực hao phí trên người của nàng, Khải Lâm Na lại ti hào không có nửa điểm dấu hiệu muốn làm Mẹ.

Mà cái cô gái trẻ Toa Bối Lạp này số lần cùng với hắn là ít nhất, khả năng sinh lí cũng là kém cỏi nhất trong chúng nữ, nhưng lại là người đầu tiên hoài thai dòng dõi hoàng gia cho hắn.

Đúng thật là có tâm trồng hoa hoa chẳng nở, vô tâm cắm liễu liễu xanh um.

Bất quá nói tóm lại Toa Bối Lạp nhanh chóng hoài thai dòng dõi hoàng đế cho bản thân mình như vậy, Lâm Phong đang ở trên đỉnh của sự cao hứng, dù sao trong kiếp trước hắn không có lấy một người thân nào, sau khi tới thế giới này mới cảm nhận được thế nào gọi là thân tình, gia gia có, lão ba lão mụ cũng có, còn là chưa được biết qua tư vị của việc làm Cha.

Hiện tại Toa Bối Lạp lại mang thai cho hắn, nói không cao hứng là giả dối, tuy nhiên, Tiểu sinh mệnh trong bụng của Toa Bối Lạp sinh ra ít nhất còn cần thời gian mười năm nữa, vả lại có sinh ra cũng chỉ là một quả trứng, phỏng chừng ấp đến lúc nở cũng còn phải cần một đoạn thời gian nữa, nhưng có cái để mà niệm tưởng so với không có hy vọng gì còn tốt hơn nhiều.

Chỉ là.

Nhi tử của bản thân mình từ quả trứng nở ra, sự thật đó lại khiến cho trong lòng hắn cảm thấy vô cùng hoang đường. Tưởng chừng như trên trái đất này, chỉ cần là ấp nở ra từ trong một quả trứng đều phải quy làm loài chim và loài thú, mặc dù Thản tang đại lục không phải là địa cầu, không thể dùng sinh thái tuần hoàn trên Địa cầu để đánh giá hết thẩy mọi thứ của thế giới này.

Nhưng quan niệm tư tưởng của kiếp trước đã khắc thật sâu vào trong linh hồn của hắn rồi, không phải cứ nói đổi là có thể đổi được.

Rất là buồn bực một trận, Lâm Phong mới có chút lo lắng hỏi: "Ngươi thực sự chắc chắn định liệu sẽ không có việc gì chứ?"

Toa Bối Lạp cũng không ngẩng đầu lên nói: "Nói tóm lại là không có việc gì, ngươi đừng có hỏi lại nữa." Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Lâm Phong a a cười lên một tiếng, hiện tại Toa Bối Lạp đã hoài thai dòng dõi hoàng gia cho hắn. Cho dù Tiểu mẫu long lại nghịch ngơm như thế nào. Bản thân cũng tuyệt đối có đủ lòng khoan dung để tha thứ cho Tiểu mẫu long nàng bởi nàng đã có kết tinh của tình yêu, càng sẽ không quan tâm tới cái tính khí đôi khi quá nhỏ nhen của nàng, vỗ vỗ lên cái vai trắng của Toa Bối Lạp nói: "Vậy tốt rồi, sau này nhớ phải cẩn thận một chút, chớ có làm động đến thai khí!"

Lộ Thiên Á cười nói: "Thôi đi thôi đi, còn có mười năm nữa mà. Ngươi lo lắng cái gì, Khố Khắc Sâm Đạt mãnh tướng như mây, đừng nói Ngũ đại đế quốc lại không có cái năng lực một lần điều động hai mươi tám vị Thánh kị sĩ kia, cho dù có cái năng lực ấy đi chăng nữa, nơi đây lại là Khố Khắc Sâm Đạt, không phải Lãng nguyệt đế đô, đâu phải làm Toa Bối Lạp của ngươi đi ra cùng người ta liều mạng, ngươi không nên lo lắng làm gì."

Khải Lâm Na nói: "Chúng ta đối với phương pháp sinh sản của Cự Long hiểu biết không nhiều lắm, ta cảm thấy ngươi phải giành ra một chút thời gian giúp Toa Bối Lạp trở về Long quật một chuyến mới được!"

Lời nói vừa dứt, một tiếng Rồng ngâm cao vút đột nhiên vang lên ở phía chân trời, ngay sau đó lại là một tiếng Rồng ngâm càng thêm có lực chấn nhiếp vang lên theo sau, Lâm Phong sắc mặt vừa động, đột nhiên cười nói: "Nhắc tới Tào Tháo, Tào Tháo đến liền, bên ngoài có khách nhân đến, để ta đi ra một lúc!"

"Tào Tháo là cái gì?" Toa Bối Lạp không hiểu được hỏi.

"Ách!" Lâm Phong thuận miệng nói: "Không có gì!"

Toa Bối Lạp ở trong lòng Lâm Phong đột nhiên ngẩng đầu lên, có điểm khiếp sợ nói: "Là sứ giả của Long hoàng tới, Thái tử Long!"

"Thái tử Long?" Chúng nữ duyên dáng vừa hô lên ra tiếng, Lâm Phong lại đã ôm Toa Bối Lạp ra tới cửa phòng rồi, chúng nữ cũng vội vàng đi theo ra.

Ngay trên bầu trời Hầu tước phủ, một vị anh tuấn bất phàm, một người trẻ tuổi cả người tán phát ra long tức cường đại cưỡi gió mà đứng, chính là một vị Thái tử Long, không hổ là thượng vị cự long, ngay cả long tức so với cự long bình thường cũng mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa Thái tử long này so với hạ vị cự long kia oai phong hơn, Kha La Đa cái tên Sửu nam (thằng đàn ông xấu xa) kia căn bản không có cách nào cùng người ta so sánh.

Cách đó không xa Bạch long bốn vó đạp lên ngọn lửa màu đỏ rực, thấp giọng hướng vị Thái tử long kia gầm ghè cái gì đó, vẻ mặt anh tuấn của Thái tử long có vẻ lúng túng, từ góc độ nào đó mà nói, địa vị huyết thống của Bạch Long so với bọn hắn người đại diện cho Long thần này còn muốn cao quý hơn, Thái tử long mặc dù khinh thường hạ vị cự long. Nhưng cũng không dám khinh thường toạ kỵ tôn quý này của Long thần.

Thái tử long cao ngạo mặc dù vẻ mặt có bộ dạng cung kính, nhưng ánh mắt ấy lại tiết lộ ra sự buồn bực sâu sắc.

Ở đây cũng chỉ có Lâm Phong và Toa Bối Lạp mới có thể nghe hiểu Bạch Long đang ra oai vận dụng Long ngữ viễn cổ giáo huấn vị Thái tử long anh tuấn kia, một chút cũng không biết lễ phép, oai nghiêm đem cái tên Thái tử long cao ngạo này giáo huấn đến không dám phản bác.

Toa Bối Lạp là cự long, tự nhiên hiểu được long ngữ, Lâm Phong với Toa Bối lạp tâm linh tương thông, bởi vậy mới biết được Bạch Long đang làm cái gì.

Bạch Long là hạ vị cự long, Toa Bối Lạp đối với thượng vị Thái tử long có sự khiếp sợ từ trong sâu thẳm của linh hồn, sống chết lần lữa ở trong lòng của Lâm Phong không dám rời ra, chỉ có nương tựa ở trong lòng của Lâm Phong, nàng mới có thể cảm thấy an toàn.

Lộ Thiên Á kinh sợ thở dài nói: "Vị này chính là Thượng vị cự long Thái tử long? So với Kha La Đa cái tên Sửu long (con Rồng xấu xa) kia oai phong hơn!"

Khải Lâm Na cười nói: "Không biết Bạch Long và vị Thái tử long này đang nói cái gì nhỉ, đừng để mất đi lễ số mới là tốt!"

Lại là một tiếng Rồng ngâm vang lên, một con Hoàng kim cự long từ nơi xa bay tới, lại là Kha La Đa cái tên Sửu nam kia dùng thân phận người hầu của Long thần đang chạy tới, vị thượng vị Thái tử long này hành lễ, xem ra vị Sửu nam này lúc bình thường giáo huấn các con Cự long khác chỉ có thể nói một câu là uy phong bát diện, nhưng ở trước mặt vị Thái tử long này, một chút uy phong cũng không cất lên nổi.

Xem ra Thượng vị giả của Tứ đại hoàng kim gia tộc đối với Hạ vị giả đích xác có lực uy hiếp từ tận trong sâu thẳm của linh hồn.

Theo sau đó, cái gì Thiên hạc a, Phượng hoàng a, Kim xí đại bằng a đều từ tứ xứ bay đến, vây thành vòng tròn quanh Thái tử long anh tuấn, chỉ riêng một đám đông này, cũng đã đủ doạ người ta rồi.

Bất quá Thái tử long không hổ là thượng vị cự long, bị này là hạ vị Thiên hạc, Phượng hoàng, Kim xí đại bằng cái gì đoàn đoàn vây ở chính giữa, hình dáng vẫn là một bộ thong dong không khẩn trương y như cũ, chỉ có Bạch long ở đối diện đang gầm ghè làm cho vẻ mặt hắn lúng túng giống như lá gan là của con lợn vậy.

Lâm Phong phát ra một đạo tâm linh cảm ứng, Bạch long lập tức quay đầu chạy tới, quanh hắn quay tròn một vòng. Vui vẻ dùng đầu dụi dụi vào người hắn, do vì để thị uy với Thái tử long, ngay sau khi hạ xuống hống lên một tiếng.

Kha La Đa cũng hoá thành hình người, lén lén lút lút trốn ở phía sau chúng nữ. Những Thiên hạc gì gì khác cũng đã mỗi người trở về trong tổ của mình làm làm một cái gì đó đáng làm.

Thái tử long anh tuấn vẻ mặt cứng rắn biểu lộ nét tươi cười, kín đáo thở ra một hơi, ngự phong vạch một đường hạ xuống vài chục thước bên ngoài, lịch sự có lễ hướng về phía Lâm Phong nói: "Lĩnh chủ đại nhân của Khắc Khố Sâm Đạt tôn quý, ta là Thái tử long La Đạt. Thỉnh tiên dung ta hướng tới Đại lục đệ nhất cường giả biểu thị kính ý trong lòng!"

Lâm Phong lại vỗ vỗ Toa Bối Lạp. Sau khi làm cho cô nàng đứng lên, mới đáp lễ lại nói: "La Đạt các hạ thật là quá khách khí rồi, xin mời vào bên trong sẽ lại bàn bạc tiếp!"

La Đạt nhìn thoáng qua Toa Bối Lạp đang trốn ở phía sau Lâm Phong, mới chuyển sang hướng Lâm Phong nói: "Thật sự xin lỗi, ta còn phải trở về Long quật hướng Long hoàng đại nhân phục mệnh, sẽ không quấy nhiễu Lĩnh chủ đại nhân nữa!" Dừng lại một chút, rồi lại nói tiếp: "Ta lần này tới là phụng mệnh của Long hoàng đại nhân thỉnh Lĩnh chủ đại nhân có thể hộ tống Toa Bối Lạp đi tới Long quật một chuyến!"

Bạch Long lập tức rống lên một tiếng, tựa như là bất mãn Long Hoàng tại sao lại không mời mình.

Thái tử long toát mồ hôi, vội vàng nói: "Đương nhiên, Bạch Long đại nhân cũng được Long Hoàng đại nhân mời vào trong đoàn!"

Bạch Long lúc này mới đạt được liền chạy tới chạy lui vài vòng, xem bộ dáng có mùi vị rất là khoe khoang.

"Long Hoàng có hứng thú mời vị Cự long tới khi nào vậy?" Lâm Phong trong lòng cười lạnh. Nói: "Thái tử long các hạ tôn quý đến có điểm không may, sau ba ngày nữa ta sẽ phải lãnh binh bình phản loạn, còn hai tháng nữa sẽ là kì Tu La Bảo hội nghị, thỉnh các hạ trả lời cho Long Hoàng, đợi sau khi tiến hành xong Tu La bảo hội nghị Ta sẽ mang theo Toa Bối Lạp đi tới Long quật một chuyến!"

Ta nhất định thay ngài đem lời nói này chuyển tới Long Hoàng bệ hạ!" Thái tử long cũng không nói nhiều, đáp ứng một tiếng, thân hình ngự không cất lên hướng phương Bắc bay tới.

Lâm Phong quay đầu cười nói: "Không hổ là thượng vị cự long, vị Thái tử long này rất có phong độ của một cường giả, một điểm cũng không kiêu ngạo khinh người, so với ba con Cự long không lễ phép lần trước còn muốn đáng yêu hơn, hại Ta muốn tô sắc mặt cho bọn chúng để xem, cũng tìm không ra nửa điểm lý do thoả đáng!"

Kha La đa chép chép miệng nói: "Ngài không thể một gậy đập chết Rồng mà mình sở hữu, Hoàng kim nhất tộc chúng ta cũng rất có phong độ đấy!"

Toa Bối Lạp lập tức trợn mắt gí sát mặt vào nói: "Thiên nột, long thần tại thượng, ngươi là một tên khủng long đáng chết, ý tứ của ngươi là Bạch long chúng ta không có phong độ phải không?"

Kha La Đa lập tức cười lên một tiếng rỗng tuếch, trốn sang bên cạnh bỏ đi, cô nàng Bạch long hiện tại thân phận đã khác biệt, hắn tuyệt đối không thể đắc tội, mặc dù thế lực của Tiểu mẫu long so với hắn còn kém khá xa, nhưng ai bảo cô nàng Bạch long lại là nữ nhân của Lâm Phong.

Lâm Phong vỗ vỗ lên người cô nàng: "Toa Bối Lạp của ta đương nhiên là rất có phong độ rồi, Kha La Đa cái Sửu nam này mới là không có phong độ!"

Khuôn mặt của cô nàng lập tức nở ra vì hoan hỉ.

Kha La Đa vẻ mặt khổ sở, trên mặt biểu lộ vẻ oán giận người đàn bà kia.

Lộ Thiên Á đưa mắt nhìn Toa Bối Lạp kêu lên với vẻ hâm mộ: "Ngay cả Long hoàng cũng phái Thái tử long tới thỉnh ngươi trở về Long quật, xem ra ngươi cho dù không phải là Thần thánh cự long cũng sai biệt không bao nhiêu, hiện tại ngươi khá ngang bằng Công chúa của cự long gia tộc, ngay cả Long hoàng cũng không dám phớt lờ ngươi!"

Khải Lâm Na cười nói: "Lâm Phong là đại lục đệ nhất cường giả, lại là Thiên hạc thần sứ và ngoại tịch Hoả phượng hoàng, Tứ đại hoàng kim gia tộc khẳng định là muốn cùng hắn trao đổi thông tin, khá không thể đem quan hệ của hắn ra mà đùa bỡn, cho nên Toa Bối Lạp không nghi ngờ gì nữa trở thành người trung gian, Long Hoàng vì muốn làm thân, lần này đã phái một vị Thái tử long đến đây, mà không phải là hạ vị cự long."

Lâm Phong ha ha cười nói: "Thiên hạc nữ hoàng ta đã thấy qua, phong thái của Thái tử Long Hoàng còn chưa được biết, mười lăm tháng tám Hoàng giả của Tứ đại hoàng kim gia tộc đều sẽ cùng tập trung tại Tu La Bảo không thể thiếu, cũng muốn kiến thức một lần phong thái của ba vị Hoàng giả còn lại!"

Phất tay đem vài con Thiên hạc a, Phượng hoàng a cái gì đó bị Thái tử long khua động mà tới xua đuổi đi, lại hướng chúng nữ nói: "Các nàng về trước đi, ta còn có chút công chuyện cần phải đến Quân doanh!" Rồi nháy mắt với Khải Lâm Na.

Chúng nữ đáp ứng một tiếng, ôm lấy người mẹ nhỏ đang là tiêu điểm đi trở vào hậu viện, chỉ có Khải Lâm Na lưu ở lại, nhìn Lâm Phong khó hiểu hỏi: "Có chuyện gì muốn nói với ta phải không?"

Lâm Phong đưa tay ôm lấy eo của mỹ nữ này, nói: "Cũng không có gì, lần này mang binh bình phản loạn đại ca ngươi cũng muốn theo quân xuất chinh!"

Khải Lâm Na nhất thời thân thể cứng đờ, Lâm Phong lại nói: "Là hắn tự mình hướng ta yêu cầu đó!"

Khải Lâm Na lúc này mới dịu trở lại, nép vào ngực hắn trầm mặc một hồi, sau đó vươn cánh tay ngọc ôm lấy cái cổ tráng kiện của Lâm Phong, ôn nhu nói: "Đại ca và Khải Thuỵ Tư nhiều lần vi phạm pháp lệnh, ta biết ngươi nguyên nhân là vì ta mới không đuổi bọn họ đi, sau này chuyện của bọn họ ta không muốn quản nữa, ta chỉ nghĩ đến cuộc sống của chính mình thôi!"

Lâm Phong gật gật đầu, vuốt ve đôi vai trắng như phấn của nàng nói: "Nàng cũng nên nghĩ cho bản thân mình một chút, mang trên lưng một gánh quá nặng cũng không phải là cái gì chuyện tốt, ngươi đã trọn vẹn tình nghĩa huynh muội, nếu như Khải Lực là người thông minh mà nói, ta nghĩ hắn hẳn là sẽ không làm ra việc khờ khạo!"

Khải Lâm Na lặng lẽ gật gật đầu, Lâm Phong lại nói: "Về trước đi, ta còn có chút sự tình cần triệu tập chúng tướng thương nghị."

"Vậy ngươi cũng nên chú ý một chút, đừng có làm việc quá sức!" Khải Lâm Na nở một nụ cười quyến rũ, từ trong lòng hắn đứng lên, khuôn mặt ngọc hơi đỏ lên, vội vã đi trở vào hậu viện.

Lâm Phong đi đến tiền sảnh, triệu hồi tất cả chúng tướng tới, lấy năm lá quân kỳ đưa ra, nói: "Tổ chức quân đoàn tạm thời thành lập hai bộ trước, một bộ làm Bố Đạt Luân sở bộ, một bộ làm Thiểm tộc sở bộ, mỗi một bộ lĩnh hai mươi vạn đại quân, ngày xuất chinh cũng chẳng còn bao lâu nữa, Bố Đạt Luân sở bộ tạm thời để sang một bên, hai mươi vạn thiết kỵ Thiểm tộc phân ra thành lập Thiên hạc, Hoả phượng hai đại binh đoàn, mỗi binh đoàn mười vạn người do Ba Phỉ Đặc và La An Đạt thống xuất, A Lỗ Thai nhậm chức Quân đoàn phó, phụ trách điều độ hai đại binh đoàn, Khố Khắc Sâm Đạt bản bộ làm chủ quân, do Lâm Trùng thống xuất, Lâm Đại, Lâm Nhị, Khải Lực Tây đều cùng phụ giúp, quy lại do ta trực tiếp thống quản, Tạp Lí Tây đảm nhiệm Thống lĩnh Cận vệ quân, chỉ huy ba ngàn Cuồng chiến sĩ và Thiết huyết thân vệ, cùng với năm ngàn kỵ binh trang bị nặng của Thiểm tộc, bây giờ ban cho Quân kỳ, các ngươi án theo chức quyền mà điều động đại quân, khẩn trương tập hợp, chớ để chậm trễ thời gian xuất binh!"


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv